Dị Giới Quán Net (Dịch)
Trương Thừa Tướng Có Thể Tu Luyện
– Thứ… Thứ hai đổi mới? ! Tất cả mọi người nghe được tin tức này, giống như một trận sấm sét giữa trời quang, đầu óc lần nữa đứng hình!
Vốn còn tưởng rằng ngày mai đổi mới, kết quả Phương Khải nói rằng thứ hai đổi mới!
– Phương tiểu tử! Ngươi nói cái gì? ! Nạp Lan Hồng Vũ nhìn chằm chằm vào Phương Khải, nếu như ánh mắt có thể giết người, chỉ sợ lúc này đã đem Phương Khải chém thành muôn mảnh! – Lão bản! Chẳng lẽ không phải ngày mai đổi mới? ! Đổng Thanh Ly cũng sốt ruột.
Hôm qua xem hết hôm nay còn đổi mới! Hôm nay xem hết làm sao lại tuần sau đổi mới? !
– Các ngươi nhìn ta như vậy làm gì? Chưa ai đọc truyện ký sao? Phương Khải từ trên chỗ ngồi đứng lên: – Võ Tiên người ta còn một tháng mới ra một quyển! Tuần sau đổi mới thì có vấn đề gì? – Một quyển của người ta có nội dung phong phú hơn nhiều! Cái này của lão bản ngươi mới có sáu tập! Đổng Thanh Ly cực lực phản bác. – Cho nên cái này của ta không phải tháng sau đổi mới. Phương Khải đáp đến có lý có cứ.
Tất cả mọi người: – …
– Nếu ngươi dám một tháng một lần , chờ ngươi đi ra ngoài bản tiểu thư sẽ thuê người đến đánh ngươi! Đổng Thanh Ly nghiến chặt răng, hận không thể đem lão bản nhìn như vô hại trước mắt này bóp chết.
Lúc này, tại Thanh Phong Minh Nguyệt trong các.
Hướng Thanh Hà chỉ huy mấy tên phục vụ đem trà bánh buổi sáng dọn đi, lại thay đổi thành cơm trưa, một người ngồi tại trước bàn: – Đại tiểu thư gần đây làm sao… ? Trà sớm cũng không uống, bảy giờ đã vội vàng ra cửa… Mãi cho đến mười hai giờ khuya mới trở về! ? – Nói là đi nhà tiểu điếm Khởi Nguyên kia? Đây không phải là đối thủ sống còn của chúng ta sao… Liên hệ đến việc gần đây triệt tiêu lệnh chống lại tiểu điếm kia, trong lòng Hướng Thanh Hà dâng lên một cỗ dự cảm không tốt: – Sẽ không… chứ? – Lão bản… Không thể ngày mai đổi mới sao!? Hai người Phong Hoa, Duyệt Tâm nhìn Phương Khải tỏ vẻ đáng thương, lúc này, các nàng đã cảm nhận được việc tốt của ngày mai có thể đổi mới!
So sánh với cuối tuần đổi mới, loại chuyện này…
Ngày mai đổi mới quả thật là quá hạnh phúc!
– Ngày mai nhất định phải đổi mới! Tố Thiên Cơ ngồi bên tay phải của Phương Khải, một tay nắm lấy thành ghế của Phương Khải, hai mắt như đao nhìn Phương Khải chằm chằm. – Đúng vậy, ngày mai nhất định phải đổi mới! Ngồi tại máy số 1, Nạp Lan Hồng Vũ cũng vỗ mặt bàn đứng lên.
– Quay chụp không cần kinh phí! Chế tác không cần thời gian sao? Nói đổi mới liền đổi mới, làm sao ngươi không bảo những tên viết truyện ký trực tiếp hoàn thành đi! Phương Khải hai tay chống nạnh, lớn tiếng nói.
Tất cả mọi người: – …
Tất cả mọi người trầm mặc.
Quả thật là không cách nào phản bác!
Chẳng lẽ đúng lại vẫn nháo sự hay sao?
Loại chuyện đánh lão bản, Đổng Thanh Ly cũng chỉ nói nhảm một chút mà thôi, chuyện này không phải đánh lão bản là có thể giải quyết.
Mặc dù không biết Phương Khải nói quay chụp phải cần kinh phí là có ý gì, nhưng là chế tác cần thời gian thì vẫn có thể nghe hiểu.
– Được rồi được rồi! Tố Thiên Cơ thở dài một tiếng, mặc dù hận không thể đem Phương Khải đánh chết, nhưng lúc này biết tiếp tục dây dưa cũng không có tác dụng, khoát tay áo: – Chúng ta ăn chút đồ ăn vặt… – Sư phụ, đồ ăn vặt đã ăn xong nha… ! Duyệt Tâm nhắc nhở.
– Mấy ngày gần đây không phải có mấy cái sản phẩm mới sao? Tố Thiên Cơ nói xong lập tức ngẩn người, nhìn trên bàn hộp mì tôm đã trống không, chai cola, hộp Haagen-Dazs…
Mặt tối sầm, hình như đã ăn xong thật… ! ?
Từ đầu còn cảm thấy trong tiệm có nhiều đồ ăn vặt cơ mà nhỉ? Là ảo giác sao? !
– Chúng ta… Bên cạnh, Đổng Thanh Ly cũng ngẩn người, quay đầu nhìn đồ ăn vặt trên bàn đồ, mì tôm, Cocacola, Haagen-Dazs, cũng không thiếu thứ gì: – Hình như… Cũng đã ăn hết?
