Thiên
Chương 115: “Hóa Rồng Hay Là Hải Ly”
– Chưởng môn, có nên ngăn chặn Tiêu Ngọc!
Tây Môn Tử trưởng lão nét mặt tràn đầy kinh hãi mà nhìn Lý Dương chưởng môn phía trên nói nhanh chóng khi cảm nhận được nguyên lực đang tiến nhập vào trong kết giới
– Tiêu Ngọc đang tiến vào Nhất Tượng, chẳng lẽ trạng thái mà nó đạt thành lại là Tượng Can, nhưng mà …
Hai tay Viên Lăng trưởng lão đã nắm chặt lại mà bỏ lỡ câu không nói tiếp, nét mặt không dấu được kinh sợ, nhưng lại không thể làm gì khác khi mà Lý Dương chưởng môn đã hơi nghiên người nhìn năm vị trưởng phía sau đang khẩn trương nhìn Tiêu Ngọc trong kết giới đang nhìn lão mà lắc đầu giọng vẫn bình tĩnh:
– Không cần đâu, cùng cảnh giới hai đứa nó sẽ không thể nào tạo ra sát thương được cho nhau, nhưng mà ai thắng ai bại vào lúc này rất khó nói khi mà Tiêu Ngọc đã tiến vào Nhất Tượng!
Tuy nói vậy nhưng Lý Dương chưởng môn vẫn chăm chú nhìn vào trong kết giới hai tay đã nắm lại nơi hai bên ghế, cặp lông mày lại nheo lại khi mà Tiêu Ngọc trong kết giới vừa dứt lời liền cùng nét mặt đầy bất ngờ của Nghêu Đồ đã hiện ra, cùng với ánh mắt kinh hãi của đám đệ tử đang phía ngoài kết giới quan chiến khi nhìn về tay phải Tiêu Ngọc đã nắm chặt lấy một thanh kiếm phong, phong nguyên lực xung quanh cũng đã được hắn thu lại nhưng mà phía ngoài lại không thể nhìn thấy ngoài việc Tiêu Ngọc đã lướt tới vì gió không có màu sắc, nhưng lại có thể cảm nhận khi mà nó thổi đến, có thể gọi nó là khí mát, tùy theo mức độ khác nhau mà sẽ có những cơn gió khác nhau
Cùng với Nghêu Đồ lúc này đã trở thành người lửa từ lúc mà vết kiếm phong của Tiêu Ngọc tới gần khiến hắn liền bị tách làm hai nửa
Khiến cho đám đệ tử nơi các lối vào đều hoảng sợ mà la hét thất thanh vì nghĩ Nghêu Đồ đã bị Tiêu Ngọc vốn dĩ từ trước mà lúc này đã xuất hiện sau lưng chẻ đôi mà vong, mặc dù đám đệ tử hạch môn của Vũ Phiến Môn cũng đang thất kinh hiện trên mặt nhưng chỉ ngoại trừ Tiêu Bân với một đệ tử nữa chính là Mật Linh là không hiện lên chút sắc nào thất thường cũng như năm trưởng lão cùng Vũ Phiến Lương môn chủ cũng vậy
– Diệc lão hắn bị chẻ làm đôi rồi, nhưng sao đệ tử không thấy tên kia sử dụng bất cứ thứ gì ngoài lướt thẳng một vòng từ trước ra sau lưng!
Ngữ Hải đứng nơi xa cũng kinh hãi mà cổ họng có chút cứng lại khi trong thấy Nghêu Đồ bị chẻ làm đôi rồi lại nuốt nước bọt mà nhìn Diệc lão nét mặt vẫn vậy không hề gì chỉ cười cười nhìn Thùy Phong cùng Ngữ Hải đang nhìn mình mà trả lời:
– Phong hệ rất khó nhìn thấy, mà chỉ có kẻ chiến đấu với tu nguyên giả nắm giữ Phong hệ mới cảm nhận được nhưng phải …!
Chỉ là khi Diệc lão nói tới đây liền ngừng vì nhận ra mình có nói cũng bằng thừa khi trong sắc mặt ngơ ngác của Ngữ Hải cùng Thùy Phong thì cũng đủ hiểu hai người không biết chút gì về tu nguyên giả cho nên Diệc lão liền lắc lắc đầu mà tiếp tục cùng mamút thú đang lắc lư vòi dài mà tiếp tục nhìn vào trong kết giới khi mà giọng của Tiêu Ngọc đã kinh ngạc vang lên hai chữ khi xoay người lại:
– Hỏa thể!
Nhưng rồi Tiêu Ngọc lại sờ bụng mà lẩm bẩm trong kinh ngạc có chút không tin “Nhất Tượng, ta cũng đã tiến vào cảnh giới Tượng, trạng thái mà ta đạt thành lại là Tượng Can” chỉ là rất nhanh Tiêu Ngọc sắc mặt đã săn lại mà vẫn giữ nguyên sự nét mặt đầy giận cùng kiêu của hắn khi nhìn Nghêu Đồ vốn dĩ đã bị mình chẻ làm đôi nhưng bây giờ đã ghép lại như cũ mà thành một Nghêu Đồ nguyên vẹn như cũ giọng lại cười to hai tay hướng hai bên mà dang thẳng cũng không để ý Tiêu Ngọc đang khó chịu:
– Ta thật không ngờ, ngươi lại tiến vào Nhất Tượng lúc này!
Cùng lúc đó, nơi đám đệ tử chân truyền Thanh Phong Phái
– Hỏa thể còn gọi là Hỏa nguyên căn không hề kém Phong nguyên căn, Phong thể, nhưng may là Tiêu Ngọc đã tiến vào Nhất Tượng nếu không chắc chắn hắn sẽ thua, còn lúc này thì khó nói
Tống Tân nhìn Nghêu Đồ phía trong đã nhấc từng bước nhanh trong tay phải còn hình thành “Thương Hỏa” tới Tiêu Ngọc mà giọng trầm lại nhưng đáp lời hắn chính là Hoàng Phong bằng giọng khó tin:
– Tiêu Ngọc, hắn đâu mất rồi!
Chỉ là đám đệ tử phía ngoài nơi các lối vào đại điện cũng đều hiện lên một câu hỏi giống như Hoàng Phong khi nhìn trong kết giới lúc này
Nghêu Đồ cũng đã chuyển sang hỏa thể tay nắm thương hỏa hướng bụng Tiêu Ngọc mà xuyên tới chỉ là hắn chỉ đâm vào hư không mà không hề thấy Tiêu Ngọc vốn dĩ đang đứng đó đâu mà nhìn quanh kết giới cũng không thấy hắn đâu
Khiến cho Nghêu Đồ sắc mặt có chút khó coi nhưng giọng vẫn không mấy để ý:
– Phong hệ, đúng là không dễ xơi, nhưng mà ta vẫn sẽ đánh bay ngươi ra khỏi kết giới này!
– Còn ta, lại muốn cái xác của ngươi ở trong kết giới này!
Nghêu Đồ vừa dứt lời phía sau lưng hắn giọng của Tiêu Ngọc lại vọng ra khiến cho Nghêu Đồ nét mặt liền hơi cười thanh thương hỏa liền chuyển ra phía sau đâm tới cùng ánh mắt kinh hãi của mọi người khi nhìn thấy chính là Tiêu Ngọc với ánh mắt không tin đã hiện ra khi nhìn thanh thương hỏa đã cấm sâu vào bụng hắn
Chỉ là hai tay Tiêu Ngọc đã hình thành hai thanh kiếm phong mà quét trước nơi Nghêu Đồ đang đứng trước mà cấm phập thanh thương hỏa vào bụng hắn, chỉ nghe âm thanh của gió vang lên còn Nghêu Đồ đã đạp bước trên không trung đối diện đang thẳng mặt nhìn Tiêu Ngọc ở dưới
Chỉ là Tiêu Ngọc lại nhìn xuống thanh thương hỏa vẫn đang cấm phập vào bụng mình mà tay vuốt nhẹ liền bị đánh tan trong gió
Tiêu Ngọc lại tiếp tục biến mất trong trạng thái phong thể khi đã hướng ánh mắt về phía Nghêu Đồ đang ở trạng thái hỏa thể
Khiến cho Nghêu Đồ trong lòng lại cẩn trọng mà nhìn hướng Tiêu Ngọc rồi lại đảo mắt lửa nhìn xung quanh đề phòng cho đến khi hai chữ từ miệng hắn đã vang lên “dưới sao” cùng với đó thân lửa liền cong, chính là hai tay lửa của hắn đã liền hướng xuống phía dưới chân nơi mặt nền kết giới mà hét lớn
“Khiên hỏa”
Liền một tấm khiên lửa hình thành mà che chắn toàn thân đang ở hỏa thể của Nghêu Đồ, hai tiếng “rít” liền âm vang nhưng mọi người phía ngoài lại không hề thấy gì ngoài một mình Nghêu Đồ đang tự che chắn bằng tấm khiên
Chỉ là rất nhanh lại khiến cho đám đệ tử phía ngoài phải há hốc mồm mà nhìn Nghêu Đồ phía trong kết giới vì lúc này
Thân hỏa của Nghêu Đồ đang bay khắp nơi trong kết giới có khi hắn cũng đã tới gần sát kết giới mà tay lửa nắm kiếm hỏa cùng chân lửa xoay liên tục có khi chính thân hỏa Nghêu Đồ cũng bị quét thành hai nữa nhưng lại hợp lại một cách nhanh chóng mà tiếp tục bay khắp nơi trong kết giới đón đỡ hay là tấn công gì đó
Trong khi đó tiếng “rít” lúc to, lúc nhỏ lại vang lên rất nhiều trong kết giới có khi cũng vọng ra ngoài mặc dù rất nhỏ
Nhưng mọi người phía ngoài kết giới cũng đoán được, Tiêu Ngọc cùng Nghêu Đồ đang không ngừng dùng kiếm mà va chạm khắp nơi trên dưới cùng bốn mặt kết giới hộp mộc nhưng có vẻ như không ai hơn ai, không ai làm gì được ai, mặc dù phía ngoài mọi người đều chỉ nhìn thấy Nghêu Đồ mà không hề nhìn thấy Tiêu Ngọc đâu, ngoại trừ những tu nguyên giả nào đã tiến vào cảnh giới Nhất Tượng trở lên
Cho đến khi một tiếng rít lớn vang lên, Nghêu Đồ đã khôi phục lại thân bình thường mà đứng ngay chính giữa không trung nơi góc lối vào bên đám đệ tử chân truyền mà mắt nhìn Tiêu Ngọc đã khôi phục thân bình thường cũng đang đứng vững nơi góc lối vào bên hướng đám đệ tự hạch môn
Khiến cho ánh mắt mọi người liền mở to mà nhìn Nghêu Đồ cùng Tiêu Ngọc đã khôi phục lại thân bình thường mà cùng nhìn nhau, mặc dù, hai người đều đang đứng vững trên không trung
“Phong hệ, thuộc hệ hiếm có khác”
“Hỏa hệ của ngươi cũng chỉ có vậy”
Chỉ là Nghêu Đồ cùng Tiêu Ngọc rất nhanh đã đồng loạt lên tiếng mà châm chọc nhau nhưng rồi ánh mắt hai người lại va chạm vào nhau đối mắt trong giây lát, có vẻ như đều đang tìm cách đánh bại đối phương
Cho đến khi giọng của Nghêu Đồ đã vang lên trước cùng trạng thái hỏa thể đã chuyển sang nhưng lại không dừng lại ở đó khi mà thân hỏa lại bắt đầu thay đổi từ hai chân cho tới đầu bằng một tiếng hét to vọng ra ngoài trong ánh mắt của đám đệ tử đang nhìn tới:
“Hóa bát biến”
– Là pháp quyết hóa!
Vũ Thiên nơi đám đệ tử chân truyền giọng đã lẩm bẩm mà sờ lỗ mũi nói nhỏ, còn Vũ Phiến Lương môn chủ phía trên nét mặt vốn âm trầm liền hiện lên ý cười mà nói nhỏ với năm vị trưởng lão:
– Nghêu Đồ, đã bắt đầu dùng thân hỏa hóa bát biến!
Chỉ là Sưu Ngửu trưởng lão lại mắng nhỏ trong lòng: “ai mà không thấy”
Vì lúc này Nghêu Đồ đã tự thay đổi thân hỏa của mình thành một con rồng lửa giống như Bát Biến trong Thập Nhị Biến, Nghêu Đồ lại dùng mắt rồng lửa hơi kinh ngạc nhìn Tiêu Ngọc cũng đang thay đổi nhưng lại lắc đầu rồng lửa mà ngạo nghễ há miệng phun chữ:
– “Tự thân hóa rồng”, để xem lần này ngươi làm sao thắng được ta, Tiêu Ngọc!
– Cái tên Nghêu Đồ đó, hắn thật sự là tự tin gớm, phải không Mật Linh tỷ!
Chỉ là nơi đệ tử hạch môn, Chu Hương cùng Diệp Vy nhìn rồng lửa do Nghêu Đồ tự hóa thành mà giọng có chút khó ưa hướng Mật Linh nữ tữ nói, chỉ là Mật Linh lại không nói gì mà chỉ nhìn về nơi Tiêu Ngọc khi mà nàng trong thấy hắn cũng đã sang trạng thái phong thể nhưng lại nhìn hai cánh tay hắn lúc này lại đang thay đổi
– Tiêu Ngọc đang hóa kiếm, nhưng chỉ có hai tay!
