Tạo Hóa Thánh Thần - Vấn đề của Tiêu Vân
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
163


Tạo Hóa Thánh Thần


Vấn đề của Tiêu Vân



Chương 5: Vấn đề của Tiêu Vân

……………………………………..

“Con cháu chỉ có hai vấn đề để hỏi”

“Vấn đề thứ nhất cháu muốn hỏi lão tổ là nhân sinh trên đời này tại sao con người lại muốn tu tiên, tu để trường sinh, để bảo vệ thân nhân bằng hữu, để chứng minh mình tài giỏi hay đơn giản tu để tồn tại trên dòng chảy thời gian, trên con sông lịch sử”

“Vấn đề thứ hai ta muốn hỏi ta có phải Tiêu tộc con cháu hay không, nếu phải tại sao gia tộc lại phải ghẻ lạnh ta, nếu không phải thì ta là ai, còn nữa Thiên địa này tại sao tru diệt ta đưa lôi kiếp xuống oanh kích ta”

“Đó là hai vấn đề mà ta muốn hỏi người lão tổ, kính mong người giải đáp thắc mắc cho con cháu”

Khi Tiêu Vân vừa dứt lời Tiêu Hạm, Tiêu tộc lão tổ, nha hoàn Mai Yên đều trố mắt lên nhìn hắn, ánh mắt toát lên vẻ không thể nào tin nổi. Lão tổ Tiêu tộc đăm chiêu, hai ngóm tay cứ nhịp nhịp trên bàn, chừng một khắc sau đó Tiêu tộc lão tổ mới lên tiếng.

“Đầu tiên ngươi hỏi ta nhân sinh trên đời tại sao con người lại muốn tu tiên? Như ngươi đã nói có rất nhiều lý do để con người tu tiên mà kì thực người chỉ là một chủng tộc trong vô số các chủng tộc tu tiên mà thôi, tuy khác biệt chủng tộc nhưng mục đích tu tiên của họ cũng như chúng ta đều là quy về Đạo”

“Đạo” Tiêu Vân thốt lên

“Phải , là Đạo. Người tu tiên đều là nghịch thiên mà đi, họ tìm đạo để thiên địa công nhận, tất cả bọn họ đều có đạo cho riêng mình, có giống có khác. Có người thì ham mê võ đạo lại dùng võ nhập đạo, có người si mê kiếm pháp thì dùng kiếm mà nhập đạo, mà có người nghiện rượu họ lại lấy rượu để nhập đạo. Đạo thì có muôn vàn thế nhưng chân chính đạo để Thiên địa công nhận thì có rất ít”

“Vấn đề thứ hai của ngươi ta sẽ trả lời cho ngươi thỏa mãn, ngươi là Tiêu Vân, con cháu Tiêu tộc này, ít nhất kiếp này ngươi chính là vậy. Người trong gia tộc ghẻ lạnh ngươi là vì bọn họ muốn gây áp lực để phụ thân ngươi trao quyền lực cho bọn hắn mà thôi”

“Kiếp này, kiếp là gì?” Tiêu Vân toát ra vẻ không hiểu, vấn đề Tiêu tộc ghẻ lạnh đã bị Tiêu Vân sớm ném qua một bên rồi

“Kiếp ở đây không phải kiếp nạn hay lôi kiếp, kiếp ở đây là kiếp sống của chúng ta, thiên địa này có lục đạo luân hồi, khi ta chết mà linh hồn không diệt thì có thể đi đến âm giới bước qua thất kiều, đầu thai chuyển thế sống lại kiếp khác, duy chỉ một điều là không còn kí ức của kiếp trước nữa mà thôi”

“Còn ngươi hỏi tại sao Thiên địa muốn tru diệt ngươi ta có thể trả lời rằng, khi ngươi sinh ra đúng là có lôi đình đánh xuống trạch viện tộc ta, thế nhưng đó lại không phải lôi đình chi uy bởi vì cửu hồi lôi đình đó không hề có một tia khí tức Thiên Địa quy tắc. Thế nhưng đạo lôi kiếp đánh vào người ngươi tại Khai linh đại điển, đạo lôi kiếp đó không phải Thiên địa tức giận mà là thiên uy chúc phúc, ta cũng không biết tại sao lại vậy, chỉ có thể đoán được mơ hồ sự tình này liên quan đến kiếp trước của ngươi, có lẽ đạo của ngươi kiếp trước của ngươi được thiên địa tán thành nên mới có được chúc phúc kiếp này. Tóm lại chuyện của ngươi vẫn là một ẩn số, cần phải tự thân ngươi tìm hiểu. Thế nhưng ngươi cần phải hiểu rằng kiếp này ngươi sinh tại Tiêu tộc, là người của Tiêu tộc, dù ngươi đi đâu ngươi vẫn nên nhớ ngươi họ Tiêu, trong người ngươi chảy xuôi huyết mạch Tiêu tộc, vậy là đủ”

Khi nghe hết thảy tất cả những gì Tiêu tộc lão tổ nói, Tiêu Vân song quyền nắm chặc, ánh mắt lóe lên vẻ quyết tâm, cả người phát ra cổ khí thế tự tin cường đại, hơi suy nghĩ một chút Tiêu Vân cất tiếng lên nói:

“Tạ ơn lão tổ đã trả lời hết tất cả những vấn đề của con cháu, con cháu đã có quyết định, con cháu phải đi”

“Đi, đi đâu?” cả ba người trong điện đồng thanh hỏi

“Đi, đi về nơi ta thuộc về, đi để chứng minh ta không phải tai tinh trong mắt đám người kia, đi để tìm hiểu tiền thân của ta, đi để khám phá đạo của ta nằm ở nơi nào, đi để biết lý do ta tồn tại trên thế gian này là gì. Thế nhưng phụ thân, lão tổ, ta sẽ không quên ta là Tiêu Vân, con cháu Tiêu tộc, sẽ có một ngày ta trở về để Tiêu tộc vì ta mà phát dương quang đại, để Tiêu tộc vì ta mà ngạo thị quần hùng, để Tiêu tộc vì ta mà sự nghiệp thiên thu. Ta sẽ về để đem mẫu thân tỉnh lại, ta sẽ về để báo hiếu sinh thành, phụ thân, lão tổ ta xin cáo từ”

“Chậm” Tiêu Hàm và lão tổ Tiêu tộc đồng thời cất tiếng, Tiêu tộc lão tổ nháy mắt ý bảo Tiêu Hạm nói, Tiêu Hạm hiểu ý nên cất tiếng

“Ta và lão tổ cũng không ngăn cản bước chân con, thế nhưng con hãy lưu lại Tiêu tộc một tháng, chỉ một tháng thôi, vì nữa tháng sau Tiêu tộc ta sẽ làm lễ thức tỉnh Huyết kế giới hạn Tiêu tộc, kích phát huyết mạch lực tộc ta cho con cháu trẻ tuổi, thế nên con cần ở lại”

“Huyết kế giới hạn” Tiêu Vân kinh ngạc

*

*

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN