Bàn Long Chi Minh Vương - Chương 7: Kha Nhĩ Lý,Tình Hình Đại Lục.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
151


Bàn Long Chi Minh Vương


Chương 7: Kha Nhĩ Lý,Tình Hình Đại Lục.



Nửa ngày sau khi Minh giết chết Địa hệ thánh ma đạo Khoa Nhĩ trong hang động của mình Minh nhìn Tư Đình đang trị thương trước mắt nghiêm giọng hỏi:

– Tư Đình ngươi nói thật cho ta biết thật ra có chuyện gì mà một thánh vực cường giả của nhân loại lại ra tay đối phó ngươi?

Tư Đình đang dùng các loại dược thảo đắp lên vết thương trên bụng nghe câu hỏi của Minh thì nhăn mặt một cái rồi nói:

– Ta cũng không biết là xảy ra chuyện gì nữa! Sáng nay ta vừa thức dậy sau kỳ ngủ đông muốn đi ra ngoài tìm thức ăn thì đột nhiên gặp phải đám nhân loại do tên Khoa Nhĩ đó dẫn đầu bọn họ vừa thấy ta đã lập tức ra tay tấn công. Vì quá bất ngờ cho nên ta bị tên Khoa Nhĩ đó đánh lén một đòn bị thương nặng vốn tưởng đã chết chắc nhưng may mà ngươi trở về vừa đúng lúc cứu được ta. Cảm ơn nhé!!

– Vừa gặp đã tấn công một ngay lập tức? Không thể có chuyện như vậy được!!

Minh sau khi nghe câu trả lời của Tư Đình thì trong lòng âm thầm nghĩ, Một thánh vực của nhân loại mang theo một đám đệ tử chỉ mới cấp tám, cấp chín đi săn giết một con thánh vực cấp bậc Phong Lang đây khác nào là đi chịu chết chứ.

Hắn không tin là với nhãn quan của một thánh vực cường giả như Khoa Nhĩ lại không nhận ra Tư Đình là một con thánh vực ma thú vậy mà hắn vẫn dám dẫn theo đệ tử mạo hiểm săn giết thì bên trong chắc chắn là có ẩn tình khác. Nên Minh lại nhìn vào Tư Đình hỏi:

– Tư Đình cố nhớ thử xem vào lúc đám nhân loại đó vây công ngươi có từng vô tình nói gì với nhau không?

Tư Đình nghe vậy nhắm mắt lại tập trung suy nghĩ lại chuyện sáng nay, một lúc sau hắn mở mắt ra lắc đầu nói:

– Xin lỗi! Lúc sáng ta chỉ một lòng tập trung vào ứng phó với các đòn tấn công của tên Khoa Nhĩ nên căn bản không để ý đám nhân loại đó đã nói gì với nhau!!

– Vậy được rồi!! Ngươi trị thương đi!

Minh nghe thấy câu trả lời của Tư Đình thì thở nhẹ một tiếng nói. Rồi sau đó quay đầu bước ra ngoài động khi hắn đi tới cửa động thì đột nhiên Tư Đình lại hô lên:

– Minh ngươi mau quay lại đây!! Ta vừa nhớ ra một chuyện quan trọng!!

– Là chuyện gì? Mau nói cho ta biết!!

Minh nghe thấy tiếng hô của Tư Đình thì lập tức chạy trở vào động gấp gáp hỏi.

– Lúc nãy ta vừa mới nhớ ra lúc ta đang đại chiến với Khoa Nhĩ thì hình như trong đám đệ tử mà hắn dẫn theo có một tiểu tử từng hô lên một câu là ” Lão sư ngài mau bắt lấy con súc sinh này dân cho hoàng đế bệ hạ tới lúc đó chúng ta có thể đạt được tất cả những gì mình muốn a!!”

Tư Đình nghe bạn tốt hỏi thì lập tức nói ra chuyện mà mình mới nhớ lại.

-Có phải hắn không?

Minh nghe vậy lập tức dùng móng vuốt của mình chỉ vào một tên nhân loại đang bị trói trong một góc của hang động nói. Tên nhân loại này chính là một trong các đệ tử của Khoa Nhĩ sau trận chiến các tên đồng môn khác đều bị chết dưới chiêu Phong Nhận Chi Vũ chỉ có hắn là còn sống nhờ vào một quyển trục ma pháp.

Khi thấy hắn còn sống Minh vốn định cho hắn đi theo lão sư của hắn luôn, nhưng sau đó vì cảm thấy hứng thú với lai lịch ma pháp quyển trục trên người hắn và nguyên nhân làm cho bọn chúng tới đây khiêu chiến với Tư Đình nên bắt hắn về giam lại định chờ sau này từ từ tra khảo!! Ai ngờ bây giờ hắn lập tức trở nên hữu dụng.

– Để ta xem!!

Tư Đình lập tức nhìn chằm chằm vào người nằm trong góc động sau một lúc lâu thì đưa móng vuốt của mình lên chỉ vào người thanh niên nghiêm túc vô cùng nói:

– Đúng! Chính là hắn!!

– Được!!

Minh vừa thấy vậy thì vui mừng kêu lên sau đó lập tức nhìn chăm chú vào người mà Tư Đình mới vừa chỉ. Hắn thấy người đó là một thanh niên khoảng hai mươi tuổi hiện tại tuy khuôn mặt đang dính đầy máu nhưng vẫn có thể coi là điển trai ưa nhìn. Minh nhìn hắn một lúc rồi mở miệng bắn một cái Phong Nhận vào bắp chân thanh niên.

– Phập!!

– A…. A… A… Tha cho ta!! Đừng giết ta!!

Thiếu niên vốn đang hôn mê khi bị Phong Nhận cắm thẳng vào bắp chân lập tức tỉnh lại kêu gào thảm thiết.

– Tiểu quỷ im lặng nếu không ta sẽ giết ngươi!!

Minh vừa nghe thấy tiếng la của thanh niên thì lập tức dùng móng vuốt của mình đâm mạnh vào cổ thanh niên quát.

– Ma thú đại nhân! Xin tha mạng!!

Thiếu niên vừa thấy móng vuốt của Minh kề trên cổ mình thì sợ hãi kêu lên.

– Ngoan ngoãn trả lời mấy câu hỏi của ta thì ta có thể tha cho ngươi!

Minh nghe vậy lạnh lùng nói.

– Vâng!

Thiếu niên gật đầu nói.

– Đầu tiên ngươi tên là gì?

– Bẩm đại nhân tên Kha Nhĩ Lý là đại ma đạo sư của Phổ Ngang đế quốc ạ!!

Thiếu niên vừa nghe hỏi lập tức thành khẩn nói.

– Được rồi Kha Nhĩ Lý! Bây giờ là năm bao nhiêu tình hình hiện tại của thế giới nhân loại là như thế nào? Ngươi mau nói tất cả cho ta biết đi!!

Kha Nhĩ Lý nghe vậy từ từ mở miệng nói:

– Bẩm đại nhân hiện tại là năm 2000 Ngọc Lan lịch, thế giới loài người hiện nay tổng cộng có hai thế lực lớn là Phổ Ngang đế quốc và Ngọc Lan đế quốc cả hai chia ra thống trị phân nửa đại lục! Quanh năm đều tính kế tiêu diệt lẫn nhau khiến cho đại lục chiến loạn không ngừng!! Năm nay lại sắp có một trận ác chiến khác nổ ra rồi!

Minh nghe vậy gật đầu một cái tiếp tục nói:

– Kha Nhĩ Lý tại sao thầy trò các ngươi lại vào Lạc Nhật sơn mạch này tấn công Tư Đình?

– Hừ!!

Nói tới đoạn này thì Tư Đình đang nằm một bên trị thương lập tức hừ lạnh nhìn thẳng vào Kha Nhĩ Lý xem tại sao thầy trò hắn lại vô duyên vô cớ tấn công mình.