Nơi đệ tử chân truyền, Tống Tân lại lên tiếng khi nhìn Tiêu Ngọc lúc này trong thân phong thể trong suốt, hai tay Tiêu Ngọc đang dần thay đổi mà hình thành hai thanh kiếm nối liền với thân hắn dài cả ba mét bản rộng năm cen, mỏng nên bén chỉ hướng Nghêu Đồ đang là rồng lửa
Vũ Thiên thì lại nhìn phía trong kết giới mà lẩm bẩm “pháp quyết hóa thật kỳ lạ” hắn lại vòng tay ra sau mà gãi đầu rồi lại nhìn tới Tiểu Bạch trong nó vẫn vậy, vẫn ngủ khò khò
Chỉ là Viên Lăng trưởng lão lại nhìn Tiêu Ngọc phía trong kết giới mà nét mặt hơi sầu có chút than nhưng giọng nhỏ: “Nghịch Thiên Tuyền tiến vào tu nguyên, bây giờ thì nó cũng đã tới Nhất Tượng, chuyện này là sao chứ”
Phía trong kết giới, rồng lửa do Nghêu Đồ hóa thành đã há miệng rồng phun chữ:
– Ta cũng không nghĩ là ngươi cũng thi triển được pháp quyết Hóa kết hợp pháp quyết Ban tự thân hóa kiếm, tiếc rằng pháp quyết hóa kết hợp pháp quyết Thập Nhị Biến của ta lại mạnh hơn cái của ngươi rất nhiều!
Nghêu Đồ vừa nói vừa đạp bốn chân rồng trên không trung trong kết giới mà hướng tới Tiêu Ngọc cùng với đó là một quả cầu lửa liền cũng được phun tới chỉ là hai tiếng “rít” quả cầu lửa đã bị cắt làm hai nửa
Cùng với đó, chính là Tiêu Ngọc cũng liền hướng Nghêu Đồ đang vẫy đuôi rồng lửa mà hai thanh kiếm từ tay hắn liền quét ngang bổ dọc khi đã cùng Nghêu Đồ va chạm ở chính giữa kết giới:
– Cũng phải xem ngươi có thắng được hai tay kiếm này của ta không đã rồi nói!
Hai thanh kiếm của Tiêu Ngọc một hướng đầu rồng một lại hướng giữa thân rồng của Nghêu Đồ mà quét tới chỉ là Nghêu Đồ đã phe phẩy thân rồng hắn dùng đuôi rồng mà hướng một cánh tay kiếm của Tiêu Ngọc mà chặn lại cùng với đó miệng rộng đã hơi hé mà ngậm cánh tay kiếm còn lại cùng với một đám lửa liền được phun ra bao phủ lấy cánh tay kiếm của Tiêu Ngọc mà hướng nhanh tới hắn
Khiến cho đám đệ tử đang quan đấu phía ngoài kết giới chỉ thấy Nghêu Đồ đang cong thân rồng cùng đầu rồng đang há như ngậm cái gì đó mà phun ra một đám lửa theo đường thẳng
Nhưng Tiêu Ngọc phía trong kết giới lại đang kinh sợ mà nhìn đám lửa đang men theo cánh tay kiếm phủ lấy mà tới hắn, chỉ là không đợi đám lửa tới gần Tiêu Ngọc liền há miệng một luồng gió mạnh từ miệng hắn đã thổi ra khiến cho đám lửa đang hướng tới hắn liền dội ngược lại
Nhưng đầu rồng của Nghêu Đồ lại “hử” một tiếng khi nhìn thấy, đuôi rồng phía sau liền quấn chặt lấy cánh tay kiếm đang quét ngang quét dọc của Tiêu Ngọc mà giữ chặt lại khiến cho hai cánh tay kiếm của Tiêu Ngọc đều đã bị giữ chặt bằng đuôi rồng và miệng rồng của Nghêu Đồ
Nhưng không đợi lâu, Tiêu Ngọc đã phải biến sắc khi mà toàn thân bây giờ chỉ là gió của hắn phải run lên mà nhìn hai chân sau của rồng lửa Nghêu Đồ đã đạp vào cánh tay kiếm cùng với đó chính là miệng rồng lửa vốn chỉ ngậm đã bắt đầu cạp cùng với phun lửa tiếp tới Tiêu Ngọc
Còn Tiêu Ngọc chỉ có thể phun ra một luồng gió để ngăn cản đám lửa đang men theo cánh tay kiếm mà tới hắn nhưng lại chỉ có thể trơ mắt nhìn Nghêu Đồ đang đánh gãy hai cánh tay kiếm của hắn một cách rất nhanh bằng thế đạp từ hai chân rồng lửa và thế cạp từ miệng rồng lửa của Nghêu Đồ khiến cho phong nguyên lực của hắn cũng giảm một cách nhanh chóng
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!