Dị Giới Quán Net (Dịch)
Vật Phẩm Ảo Cũng Có Thể Bán?
– Hóa ra thứ này được gọi là phù văn ngữ điệu?
– Thế mà còn có vật như này?
Phù văn ngữ điệu là một dạng chú ngữ, yêu cầu của nó phải là trang bị màu trắng có nhiều lỗ, sau đó đem phù văn (số lượng yêu cầu theo số lỗ) khảm theo thứ tự, phụ văn ngữ điệu sẽ cho trang bị rất nhiều thuộc tính, cho dù là trang bị có phù văn ngữ điệu cơ sở, thuộc tính của nó cũng tương đương với một trang bị ám kim.
Phương Khải chạy đến trước mặt Deckard Cain, ở chỗ này, sau khi qua cửa thì Deckard Cain sẽ truyền thụ cho người chơi tri thức về phù văn ngữ điệu.
Nơi này không có website game để giới thiệu về phù văn ngữ điệu, cho nên trò chơi đem công việc này giao cho lão nhân Deckard Cain.
– Làm sao lại có cảm giác thần kỳ hơn cả những pháp trận được khảm trên pháp khí?
Làm một luyện khí sư, Lý Hạo Nhiên có lý giải sâu sắc về vấn đề này.
– Dùng những phù văn khác nhau để khảm vào có thể đạt được những thuộc tính cường đại này?
Lập tức An Thành nghĩ ra một vấn đề.
– Nhất định phải là đồ trắng sao? Đồ trắng mang thuộc tính có được không? Thuộc tính vốn có sẽ được giữ lại sao?
Hắn nhớ lúc trước hắn có đánh ra được một cây pháp trượng màu xám có hai lỗ, màu xám cũng chính là trang bị trắng có lỗ, nhưng có một số trang bị trắng thì vẫn có thuộc tính cộng thêm đẳng cấp kỹ năng.
Hắn nhớ cái pháp trượng kia có thuộc tính + 2 cấp Hỏa Đạn cùng với + 2 cấp Toái Băng Giáp!
Nếu có thể giữ lại, chẳng phải có thể so với trang bị phù văn ngữ điệu nhiều hơn 4 cấp kỹ năng?
– Có thể.
Biến số lớn nhất của phù văn ngữ điệu chính là tài liệu lựa chọn lúc đầu, đây cũng là vấn đề nóng hổi nhất của phù văn ngữ điệu.
– Ở đây ai có phù văn số 8?
Sau khi An Thành lấy được sự khẳng định của Phương Khải, hai mắt đều muốn tái!
Mình có một cái phù văn ngữ điệu của pháp trượng, nhưng đây lại là pháp trượng hai lỗ.
Nếu mình dùng pháp trượng tăng 4 cấp kỹ năng làm căn bản, như vậy phù văn ngữ điệu được tạo ra chẳng phải còn tốt hơn lão bản không ít?
Chẳng qua phù văn số 8 về sau không tính là hiếm, nhưng ở phần thứ nhất cũng không dễ kiếm như vậy, tỉ lệ rơi ra so với trang bị ám kim còn thấp hơn một chút!
Cho dù là Phương Khải sau khi đã khảm hết phù văn ngữ điệu cũng không còn thừa.
Quả một lúc đều không có ai trả lời.
Đúng lúc này, chỗ bọn Tống Thanh Phong vang lên một trận gào thét!
– Phát nổ! Phát nổ!
– Qua cửa!
– Một kiện ám kim, ba kiện hoàng kim!
– Phù văn! Là phù văn màu vàng!
– Nhiều trang bị cực phẩm như vậy?
Bọn An Thành biến sắc.
– Chẳng lẽ bọn hắn cũng đánh Andariel?
Nghe thấy có người hô phù văn màu vàng, trong lòng An Thành lộp bộp một tiếng, vội vàng chạy tới.
Lúc này bọn Tống Thanh Phong vừa đánh xong Andariel, lập tức nhìn thấy phía sau vây quanh một vòng lớn, ít nhất cũng mười mấy hai mươi người!
– Chuyện gì thế này?
– Các ngươi giết Andariel rồi?
An Thành vô cùng kinh ngạc, vốn còn tưởng bọn hắn sẽ chậm hơn mình không ít, ngay sau đó An Thành nhìn thấy trên màn hình lóe lên mấy chứ vàng: Phù văn Lạp Nhĩ (Lahr). – Các ngươi có đổi phù văn này không?
Hô hấp của An Thành dồn dập hắn lên, là phù văn số 8!
– Bán cũng được!
Hắn đưa bàn tay ra:
– Ta trả… 5 Linh Tinh!
Sau khi hắn nói ra lời đấy, mọi người sau lưng lập tức ồ lên!
Tất cả mọi người có chút ngây ngốc!
Chẳng qua tuy là ngẩn ra, nhưng đồng thời mọi người cũng có chút mong chờ kiện trang bị sắp được chế tác.
Bọn hắn cũng rất tò mò, dùng phù văn ngữ điệu khảm vào trang bị cực phẩm cộng thêm kỹ năng sẽ có hiệu quả gì?
Bọn người Tống Thanh Phong thì nhìn An Thành đầy vẻ khó hiểu, nghi ngờ nói:
– Đồ vật trong trò chơi ngươi cũng muốn mua?
Đã gặp qua mua pháp khí, mua vật liệu ở trong hiện thực, nhưng chưa thấy người nào bỏ tiền ra mua vật phẩm ảo?!
Hơn nữa chỉ là một cái phù văn để khảm nạm, cũng không phải là trang bị!
Dùng tiền để chơi trò chơi dù sao vẫn còn có thể giải thích, bởi vì thăng cấp ở trong đây giúp cho thực lực tăng lên, đồng thời pháp thuật, chiến kỹ trong đó cũng rất đáng để nghiên cứu.
Nhưng những vật phẩm ảo này có thể làm gì? Vậy mà còn dùng Linh Tinh để mua?
Nếu như có thể miễn cưỡng gán ghép tác dụng cho nó, thì cũng chỉ là giúp người chơi có thể nhanh tăng cấp.
Đánh ra trang bị cực phẩm có thể cao hứng, nhưng khi liên quan đến ngoài hiện thực, liền khiến cho bọn hắn không thể nào hiểu được.
Cảm giác này giống như là bỏ tiền đi mua một đồ giả, bại gia tử tiêu tiền như nước thì cũng không phải bại như thế a?
Lúc này An Thành cũng hơi ngẩn người, có phải mình xúc động quá rồi hay không?
Dù sao bọn hắn cũng mới tiếp xúc với trò chơi, dùng tiền mua một vật phẩm ảo, khái niệm đó bây giờ còn chưa có!
Chẳng qua nghĩ một chút, 5 Linh Tinh đối với hắn cũng chỉ là một con số nhỏ, vung tay lên nói:
– Có bán hay không, ta chỉ muốn thử xem hiệu quả của nó như thế nào.
Hắn thật sự muốn xem phù văn ngữ điệu kết hợp với cây pháp trượng cộng 4 kỹ năng sẽ tạo thành trang bị cực phẩm gì!
Dù sao chút tiền ấy hắn cũng không thiếu, đôi khi còn chưa bằng một bữa cơm.
Tống Thanh Phong kỳ quái hỏi lại:
– Ngươi chì vì một cái phù khảm mà muốn tốn nhiều tiền như vậy? Hay là thứ này còn tác dụng khác?
An Thành liền đem sự tình về phù văn ngữ điệu nói lại một lần, bây giờ mọi người đều biết, không cần thiết phải giấu.
– Còn có loại vật này?
Bọn Tống Thanh Phong nghe xong, cảm thấy không thể tin nổi, phù văn khác nhau thông quá sắp xếp khác nhau, có thể hợp lại thành trang bị có thuộc tính cường đại?
Mấy người nhìn nhau:
– Các ngươi cảm thấy thế nào?
Lâm Thiệu nói:
– Hắn muốn thì bán cho hắn, chúng ta không có Pháp Sư, cho nên cũng không cần đến phù văn số 8.
Hứa Lạc nói:
– Vừa vặn nhìn xem phù văn ngữ điệu cho ra thuộc tình gì, có thật trâu bò như vậy không?
Vong Linh Pháp sư cũng không cần nói, trang bị không thích hợp, cho Vương Thái thì hắn cũng không dùng.
– Vậy được.
Tống Thanh Phong nói:
– Ngươi vào phòng chúng ta.
Không nghĩ tới chơi game còn có thể kiếm Linh Tinh, mặc dù đối với bọn Tống Thanh Phong mà nói, 5 Linh Tinh cũng không coi là nhiều, những cũng coi như là niềm vui ngoài ý muốn.
An Thanh vào phòng của đám người Tống Thanh Phong, sau đó Tống Thanh Phong đem phù văn đưa cho An Thành, đồng thời hắn cũng nhận được 5 Linh Tinh.
– Là số 3 trước, số 8 sau?
An Thành xác nhận lại một lần nữa, lúc này mới cầm thanh pháp trượng màu trắng hai lỗ của mình ra.
– Số 3… Số 8…
An Thành vừa lẩm bẩm, vừa khảm từng cái phù văn lên.
Tất cả ánh mắt của mọi người xung quanh đều tập trung vào thanh pháp trượng trên tay An Thành, muốn nhìn một chút xem cái pháp trượng này sau khi được khảm phù văn sẽ phát sinh biến hóa gì!
Mà sau khi An Thành khảm hai cái phù văn vào, đám người phát hiện, quả thật phát sinh một chuyện thần kỳ!
An Thành nhìn thuộc tính của cây pháp trượng trên tay mình, đã biến thành:
Diệp Tử
+3 kỹ năng hỏa diễm.
+15 tăng thêm sát thương.
Gia tăng 5-30 sát thương hỏa diễm.
+3 không chế hỏa diễm.
+3 cường hóa hỏa diễm.
+3 Hỏa Cầu.
+3 Địa Ngục Hỏa.
+3 sức nóng.
…..
– Vậy mà thay đổi thật?
Trong khoảng khắc này, dường như bọn hắn thấy một thế giới mới được mở ra!
Một loạt các thuộc tính, cộng thêm kỹ năng vốn có của pháp trượng, khiến mọi người bị hoa hết cả mắt.
Lập tức xung quanh đều thốt lên!
– Trâu bò!
– Trang bị này quá mạnh đi!
– Pháp Sư cầm cái này không phải là sướng chết sao?!
– Tranh thủ thời gian thử uy lực một chút đi!
Tất cả mọi người xung quanh đề lộ ra ánh mắt ghen tị!
– Ha ha, để các ngươi mở rộng tầm mắt một chút!
Thay thanh pháp trượng cực phẩm vào, An Thanh cười như điên!
Tống Thanh Phong trợn tròn mắt, cùng với bọn Lâm Thiệu nhìn nhau, vỗ đùi, hô lớn:
– Ta con mẹ nó làm sao lại có cảm giác bị lỗ!
Vừa rồi còn thấy việc lấy 5 viên Linh Tinh mua một kiện vật phẩm ảo là không tưởng tượng nổi, bây giờ nhìn thấy biểu lộ của mọi người, Tống Thanh Phong hối hận không thôi!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!