Bên em là điều tuyệt vời nhất. - Chương 5: ..... người phụ nữ ấy...
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
85


Bên em là điều tuyệt vời nhất.


Chương 5: ..... người phụ nữ ấy...


………………
Khách sạn New là một trung tâm lớn nhất nhì thành phố A, với kiến trúc tao nhã, trang thiết bị xa hoa, bắt mắt đã thu hút không ít người, nhất là các quan chức lớn tập trung mở tiệc .
Lương Duyệt Nhất hôm nay có hẹn họp mặt ở đây. Đang chờ thang máy, Lương Duyệt Nhất lại gặp người quen… Cùng chờ với cô là một cặp mẹ con , mà đứa con ấy cô đã từng gặp…
” A dì xinh đẹp…”
Phán Phán đang nói chuyện với mẹ của mình, thì trông thấy Lương Duyệt Nhất, cậu đưa tay vẫy chào cô.
” chào nhóc con, lâu quá không gặp. …” Lương Duyệt Nhất mỉm cười chào lại cậu bé…
” Đây là mẹ con… . Mẹ ơi, đây là dì xinh đẹp con đã nói với mẹ đó ạ.. “
” Chào cô. Hóa ra là cô Lương… Cảm ơn cô vì đã giúp Phán Phán… Tôi là Giang Tư Tư..”

“Giang Tư Tư , Giang Tư Tư” cái tên nghe quen thuộc, nhưng hiện giờ Lương Duyệt Nhất không nhớ ra mình đã nghe ở đâu….

” Chào cô. Cũng không phải là chuyện gì to tác cả… Chuyện nhỏ thôi mà..” Lương duyệt Nhất lịch sự đáp… cô nhìn Giang Tư Tư, đúng theo kiểu gái một con trông mòn con mắt, xinh đẹp, tao nhã,đúng là đại mỹ nữ. Nhưng …. hình như chân không được tốt thì phải… Cô ấy đang ngồi xe lăng???
Giang Tư Tư thấy cô nhìn chân mình, thì rụt chân lại. Lương Duyệt Nhất thấy hành động ấy, bèn thu hồi mắt, mình thất lễ quá… cô bèn xua đi bầu không khí… nói:
” Hai mẹ con lên tầng bao nhiêu?…”
” Mẹ và con lên tầng 6 ạ. Dì xinh đẹp lên tầng nào ạ…” Phán Phán nghe Lương Duyệt Nhất hỏi bèn đáp..
” À thật trùng hợp…dì cũng lên tầng 6… “
” Dì xinh đẹp … dì đi đâu ạ..” Phán Phán thấy Lương Duyệt Nhất thì mừng lắm, lâu rồi cậu không gặp lại cô, … may quá hôm nay cậu đã gặp được cô…aaaaa
Nghe Phán Phán hỏi mình, Lương Duyệt Nhất mỉm cười đáp: ” Dì đi gặp bạn”
” Thế ạ! Con thì đi ăn với gia đình. Hôm nay có cậu con nữa … cậu con đang ở trên …”

Nghe cách nói của Phán Phán cô ngầm hiểu ra được ý đồ là như thế nào? Nhóc con này, thật ma mãnh mà… Cô cười thầm…

” Ting” Thang máy báo hiệu đã đến địa điểm tầng 6. Cánh cửa mở ra …

” Sao 2 mẹ con đến lâu thế…”

Cửa thang máy mở ra, Lương Duyệt Nhất nhìn thấy Giang Trạch Thần..

” A.. Cô Lương cũng đến đây à. Thật trùng hợp…’ Kể từ hôm gặp Lương Duyệt Nhất ở quán ăn đây là lần thứ 2 anh được gặp lại cô. Cô vẫn vậy, luôn ăn mặc giản dị, nhìn rất thanh tú, và xinh đẹp. Vẻ đẹp của cô không giống như bao đại mỹ nữ mà anh đã gặp, không trang điểm lòe lẹt, ăn mặt kín đáo, nhưng để lại ấn tượng rất sâu sắc cho người đối diện.. khi gặp mặt… Thế nhưng người phụ nữ này, nội tâm cô có giống như bề ngoài của cô hay không?

” Thật trùng hợp…” Lương Duyệt Nhất đáp..

” Cô Lương đến đây… có hẹn với ai sao..?”

” À .. Hôm nay tôi có buổi họp lớp, …”

“Thì ra là họp lớp … bạn cô ở phòng bao nhiêu… để tôi đưa cô đi..’

” Không cần phiền đâu a, tôi có thể tự tìm cũng được.. tôi xin phép đi trước…” Lương Duyệt Nhất lịch sự từ chối, ” Tạm biệt Phán Phán, tạm biệt cô Giang.. chào anh Giang…” Nói rồi Lương Duyệt Nhất đi về phía trước…

…………..

‘ Anh, Cô ấy… có phải … có phải là….” Giang Tư Tư nhìn bóng lưng Lương duyệt Nhất đi xa nói với Giang Trạch Thần..

” Là cô ấy, … ” Giang Trạch Thần nhìn người con gái đã đi khuất bóng, rồi anh cuối đầu nói với em gái mình..

Nghe anh trai nói, Giang Tư Tư bàn hoàng… Là cô ấy thật sao…Cô ấy… Lương Duyệt Nhất…cái tên cô không muốn nhắc đến…. Nay cô ấy đã xuất hiện..

” Anh…” Giang Tư Tư không biết phải nói gì… cô ngập ngừng cầm tay Giang Trạch Thần..

” Em yên tâm, cô ta sẽ phải trả giá…? Anh sẽ thay em giày vò cô ta… ” Giang Trạch Thần cầm tay em gái nói. Vì Lương Duyệt Nhất, mà cô em gái anh thương nhất bây giờ phải ngồi trên chiếc xe lăng này… Anh thề không làm Lương Duyệt Nhất đau khổ đến tận cùng , anh không xứng làm anh trai…

” Anh, như vậy không tốt đâu…” Giang Tư Tư hiểu , Giang Trạch Thần muốn làm gì…

Giang Trạch Thần cầm tay cô, không nói gì thêm…

” Cậu và mẹ đang nói gì vậy ạ. Giày vò, ai ạ…???” Phán Phán đứng bên cạnh, không hiểu mẹ và cậu mình đang nói gì? Cậu nhóc hỏi:

” Không có gì đâu nhóc con, đi thôi. Ông bà ngoại đang chờ..” Nói rồi Giang Trạch Thần đứng dậy, đẩy xe về phía trước…

” Cậu ơi, hôm nào mình đến quán dì xinh đẹp nửa nhé… nhưng không được dẫn thêm Giai Giai..”

” Được rồi, hôm nào cậu rảnh sẽ cho con đến quán đó..”

” Hoan hô cậu, cậu tuyệt nhất..”

Giang Tư Tư nghe màn đối thoại trên, cô trầm lặng.. Anh trai cô. không biết có đang làm như vậy là đúng hay không…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN