Dị Giới Quán Net (Dịch)
Nạp Lan Hồng Vũ Rơi Vào Hố
Lúc này Nạp Lan Hồng Vũ, Phúc Lão từ bên ngoài đi đến.
Dường như Nạp Lan Hồng Vũ vừa mới vào cửa thì mấy người An Hổ Uy cũng từ ngoài cửa đi đến.
Không chỉ như vậy, mấy người lúc trước muốn đợi Đổng Thanh Ly xem hết rồi mới suy nghĩ có nên xem hay không cũng để ý đến.
Nạp Lan Hồng Vũ chú ý tới nội dung bên trên bảng đen: – Hôm nay có sản phẩm mới?
– Tru Tiên? Nạp Lan Hồng Vũ vuốt vuốt chòm râu: – Lấy cái tên này cũng quá đại khí a? – Phim truyền hình là cái gì? Nạp Lan Hồng Vũ hỏi.
Phương Khải liền thuật lại lời giải thích cho mấy người Đổng Thanh Ly lại một lần.
– Có thể nhìn thấy cảnh tượng chân thực. . . ? Ngươi nói là. . . Nạp Lan Hồng Vũ nhìn mấy người Đổng Thanh Ly, Diệp Tiểu Diệp ở bên cạnh: – Các ngươi đều xem hết rồi? – Thế nào?! Có đáng giá mấy khỏa Linh Tinh hay không? Phía sau An Hổ Uy cũng đi lên phía trước: – Nhìn cái tên mạnh miệng như thế, chẳng lẽ lại lợi hại hơn so với Tiên Kiếm Kỳ Hiệp Truyện? – Có lợi hại hơn so với Tiên Kiếm Kỳ Hiệp Truyện không thì ta không biết. Dù sao Đổng Thanh Ly còn chưa chơi Tiên Kiếm chưa đến hậu kỳ, chẳng qua vừa mới xem hết bốn tập Tru Tiên, tâm tình còn có chút kích động: – Nhưng mà Thanh Vân Môn bên trong Tru Tiên cũng rất lợi hại a! Thanh Diệp tổ sư một tay kiếm thuật xuất thần nhập hóa! Đăng phong cực tạo! Đoán chừng cũng không kém là bao nhiêu so với Tiên nhân chân chính! Hơn nữa còn có thể quan sát trực tiếp kiếm thuật của cao nhân như Thanh Diệp chân nhân! – Còn có thể như vậy! Mấy người có chút hứng thú, phải biết rằng quan sát loại siêu cấp cao thủ chiến đấu như này, cũng không phải có tiền là có thể mua được!
Đặc biệt là giống như An Hổ Uy thậm chí là Nạp Lan Hồng Vũ, cảnh giới càng cao, càng khó tăng lên, nếu có thể quan sát cao nhân tiền bối chiến đấu một chút, từ đó có chỗ thể ngộ, dù chỉ là một tia, đều đáng giá!
Bọn hắn chơi trò chơi Tiên Kiếm này, cũng là có mục đích này trong đó, nếu không chỉ bằng vào thăng cấp, còn không đến mức hấp dẫn bọn hắn như thế.
– Đương nhiên! Nói tới việc này, Diệp Tiểu Diệp đắc ý nói: – Mà cốt truyện cũng rất đặc sắc, cảm giác không chênh lệch so với Tiên Kiếm Kỳ Hiệp Truyện! – Với lại rạp chiếu phim siêu cấp mới tăng chức năng, có thể một bên ăn đồ ăn vặt một bên nhìn, vô cùng lợi hại! Đổng Thanh Ly nói: – Có thể vừa hưởng dụng sản phẩm mới Cocacola, vừa xem Tru Tiên, trò chơi không có chức năng này!
Nhất thời mấy người Nạp Lan Hồng Vũ, An Hổ Uy bị nói có chút động tâm, nhìn nhau: – Nếu không thì. . . Nhìn xem? – Xem một chút đi. Âu Dương Chấn nói: – Đồ vật mới trong tiệm lão bản, hẳn là tin được.
Mấy người liền trả tiền, mỗi người cầm một chai Cocacola, tìm chỗ ngồi xuống.
– A. . . ! Mùi vị thoải mái!
Còn chưa bắt đầu xem, An Hổ Uy đầu tiên là uống một ngụm Cocacola: – Cảm giác có chút giống Sprite, nhưng hương vị so với Sprite càng nồng đậm hơn! Không tệ! Không tệ! – Không nghĩ tới không còn Sprite, hiện tại lại có Cocacola! Nạp Lan Hồng Vũ cũng uống một ngụm: – Cái đồ uống này uống một ngụm, cảm giác tâm tình đều vui sướng hơn nhiều! Cái này tốt! Ha ha ha! Linh Tinh này xài đáng giá! – Hì hì! Nhìn thấy mấy người bắt đầu xem Tru Tiên, Diệp Tiểu Diệp mỉm cười lộ ra vẻ giảo hoạt.
Một bên khác, Tru Tiên đã bắt đầu!
“Thiên địa bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu!”
– Thiên địa bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu? Nạp Lan Hồng Vũ lặp đi lặp lại cố nhai nuốt lấy hàm nghĩa của câu nói này, hắn cảm thấy rất thâm ảo khó lường, lý giải từ mặt chữ, dường như rất thông tục dễ hiểu, nhưng này câu này lại như tiếng chuông lớn quanh quẩn bên tai, lại làm cho nó có ý của đại đạo!
Câu này, cũng là câu mở đầu của Thiên Thư bên trong Tru Tiên!
Tập 1- tự nhiên cũng là một tập đặc sắc nhất, Thanh Vân Môn xuống dốc cho đến Thanh Diệp tổ sư hoành không xuất thế, mặc dù chỉ có thời gian một tập, đã có thể chứng kiến sự hưng suy lên xuống của một cái đại tông môn hơn hai ngàn năm!
Thời gian trôi qua, Thanh Vân Môn nghiễm nhiên đã trở thành thiên hạ đệ nhất đại tông, mà lúc này đây, cảnh tượng trước mắt chuyển dời, lại chuyển đến hai người thiếu niên.
Một đoạn này lại một đoạn trước kia chưa từng được thấy qua, cảnh tượng này đối với bản thân liền giống như một đợt tâm linh lữ hành, theo việc mấy người dần dần tiến vào cốt truyện, cùng với trò chơi khác biệt, ở nơi này, bọn hắn có thể nhìn thấy tất cả, nhưng lại không thể cải biến bắt kỳ cái gì, giống như lấy thị giác của một người đứng xem, quan sát cuộc sống của một cái thế giới khác.
Có người trời sinh bất phàm, mà có người, sinh mà tối dạ.
Khi bọn hắn nhìn thấy hai tên thiếu niên đi vào Thanh Vân Môn…
Tư chất, tính cách hai người khác nhau, sau này vận mệnh sẽ đi về phương nào?
– Quả nhiên đặc sắc a. . . ! Mấy người nghĩ như trong lòng.
Ngay khi mấy người đang xem, vừa suy nghĩ vừa vô thức uống một ngụm Cocacola, thì trước mắt. . .
Đen!
– Chuyện gì xảy ra?! Nạp Lan Hồng Vũ nhìn trước mắt xuất hiện dòng chữ “Muốn biết chuyện tiếp theo ra sao, xem phần sau sẽ rõ” , thiếu chút phun ngụm Cocacola lên màn hình!
Mấy người An Hổ Uy cũng ngẩn ra, nhìn rạp chiếu phim siêu cấp: – Một, hai, ba, bốn? Đã xem xong?
– Không phải chứ… Ta bây giờ mới xem đến lúc bắt đầu a!?
Nạp Lan Hồng Vũ ngẩn ngơ nửa ngày, sau đó mới kịp phản ứng, đập bàn nói: – Phương tiểu tử! Tiếp theo đâu?!
Lúc này, mấy người Diệp Tiểu Diệp còn có Đổng Thanh Ly, đã chơi xong thời gian hôm nay, đang ở phía sau bàn máy tính lén lút nhìn về phía này, sau đó liền lộ ra điệu cười đầy thân thiện!
Phương Khải nói: – Không phải viết rất rõ ràng sao, xem phần sau sẽ rõ, nói cách khác, phần tiếp theo thì chờ sau này rồi xem!
Gương mặt mấy Nạp Lan Hồng Vũ cùng An Hổ Uy co lại: – Ta đang xem đến đoạn đặc sắc ngươi kêu ta lần tới xem tiếp?!
– Muốn nói xem hay, thì mỗi tập của bộ này đều xem hay! Phương Khải nhếch miệng, khuyên nhủ: – Nếu cho ngươi xem hết không ngủ không nghỉ, lão gia tử ngươi cũng đã tuổi cao, đến lúc đó đột tử ở quán nét thì làm sao bây giờ?
Mặt Nạp Lan Hồng Vũ càng đen hơn: – Làm sao có kiểu nói như thế! Ngươi cmn mới đột tử ở quán net!
Thầm mắng Nạp Lan Hồng Vũ trong lòng, nếu là tính tình lão phu trước kia, đã sớm xách đao xông lên!
An Hổ Uy nói: – Vậy ngươi nói thử một chút, tiếp theo thì lúc nào có?
– Ngày mai đổi mới hai tập! Phương Khải mở miệng nói.
Khuôn mặt An Hổ Uy cũng co quắp một trận: – Còn phải đợi ngày mai?! Hay là cho bản tọa xem hết đoạn Tiểu Phàm về sau sẽ thế nào! Đến cùng có được Thanh Vân Môn thu làm môn hạ hay không! – Theo lão phu nghĩ khẳng định là không! Nạp Lan Hồng Vũ nói: – Tiểu tử này đầu óc đơn giản! Tu sĩ như này làm sao đại tông có thể thu? Chắc là gặp được sư phụ giống như Lý Tiêu Dao? – Không đúng không đúng! An Hổ Uy nói: – Lão gia tử, Lý Tiêu Dao kia là thiên phú trác tuyệt, không phải Trương Tiểu Phàm có thể so sánh?!
Nạp Lan Hồng Vũ khó chịu vỗ bàn: – Rốt cuộc thế nào thì tiểu tử ngươi mới cho chúng ta xem hết!
Lúc này người đến quán net càng ngày càng nhiều , chờ đến khi mấy người Diệp Tùng Đào, Tiết Đạo Luật mang đệ tử vào cửa, dường như đã không có vị trí.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!