Trưởng công chúa cùng hai vị hoàng tử, còn có đệ tử các đại học phủ xem phim truyền hình, cũng nhìn nhìn trên bàn: -…
– Ta cảm thấy tiếp tục như vậy, qua không bao lâu thì ngay cả lộ phí trở về cũng không còn… Vẻ mặt Lạc Vân buồn rười rượi. – Ta cũng cảm thấy… Tiêu Lãnh Vũ tức giận – Về sau không thể ăn đồ ăn vặt! – Ừm! Ứng Tông Huyền nói: – Chúng ta là tới tu luyện! – Ai đánh Diablo? Tổ đội cái nào! Ngũ hoàng tử hô một tiếng.
– Ta!
– Ta cấp bốn Pháp Sư, học Sung Năng Đạn, đặc biệt lợi hại!
– Cấp ba Thích Khách! Tụ khí đầy liền có thể miểu sát một con quái, tổ ta!
Âm thanh liên tục vang lên.
– Được rồi được rồi! Không có mà xem thì chúng ta luyện cấp đi!
– Lão bản, đánh Counter-strike hay không? Lúc này, Tố Thiên Cơ cũng có chút bất đắc dĩ.
– Lại Counter-strike? Phương Khải nói – Được được được, đánh mấy ván, bị hành hạ đừng trách ta.
Tố Thiên Cơ: -…
– Vậy chúng ta làm gì? Đổng Thanh Ly cùng Trương Uyển Ngọc nhìn nhau.
– Chơi Tiên Kiếm đi!
– Cũng đúng, Tiên Kiếm không cần chờ cốt truyện như thế, chúng ta chơi Tiên Kiếm đi! Hừ!
——————
Mà Trương thừa tướng lúc này.
Ngồi ở bên cạnh hắn chính là một người trung niên gầy gò có ánh mắt sắc bén, rõ ràng là để chuyên bảo hộ hắn, tu vi cũng không thấp.
Hai người ngồi trước máy vi tính, trước bàn là một hộp mì tôm không, một chai cola không, cộng thêm một hộp Haagen-Dazs không.
Hắn lau một sợi râu, lâm vào trong trầm tư: – Làm sao hai ngày nay, lão phu xen phim truyền hình, luôn cảm thấy thể nội có một cỗ nhiệt khí kỳ quái lưu động? – Trương đại nhân! Tên trung niên gầy gò kia trầm giọng nói.
– Biên hộ vệ, có vấn đề gì sao? Trương thừa tướng nói: – Chẳng lẽ ngươi cũng phát hiện dị trạng thể nội có nhiệt lưu lưu động? – Nhiệt lưu lưu động? ! Biên Ưng trầm tư giây lát: – Cảm nhận được nhiệt khí lưu động trong thể nội, đây là khí cơ mới sinh trong thể nội mới có cảm giác, chắc là trong thể nội thừa tướng… – Khí cơ mới sinh? ! Trương thừa tướng hơi sững sờ.
– Đúng vậy! Biên Ưng đáp: – Nếu là linh khí, khí cơ nhẹ mà linh, nếu là võ khí, thì khí cơ trọc mà dày, không biết thừa tướng cảm nhận được là loại nào? – Dường như… Có loại cảm giác nặng nề! Trương thừa tướng đáp.
Ngay sau đó bỗng nhiên toàn bộ thân thể hắn đều khẽ run rẩy: – Ngươi nói là… Lão phu… Có thể tu luyện? !
– Mời thừa tướng đưa tay trái ra. Biên Ưng cũng cảm nhận được tu vi bản thân tăng lên, nhưng phải biết rằng hắn là một võ giả có thực lực cực mạnh! Cùng người không có chút thiên phu nào như Trương thừa tướng là khác biệt!
Chẳng qua tu võ là không có ngưỡng cửa, chỉ là thiên phú quá kém đến nỗi được không bù mất mà thôi, bởi vậy hắn có thể tăng trưởng tu vi, thừa tướng có thể sinh ra võ khí thì cũng không phải là không có khả năng.
Hắn vươn tay ra, sờ nhẹ vào cổ tay trái của Trương thừa tướng.
Lập tức hắn cảm thấy trong thể nội của Trương thừa tướng, có một cỗ võ khí tinh khiết mặc dù yếu ớt, nhưng vẫn không ngừng nhảy lên trong sâu trong đan điền!
Biên Ưng vội vàng mở miệng nói: – Chúc mừng thừa tướng! Đúng là trong thể nội thừa tướng có võ khí cực kì tinh khiết! Võ khí sinh sôi, mặc dù yếu ớt, nhưng hoàn toàn có hi vọng trở thành võ giả!
Nhưng cấp bậc nha… Lấy thể phách của Trương thừa tướng, đúng là không được tính là Đoán Thể Kỳ, dùng võ khí mà phân chia, võ khí yếu ớt như thế cũng không biết có thể xem như võ giả chính thức hay không.
Nhưng chính xác là có hi vọng trở thành võ giả.
– Lão phu không có chút thiên phú tu võ nào, mấy ngày nay cũng chưa từng tu luyện. Trương thừa tướng kỳ quái nói: – Như thế nào…
Biên Ưng chỉ vào máy tính đáp: – Khả năng chính là công hiệu của pháp khí này!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!