Thấy được ánh mắt của Tư Đình Kha Nhĩ Lý cảm thấy toàn thân như rơi vào hố băng rét lạnh vô cùng nhưng cũng chỉ cố chịu mở miệng nói:

– Bẩm hai vị đại nhân nguyên nhân của chuyện này đều là do lão sư Khoa Nhĩ của ta muốn vượt qua Đức Lâm Kha Ốc Đặc đại nhân trở thành đệ nhất thánh vực cường giả của Phổ Ngang đế quốc mà ra!!

– Nói rõ xem!! Tại sao Khoa Nhĩ muốn vượt qua tên Đức Lâm Kha Ốc Đặc gì đó thì lại tấn công ta!!

Lần này đến lượt Tư Đình không nhịn được hỏi.

– Chuyện này phải kể từ hơn sáu mươi năm trước! Lúc đó một công chúa được bệ hạ thương yêu nhất ở Phổ Ngang đế quốc chúng bất ngờ tôi lâm bạo bệnh theo các tế tự và y sư trong cung đều nói muốn chữa dứt bệnh hoàn toàn thì cần máu huyết của một con thánh vực Long Tộc làm cho mọi người trong triều nghe thấy đều chấn kinh vô cùng. Hoàng đế bệ hạ từng nhiều lần hạ lệnh ban thưởng hậu hĩnh cho bất cứ ai làm được việc này nhưng không ai dám làm vì vậy bệ hạ buồn rầu vô cùng. Ngay lúc bệ hạ tuyệt vọng nhất thì Đức Lâm Kha Ốc Đặc đại nhân như vị cứu tinh xuất hiện trước mặt bệ hạ ông ta cưỡi trên một con thánh vực Hoàng Kim Cự Long mà đến sau đó ông ta đã cắt lấy một bình máu tươi của Hoàng Kim Cự Long ngay trước mặt tất cả thần dân giao cho y sư đem đi chế thuốc chữa bệnh cho công chúa. Công chúa sau khi uống được thuốc đó thì quả nhiên công chúa đã khỏi bệnh khỏe mạnh trở lại, hoàng đế bệ hạ thấy vậy rất vui lập tức phong cho Đức Lâm Kha Ốc Đặc đại nhân làm công tước thủ tịch ma pháp sư phụ trách thống lĩnh tất cả ma pháp sư của cả đế quốc. Điều này đã làm cho lão sư ta Khoa Nhĩ lúc đó đang là đương nhiệm thủ tịch ma pháp sư bất mãn nhưng vì vấn đề thực lực nên ông ấy chỉ có thể tạm thời nhẫn nhịn lui xuống tiềm tu chờ đợi thời cơ cho đến một tháng trước đây lão sư đột nhiên đi khỏi nơi tiềm tu của mình tuyên bố đã có bước đột phá lớn muốn thống lĩnh bảy đệ tử chúng ta vào Lạc Nhật sơn mạch này lùng bắt một con thánh vực tột cùng ma thú về hiến cho bệ hạ làm ma sủng!! Việc tiếp theo thì hai vị đại nhân cũng biết rồi đó!!

Kha Nhĩ Lý sau khi kể xong câu chuyện dài lê thê đó thì thở dài lấy hơi một cái rồi tập trung nhìn vào phản ứng của hai người Minh và Tư Đình. Chỉ thấy lúc này Minh và Tư Đình đang nhìn nhau bằng một vẻ mặt lo lắng trầm trọng như đang bí mật truyền âm thương lượng chuyện gì đó căn bản không để ý gì tới hắn.

Thấy vậy Kha Nhĩ Lý âm thầm thở phào một cái đôi tay đang bị trói chặt sau lưng âm thầm di động một cái sau đó một quyển trục thần bí được lấy ra khỏi không gian giới chỉ trên tay hắn.

– Hắc! Trời chưa tuyệt đường ta!!

Kha Nhĩ Lý vừa cầm được quyển trục trên tay thì quỷ dị cười một cái rồi nhanh chóng dùng máu đang chảy ra từ hai tay vẽ lên quyển trục thần bí một cái. Lập tức từ quyển trục tỏa ra một làn sương mờ màu vàng bao phủ cơ thể Kha Nhĩ Lý làm hắn biến mất ngay lập tức mà không hề kinh động tới hai thánh vực cường giả kia.

Sở dĩ Kha Nhĩ Lý có thể làm được như vậy là vì quyển trục mà hắn vừa lấy ra một Thủy hệ thánh cấp ma pháp quyển trục tên là: Vụ Chi Ẩn Thân khi nó được khởi động thì sẽ giúp cho người dùng hoàn toàn tan biến khỏi thiên địa như là chưa từng xuất hiện qua thậm chí dù cho là thánh vực cực hạn cường giả nếu không cẩn thận cảm ứng cũng sẽ bị nó gạt.

Để có được quyển trục này Kha Nhĩ Lý đã tốn hao tất cả tài sản và nhân tình mới đoạt được nó từ khi đoạt được tới nay hắn luôn xem nó như lá bài cứu mạng cuối cùng mang theo bên mình không rời nửa bước. Quả nhiên hôm nay quyển trục này đã phát huy công dụng giúp hắn che dấu thân hình khỏi hai con cường đại thánh vực ma thú thuận lợi chạy trốn khỏi cửa tử.

– Phập!!

Đột nhiên khi Kha Nhĩ Lý đang vui mừng vì thoát nạn thì phía sau lưng hắn bỗng nhiên bị một thanh Phong Nhận xuyên thủng cái Phong Nhận này không chỉ đâm xuyên qua cơ thể Kha Nhĩ Lý mà còn phát ra vô số Tiểu Phong Nhận điên cuồng cắt xe thân thể hắn đoạn hết tất cả đường sống của hắn. Phút cuối cùng của cuộc đời Kha Nhĩ Lý dốc hết sức quay lại nhìn Minh và Tư Đình hỏi:

– Tại sao các ngươi có thể phát hiện ra ta? Vụ Chi Ẩn Thân làm sao có thể sai sót?

Minh và Tư Đình thì cùng nhìn nhau cười quỷ dị mấy tiếng rồi đồng thời hóa thành thiên địa nguyên tố tiêu tán đồng thời phía sau Kha Nhĩ Lý vang lên hai tiếng nói:

– Vụ Chi Ẩn Thân đúng là hoàn mỹ nhưng mà ngaytừ đầu ngươi đã luôn nằm trong lòng bàn tay của bọn ta!! Thì sao có thể thoát được chứ!!

– Ra là vậy!! Ta cũng coi như chết minh bạch rồi!!

Kha Nhĩ Lý nghe vậy mỉm cười một cái nói rồi thân thể đổ xuống hoàn toàn chết đi.

– Kha Nhĩ Lý một đường đi tốt! Cảm tạ những thông tin ngươi đã báo cho bọn ta!!

Minh và Tư Đình đang đứng phía sau Kha Nhĩ Lý thấy vậy đồng thời nói một tiếng sau đó bọn họ cùng dời xác của Kha Nhĩ Lý tới một chỗ đất trống đào một cái hố chôn xuống tuy có hơi sơ sài nhưng như vậy trong Lạc Nhật sơn mạch này đã coi như là rất tốt ít ra không cần phải làm mồi cho các loại ma thú khác chết cũng không yên thân.

Sau đó Minh và Tư Đình cùng bay trở lại sơn động dưỡng thương, tu luyện và quan trọng là dựa trên những thông tin mà Kha Nhĩ Lý cung cấp bàn xem bước tiếp theo nên làm gì mới tốt.

PS: Chương này mình viết trong cơn buồn ngủ nên có hơi nhiều sai sót mong các bạn thông cảm cho!

PSS: Chương sau là nhân vật chính của chúng ta ra khỏi rừng tiến vào thế giới nhân loại rồi hy vọng mọi người đón xem nha!!

Chúc tất cả ngủ ngon. Mình cũng đi ngủ đây buồn ngủ quá rồi!!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN