Mộng Giới - Diệp Lưu Nhiên - Chương 19
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
79


Mộng Giới - Diệp Lưu Nhiên


Chương 19


Từ sau khi thiếu bớt đi hai người Mika và Jing, thế giới lại trở về yên tĩnh.

Tôi vẫn đứng dưới chân cầu thang tầng một. Không có lại đi lên, nhưng cũng không có ý định ra ngoài. Tôi vẫn còn nhớ lời dặn của Mika trước đó.

Đi vào trong phòng y tế cách không xa cầu thang mấy. Tôi mở cửa bước vào, khoanh chân ngồi trên giường. Bấy giờ mới bắt đầu định hình lại giọng nói vừa rồi nghe được là thật hay giả.

Thế nhưng, ngay khi trong đầu tôi vừa nghĩ đến thì một bảng điện tử trong suốt màu xanh nhạt lơ lửng trên không trung hiện ra trước mắt, khiến tôi xém ngã ngửa.

[Bạn đã mở ra hệ thống thông tin cá nhân. Vui lòng nhấn vào khung “hành trang” để kiểm tra vật phẩm!]

Giọng nói thông báo của hệ thống lần nữa vang lên. Tôi tròn mắt nhìn một hồi, chần chừ đưa tay lên phía trước, nhấn vào biểu tượng chiếc túi mà mũi tên hướng dẫn chỉ tới.

Tức thì lại có một bảng khác hiện ra chồng lên, bên trong có chứa các ô nhỏ đựng vật phẩm thu được giống hệt trong game. Nhớ lại những động tác quơ tay quái dị của hai người kia, tôi tỉnh ngộ, thì ra là vậy!

Tầm mắt nhanh chóng lia đến một vài thứ trong “túi”. Ngón tay ấn vào một ô đã chứa đồ trong đó, lập tức hiện ra bảng nhỏ thông tin về vật phẩm.

Vật đầu tiên tôi ấn vào là một chiếc hộp màu xám nhỏ. Ánh mắt nhìn tới thông tin trong đó, thấy ghi là hộp quà cho cấp độ một. Ấn vào nút “mở ra” bên cạnh bảng nhỏ, lập tức lại nhiều thêm mấy ô chứa đồ. Tìm hiểu thì toàn bình thuốc hồi phục thể lực và vàng.

Vàng là đơn vị tiền tệ. Không như trong game có vàng khóa, bạc khóa, bạc. Ở đây chỉ có một đơn vị duy nhất. Hiện tại thì chưa rõ lắm cách dùng đến, đành tạm để đó vậy.

Vật thứ hai thao tác tương tự, tôi nhìn thấy là một quyển sách kỹ năng. Nhưng lại thấy màu sắc của ô này trầm xuống, ấn vào xem chi tiết thì hóa ra chưa đủ cấp bậc để sử dụng. Tôi cũng chỉ có thể bỏ qua, đủ cấp rồi sẽ quay lại xem.

Khóe mắt rất nhanh nhìn tới ô thứ ba ngay bên cạnh, thấy màu ô một màu tím nhưng không bị trầm xuống, hẳn có thể sử dụng. Tôi không chần chừ lại ấn vào xem tiếp.

Cho tới khi biết rõ là vật gì, tôi chỉ muốn ngẩng đầu ngước nhìn trời, ông trời đang trêu ngươi tôi sao? Nói thì nói vậy, tôi vẫn di ngón tay ấn nút lấy ra. Tức khắc vật đó đã rơi xuống trên hai tay tôi.

Đây là hai thanh song kiếm, dường như là một cặp. Mỗi thanh đều dài chừng hơn một mét, nhưng không bằng nhau, độ dài cũng chênh lệch khoảng vài phân. Thanh dài hơn màu đen tuyền, thanh ngắn hơn màu ngọc bích. Hẳn là được “rơi xuống” từ trên người con boss khi nãy.

Cả hai thanh đều có hình dạng gần giống thanh katana của Nhật Bản.

‘Mặc Ngọc song kiếm. Phẩm cấp tím. Đẳng cấp tùy chỉnh vào cấp bậc người sử dụng? Xem ra là vũ khí tốt.’

Tôi vừa xem thông tin vừa lật ngược trái phải hai thanh kiếm trong tay. Trên cán kiếm mỗi thanh đều khắc một chữ. Thanh kiếm màu đen là Mặc kiếm, thanh còn lại tên Ngọc kiếm.

Nhìn nhìn kiếm quý, lại liếc mắt nhìn sang khẩu súng được Mika cho trên người. Tôi có chút nói không nên lời. Nếu so với kiếm, tuy tốt nhưng tôi vẫn thích chọn dùng súng, không tốn quá nhiều thể lực.

Chính xác là vũ khí nóng sử dụng vẫn đã tay hơn vũ khí lạnh.

Nhưng dù sao, ở trường hợp này thì vũ khí lạnh vẫn chiếm ưu thế hơn. Không thấy hai người Mika kia đều chỉ dùng roi dùng kiếm đó sao? Súng dù sao cũng có hạn chế.

Lại nhắc đến súng, tôi có chút suy ngẫm. Nếu tôi bỏ súng vào túi thì không biết có hiện ra bảng thông tin gì không.

Nghĩ là làm, tôi bắt đầu loay hoay tìm cách cho đồ vào hành trang. Khẩu súng trên tay biến mất, thay vào đó là có thêm một ô chứa vật phẩm. Ngón tay khẽ ấn, bảng thông tin liền nhanh chóng hiện ra.

‘CZ – 75? Sơ tốc đầu nòng 360m/s, tầm bắn hiệu quả khoảng 50m…’

Tôi lẩm nhẩm đọc thông tin, cảm thán đồng thời cũng có chút lúng túng. Súng tốt như vậy, Mika lại không chút do dự đưa cho tôi.

Nhưng tôi rất nhanh thắc mắc một điều. Vì sao thanh kiếm tôi đang cầm có phẩm cấp và yêu cầu cấp bậc, còn khẩu súng này thì không?

Thở dài ngán ngẩm, hệ thống này sớm không muộn lại tới đúng vào lúc này, nếu không tôi đã kịp hỏi hai người Mika những thắc mắc trong đầu tôi rồi.

Khóe mắt liếc nhìn dữ liệu thông số lực chiến cá nhân, trong đó hai điểm nhanh nhẹn và điểm lực lượng thấp nhất. Tôi khẽ nhíu mày. Đeo lên miếng ngọc vào cổ, cất luôn viên đá vào hành trang rồi tắt đi toàn bộ bảng thông tin. Tay cầm theo song kiếm đeo vào hai bên hông bước ra khỏi phòng y tế.

Vốn dĩ theo ý định của tôi là ở lại trong khu nhà luyện tập ngắm bắn, nhưng ngoài ý muốn lại nhận được vũ khí của mình. Tôi có chút lớn gan thay đổi chủ ý muốn đi tìm bóng đen mà Mika gọi đó là Dark Soul, trước mắt về khoản đánh cận chiến tôi không biết tìm đâu ra đối tượng cả. Hơn nữa ở lại nơi này cũng không để làm gì, còn lãng phí thời gian.

[Xác định rời khỏi phó bản?]

Bàn chân vừa mới chạm bước tới cửa vào khu nhà tầng một, thì lại có thêm một âm thanh của hệ thống nhẹ nhàng vang lên. Đồng thời tôi nhìn thấy một cái bảng to lớn hiện lên ngay giữa không trung cửa vào.

Tôi nhìn khu nhà mình đang đứng, có chút ho nhẹ âm thầm nói xin lỗi Mika. Ngón tay nhanh chóng ấn lên nút ‘Đồng ý’, cất bước ra ngoài.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN