Du Thế Tà Quân.
Độ Kiếp Thất Bại.
Diệt cửu đầu long, Tà Quân độ kiếp.
Sát vạn chi nhân, Thiên Phạt nộ uy.
-o0o-
Linh Hoàn Giới.
Ngay lúc này, trên ngọn núi Thiên Thai, giao lôi cuồn cuộn không ngớt, không ngừng liên tục bao phủ khuếch tán lan rộng xung quanh. Bốn phía khắp trăm vạn dặm sơn mạch, bầu trời hoàn toàn bị mây đen che khuất.
Ầm!
Đúng lúc đó, từ trên ngọn núi một luồng uy áp kinh khủng toả ra. Bao trùm lên toàn bộ Linh Hoàn Giới.
Tất cả sinh vật trong Linh Hoàn Giới từ cấp bậc Luyện Hư trở xuống đều chịu không nổi cỗ uy áp này, đều quỳ rạp trên đất.
Tiếp đến, không gian Linh Hoàn Giới như bị tê liệt.
Ầm! Một tiếng lớn, trên bầu trời một khe nứt bỗng dưng hiện ra. Từng đạo tử hồng lôi bỗng nhiên từ trong đó trút xuống. Ngọn núi Thiên Thai bị tử lôi kia càn quét qua liền biến thành đất bột.
Xung quanh đó từ trăm dặm trở xuống, bất kỳ sinh vật nào. Hễ chưa đạt được cấp độ của Nguyên Anh kỳ đều thất khiếu chảy máu mà đột tử.
Những tu sĩ Hóa Thần, Luyện Hư, ánh mắt nhìn về phía tử lôi đều kinh sợ vô cùng.
“Ah, Lôi kiếp!”
“Có tiền bối Độ Kiếp kỳ muốn phi thăng tiên giới!”
Cách núi Thiên Thai tầm ba ngàn dặm là Huyền Kiếm môn.
Môn chủ Huyền Kiếm môn Tử Thanh đạo nhân đang ngồi giảng đạo giữa đại điện. Dường như cảm nhận được một cỗ uy áp thiên địa tràn qua, sắc mặt Tử Thanh đạo nhân đại biến. Ông ta nhìn về hướng lôi kiếp mà lẩm bẩm:
“Cửu Long Tà Quân đã bắt đầu độ kiếp rồi sao!?”
Đoạn quay sang nói với đồ đệ của mình:
“Lập tức mở Huyền Thiên kiếm trận ra. Lệnh cho tất cả đệ tử bên ngoài trở về, trong một năm nay không được rời khỏi tông môn. Ta bây giờ đi có việc gấp.”
Nói rồi tay phải phất một cái. Một thanh huyền kiếm màu xanh liền xuất hiện, lơ lững giữa không trung. Tử Thanh đạo nhân thân ảnh phiêu phù bước lên, rồi nghe vút một tiếng. Cả kiếm và người mất hút vào không gian.
Cũng cách đó vài ngàn dặm, Ma Môn, Huyền Cực Âm Ma hai mắt nheo lại, nhìn về phía núi Thiên Thai. Trong ánh mắt hắn tà tà lúc ẩn lúc hiện vài tia hàn mang. Khóe miệng Âm Ma khẽ nhấc lên một nụ cười lạnh:
“Đã độ kiếp rồi sao. Thời điểm này là lúc hắn yếu nhất. Không giết bây giờ thì còn đợi đến lúc nào!”
Dứt lời, cả thân hình Tử Ma biến thành một luồng khói đen, vù một cái thi triển huyết độn bay xa cả ngàn dặm.
Đồng thời cùng lúc đó, toàn bộ tu sĩ Đại Thừa kỳ hậu kỳ ở Linh Hoàn Giới đều rục rịch. Hướng núi Thiên Thai mà phi độn tới.
Chỉ trong thoáng chốc, Linh Hoàn Giới trở nên hỗn loạn hơn bao giờ hết.
Trong tu chân giới, cảnh giới được chia thành các giai kỳ: Luyện khí kỳ, Trúc cơ, Kết Đan kỳ, Nguyên Anh, Hư Thần, Hóa Thần, Luyện Thần, Phân Thần, Hợp Thể, Đại Thừa, và cuối cùng là Độ Kiếp.
Độ kiếp thành “Tiên”. Chính là nghịch thiên.
Trường sinh bất lão, thọ cùng Nhật Nguyệt. Trường tồn cùng thiên địa, bất tử bất diệt, theo đuổi sự hoàn mỹ.
Đó chính là mục tiêu của bất cứ một tu chân giả nào.
Ngay chính hôm nay, một tu chân giả đứng ở đỉnh cao của giới tu chân bắt đầu “Độ Kiếp” trở thành Tiên Nhân chân chính. Nói không loạn, đó mới thực là kỳ lạ.
Chỉ sau nửa canh giờ, cách núi Thiên Thai chừng hai, ba dặm. Không gian xung quanh đột nhiên vặn vẹo hiện lên vài vết nứt, từ trong đó một người đứng trên phi kiếm bay ra. Nhìn kỹ thì hóa ra là Tử Thanh đạo nhân lúc trước.
Đúng lúc này, một âm thanh the thé đột nhiên cất lên:
“Khanh khách, Kiếm Độn của Tử Thanh cư sĩ thật nhanh. Đến ngay cả Huyết Độn của tại hạ cũng tới chậm một bước. Bội phục, bội phục.”
Tử Thanh đạo nhân liếc sang, thì thấy đó là một lão già đầu hói cao to, miệng đầy răng đen lởm chởm, trông ghê rợn vô cùng. Đoạn lão hừ một tiếng, đáp:
“Âm Ma, ngươi cũng chẳng chậm đâu.”
Khi hai người đang trò chuyện thì một loạt tu sĩ khác cũng đã phi độn tới nơi.
Luyện Thần tu sĩ là đã có thể xé rách không gian để thuấn di hay phi độn. Mà lúc này đây có hơn sáu mươi Đại Thừa Hậu Kỳ tu sĩ đồng thời xé rách không gian mà tới, cảnh tượng trông thật hoành tráng vô cùng.
Bấy giờ, xung quanh núi Thiên Thai đều bị một luồng sương mù dày đặc bao trùm. Cho dù là tu sĩ Đại Thừa cũng vô pháp nhìn xuyên qua được.
Bất quá trên bầu trời, tử hồng lôi trụ vẫn như hồng thủy thác lũ một loạt hướng về núi Thiên Thai mà đổ xuống, khiến toàn bộ tu sĩ mới đến đều kinh nhiên thất sắc.
Một tu sĩ Đại Thừa hậu kỳ gần đó, nhìn tử lôi trên trời mà buông lời cảm thán:
“Chà chà, đây là Tử Lôi Thiên Phạt hay sao? Vị tiền bối Độ Kiếp kỳ này sát nghiệp thật là nặng. Quy mô Thiên Phạt như thế này, e rằng cũng phải chín mươi chín đạo Tử Lôi mới kết thúc. Đây chính là số lượng Tử Lôi nhiều nhất từ trước đến nay đấy.”
Những người xung quanh nghe vậy cũng âm thầm gật đầu thừa nhận.
Đột nhiên, một luồng uy áp Độ Kiếp kỳ từ trong sương vụ hướng nơi này tràn qua, rồi một giọng nói lạnh lùng trong đó vang lên:
“Cửu Long Tà Quân chọn nơi này độ kiếp. Kẻ không phận sự cút ra khỏi năm ngàn dặm. Trái lời. Giết!”
Đám tu sĩ phía trên lẫn dưới nghe tới bốn từ Cửu Long Tà Quân thì hít sâu một ngụm khí lạnh, sắc mặt đại biến. Ai nấy không hẹn mà cùng quay đầu bỏ chạy. Thậm chí có kẻ sợ quá còn thi triển cả bí thuật, thoắt cái đã bay ra cả ngàn dặm.
Riêng các tu sĩ từ Luyện Thần kỳ trở xuống đương nhiên là chạy không kịp khỏi uy áp. Liền bị ép thành bột mịn, nguyên thần thoát ra cũng bị chấn nát. Chết đến không thể chết hơn.
Tử Thanh đạo nhân thân cũng ở tu vi Độ Kiếp kỳ. Không bị uy áp kia dọa chạy mất.
Lão mắt nhìn những sinh linh vô tội phía dưới bị uy áp Độ Kiếp kia tràn qua chết thảm mà vô phương giải cứu. Trong lòng không khỏi một trận nổi giận. Đoạn quay qua chỉ kiếm vào tiếng nói vừa phát ra, quát lớn:
“Cửu Long Tà Quân, ngươi sắp độ kiếp mà mạt sát người vô tội. Chẳng lẽ không sợ bị Thiên Đạo trừng trị, độ kiếp thất bại. Hóa thành ma quỷ lắm ư.”
Kẻ được gọi là Cửu Long Tà Quân ở trong màn sương mờ ảo kia, nghe xong liền bật cười, nói:
“Nếu ta không diệt bọn chúng chẳng lẽ để đến lúc ta độ kiếp mấu chốt. Bọn chúng ra tay ám toán thì chẳng phải là ngu ngốc lắm ru. Hơn nữa, cho dù là ta không ra tay, thì ngươi nghĩ những kẻ đó sẽ chạy thoát khỏi Tử Lôi Thiên Kiếp?”
“Ngươi, ngươi…”
Tử Thanh đạo nhân á khẩu không nói thành lời.
Đúng lúc này, nghe “Oành” một tiếng lớn. Một đạo Tử Lôi khổng lồ từ trên cao ập xuống rất là nhanh. Đạo tử lôi này như một đầu Thanh Long, đánh thẳng xuống phá tan cả sương mù phía dưới, thanh thế lớn vô cùng.
Cửu Long Tà Quân hốt hoảng kêu lên:
“Ah, Tử Lôi chết tiệt. Bát Tiên Liên trận của ta bị phá rồi.”
Đoạn hắn hét một tiếng lớn:
“Thiên Diệt kiếm, Tử Thần đỉnh, hiện!”
Theo tiếng quát, một thanh kiếm cùng một chiếc đỉnh đột nhiên xuất hiện, che phủ cả một vùng rộng lớn.
Lại nghe Cửu Long Tà Quân quát:
“Kiếm, Khai!”
Thiên Diệt kiếm được quán thâu pháp chú, đột nhiên phóng lớn ra. Vút một tiếng, bay lên đón đầu Thanh Long Tử Lôi kiếp.
Đầu Tử Long dường như có ý thức, thấy kiếm bay lên cản đường mình, liền rống lên một tiếng giận dữ. Đoạn há miệng đớp lấy Thiên Diệt kiếm, ra sức cắn mạnh một phát.
Chỉ nghe. Oành! Một tiếng lớn.
Thiên Diệt kiếm. Vỡ!
Cửu Long Tà Quân bị mất liên kết với bản mệnh pháp bảo, liền ọc một tiếng, phun ra một ngụm tiên huyết. Nhưng bây giờ hắn chưa thể đầu hàng được. Tử Lôi kia vẫn đang đánh tới. Hắn cắn răng, hai tay liên tục bấm pháp quyết, rồi hét lớn:
“Đỉnh, Hộ!”
Chỉ trong nháy mắt, Tử Thần Đỉnh bay lên cao rồi chợt hóa lớn, bao trùm toàn bộ tàn tích của núi Thiên Thai cùng Cửu Long Tà Quân vào bên trong.
Nhưng Cửu Long Tà Quân đã quá xem thường Thiên Phạt rồi. Sát nghiệp của hắn quá nặng, trước khi độ kiếp lại ra tay sát hại trăm vạn sinh linh. Khiến Thiên Đạo nổi giận.
Chỉ đạo lôi kiếp thứ mười mà đã có sức công phá như vậy rồi. Thử hỏi tới đạo thứ chín mươi chín thì còn kinh khủng tới mức nào nữa.
Chỉ nghe “Oành” một tiếng vang dội. Thông Thiên đỉnh cũng vỡ thành ngàn mảnh. Bị Tử Lôi luyện hóa thành hư vô.
Cách xa lôi kiếp hai dặm mà Tử Thanh đạo nhân cùng Huyền Cực Âm Ma cũng hoảng sợ vô cùng. Cả hai không hẹn mà cùng phi độn xa ra hơn ngàn dặm, lấy pháp bảo ra mà thủ hộ bản thân an toàn.
Tử Thanh thở dài một tiếng, cảm thán:
“Than ôi! Một đạo hữu lại độ kiếp thất bại. Xem ra con đường thành Tiên thực gian khó biết bao.”
Âm Ma đứng bên cười gằn hai tiếng, nói:
“Thành Tiên không được thì thành Ma. Phen này không cần đích thân ta ra tay. Cửu Long coi như xong rồi.”
Tử Thanh đạo nhân nghe vậy, hừ một tiếng, nói:
“Ta cảnh cáo ngươi Âm Ma. Nếu dám tiếp tục tiến vào địa bàn chính phái bắt trộm tu sĩ để huyết tế. Đừng trách ta không khách sáo. Đến lúc đó, ngươi không diệt ta, ắt ta tru diệt ngươi.”
Nói rồi xé rách không gian, phi độn mà đi.
Âm Ma cười khẩy một tiếng lẩm bẩm:
“Tiên với Ma từ trước đến nay mà còn khách với chẳng sáo. Đúng là một lũ yếu nhược. Chẳng mấy chốc nữa pháp lực của ta tu luyện tới Huyết Ma viên mãn, xem ngươi có còn nói được những lời này nữa không.”
Dứt lời, cũng xé không phi độn mà đi.
-o0o-
Ba ngày ba đêm, Thiên Phạt Lôi Kiếp vẫn chưa chịu dừng.
Bên trong, Cửu Long Tà Quân thân thể bị lôi kiếp đánh cho không còn hình người. May thay trên người hắn có chín khỏa Long Châu hộ thân, chứ không giờ này chắc cũng bị tan xương nát thịt, nguyên thần phân liệt rồi.
Tiểu sử của Cửu Long Tà Quân.
Tên thật của hắn là Lãnh Mạc Tà, sinh sống ở Phàm nhân giới. Năm mười sáu tuổi, vô tình lượm được cuốn *Tam Tự Tiên Kinh – Bước đầu thành tiên, từ đó học được phép thần thông. Đó cũng là lúc hắn bắt đầu bước vào con đường tu chân.
Không sư không thầy, một mình mò mẫm, nên tới năm hai mươi lăm tuổi hắn mới bắt đầu Trúc cơ, nhưng thất bại. Ba năm sau may mắn kiếm được một viên Trúc Cơ Đan, bấy giờ mới Trúc Cơ thành công.
Năm tám mươi tuổi, hắn đoạn tuyệt trần duyên. Xây động bế quan, thử tiến vào Kết Đan. Nhưng phải mất tới mười năm sau đó mới thành công.
Lúc hắn vừa xuất quan thì Tà Phái lên tiếng mời gọi. Lãnh Mạc Tà vốn là một tán tu, nên tu luyện bình thường thiếu thốn tài nguyên, rất khó khăn. Vậy nên khi Tà Phái mời gọi liền ưng ý chấp thuận.
Vậy là con đường tu chân huyết tinh của hắn cũng bắt đầu từ đó.
Vài chục năm sau, nhờ cống hiến cho môn phái, Lãnh Mạc Tà được thăng lên làm trưởng lão của Tà Phái.
Hắn bấy giờ dùng chức quyền của mình, thao túng toàn bộ tông môn phái tìm linh dược. Đợi thời cơ chín muồi liền cuỗm hết bảo khố của Tà Phái chạy trốn.
Hai năm tiếp theo, hắn nhờ linh dược vô cùng vô tận kia. Một hơi kết ra Nguyên Anh. Trở thành một trong những tu sĩ bậc nhất Phàm giới.
Tiếp đó, Lãnh Mạc Tà đánh chủ đích phi thăng lên Linh Giới. Hắn dùng thời gian hơn mười năm, trộm hết bảo vật của các tu sĩ Nguyên Anh. Nào là đan dược, kỳ trân bảo vật, pháp khí…
Cuối cùng hắn thông qua một khe nứt không gian truyền tống mà tiến vào Linh Hoàn Giới. Mở ra một truyền kỳ Tà Quân cho giới này.
Chỉ trong vòng ngàn năm, bằng cách dùng mọi thủ đoạn, Lãnh Mạc Tà từ một Nguyên Anh nhỏ nhoi bước lên Độ Kiếp kỳ tu sĩ. Khiến người người ao ước. Nhưng ai biết được, cả quá trình đó gian nan khốn khó vô cùng. Cũng chẳng ai đếm được, số sinh mạng đã chết dưới tay của hắn là bao nhiêu. Chỉ biết là, toàn bộ tu sĩ Linh Hoàn Giới hễ nghe tới cái tên Lãnh Mạc Tà đều kinh hãi thất sắc.
Tương truyền rằng ở Linh Hoàn Giới tồn tại một con rồng có chín đầu. Thực lực tương đương với Độ Kiếp đại viên mãn. Có chín khỏa Long châu, khi luyện chế thành bảo vật, có thể tránh được cả Tử Lôi Thiên Phạt. Đối với những Độ Kiếp tu sĩ muốn phi thăng Tiên giới cực kỳ hữu ích.
Lãnh Mạc Tà nghe tin này liền tìm đến chỗ cửu long kia. Sau một năm kịch chiến, đem chín đầu rồng kia chặt đứt. Thôn phệ nguyên thần, cướp được Long Châu.
Linh Hoàn Giới vì chuyện này mà kinh động. Toàn thể giới tu chân bèn đặt cho hắn ngoại hiệu Cửu Long Tà Quân, âu cũng là để ghi nhớ chuyện này đó vậy.
Nhưng hiện tại, một Tà Quân thanh danh lừng lẫy như vậy lại vì độ kiếp thất bại mà thần hình câu diệt.
Không biết chuyện này là đáng vui hay đáng buồn lắm đây!?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!