Tạo Hóa Thánh Thần - Nguy cơ của phụ tử Tiêu Hạm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
207


Tạo Hóa Thánh Thần


Nguy cơ của phụ tử Tiêu Hạm



Chương 7: Nguy cơ của phụ tử Tiêu Hạm

…………………………….

Về đến phòng, Tiêu Vân bảo Mai Yên lui ra sau đó lắc mình đi về phía bồ đoàn ở giữa phòng nhắm mắt dưỡng thần hấp thu thiên địa linh khí. Thông thường tu tiên giả khi vừa mới khai linh sẽ không lập tức tu luyện vì điều này ảnh hưởng xấu đến căn cơ sau này, linh căn vừa thức tỉnh căn bản là không thể nào tu luyện thế nhưng vẫn có thể hấp thu thiên địa linh khí cọ rửa linh căn, điều này hết sức quan trọng đối với người mới bước vào con đường tu tiên, căn cơ càng tốt khởi điểm càng chắc, nếu ở những nơi linh khí xung túc thì có thể rút ngắn thời gian cọ rữa vững chắc linh căn, à mà còn phụ thuộc vào độ tốt xấu của linh căn nữa, linh căn càng cao hấp thu cọ rữa căn bản là rất nhanh.

………………

Triệu gia

Tại vùng Minh Châu này căn bản có ba thế lực lớn tạo nên thế chân vạc kiềm chế lẫn nhau, mà Triệu gia là một trong ba nhà đó. Ngoài Triệu và Tiêu hai nhà thì Hoắc gia cũng là gia tộc lớn không thua kém gì Tiêu, Triệu hai nhà. Ba nhà này xưa nay nước sông không phạm nước giếng căn bản là không qua lại với nhau thế nhưng hôm nay Hoắc gia gia chủ lại có mặt trong nghị sự điện của Triệu gia, Hoắc gia gia chủ gọi là Hoắc Minh, còn gia chủ Triệu gia gọi là Triệu Đàm. Lúc này Triệu Đàm và Hoắc Minh đang ngồi đối diện lẫn nhau, vẻ mặt cực kì âm trầm, hộ vệ hai nhà thì khỏi phải nói, nguyên bản đều nghiêm nghị. Sau thời gian uống cạn một chén trà lúc này Triệu Đàm lên tiếng

”Hoắc huynh, chia tay từ lúc hội pháp ba nhà bây giờ mới gặp lại, chắc Hoắc huynh biết lý do tại sao ta mời Hoăc huynh đến đây rồi nhỉ?”

Hoắc Minh trả lời:

“Ta tất nhiên là biết, không biết Triệu huynh có kế sách gì?”

Triệu Đàm cười cười, mắt nhắm nghiền, miệng cất tiếng

“Kế thì có nhưng phải xem thành ý của Hoắc huynh như thế nào”

Hoắc Minh nhướng mày, một lúc sau Hoắc Minh đưa hai ngón tay lên mở miệng thề

“Ta Hoắc minh lấy đạo tâm ra thề, chuyện hôm nay có đạt thành hiệp nghị hay không ta một chữ cũng không tiết lộ, nếu không đọ kiếp sẽ gặp tâm ma, phản phệ mà chết”

Thề với Đạo tâm là lời thề độc nhất tu tiên giới, người thề căn bản không giám vi phạm bởi vì khi độ kiếp Thiên địa sẽ đưa đến Tâm ma khiến người thề phản phệ mà chết vì thế chẳng ai dám vi phạm lời thề Đạo tâm, một khi thề đại biểu không bao giờ dám vi phạm. Sau khi thề xong Hoăc minh nhìn về phía Triệu Đàm ” Triệu huynh, ngươi có thể yên tâm chưa?”

Triệu Đàm phá lên cười: ” Haha, Hoắc huynh hai nhà chúng ta kể từ hôm nay đồng khí lương chi kết thành đồng minh trợ giúp lẫn nhau”

“Haha” Cả hai người đều phá lên cười, sau một lúc lâu Hoắc Minh nhìn về Phía Triệu Đàm cất tiếng: “Còn xin Triệu huynh giải bày kế sách để cho tiểu đệ được nghe”

“Không dám nói là kế sách gì, như Hoắc huynh đã thấy tiểu tử được gọi là tai tinh của Tiêu tộc kia lại thức tỉnh nhất tinh thiên cấp linh căn. Nhất tinh thiên cấp linh căn, đây là khái niệm gì, phải biết rằng tứ tinh ngũ tinh tuy hiếm nhưng gia tộc nào cũng có, tốc độ tu luyện thì nhanh căn bản không cần phải nói. Thế nhưng Nhất tinh thiên cấp, vạn người có một, vạn năm hiếm thấy, tốc độ tu luyện không thể hình dung, ngộ tính lại siêu quần, nếu đặt ở Trung châu thì vạn tông săn đuổi đem về làm đệ tử chân truyền trọng điểm bảo hộ. Nhưng tiếc rằng tiểu tử Tiêu Vân kia lại sinh ở vùng Minh Châu này”

Hoắc Minh gật đầu : “Triệu huynh nói đúng, tiếc cho tiểu tử kia, mặc dù ta yêu tài nhưng vì gia tộc ta phải bóp nó từ khi còn bé, một khi nó trưởng thành thì Hoắc,Triệu hai nhà chúng ta tiêu”

“Thế nên ta giới thiệu cho Hoắc huynh một người”

“A, là ai?” Hoắc minh tò mò hỏi

“Bốp bốp, Tiêu huynh vào đây đi”

cạch, cửa mở, phía sau nghị sự điện đi ra là một người đàn ông cao gầy, tuổi khoản năm mươi, mặt hình chữ Điền ( 田) , sau lưng đeo một thanh trường kiếm, ánh mắt lạnh lùng. Vừa thấy người này xuất hiện Hoắc Minh giật thốt lên quay mặt sang phía Triệu Đàm hỏi: “Triệu huynh, tại sao Nhị trưởng lão của Tiêu tộc lại ở đây?”

“Hoắc huynh không cần gấp, Tiêu trưởng lão là đồng minh của ta”

“Kính chào Hoắc gia chủ, Triệu gia chủ” Nhị trưởng lão Tiêu tộc ôm quyền chào

“Triệu huynh, tại sao Tiêu tộc trưởng lão lại là đồng minh của chúng ta, lỡ như hắn báo tin về gia tộc thì chúng ta công dã tràng sao?”

Tiêu tộc trưởng lão lên tiếng: “Hoăc gia chủ cứ yên tâm, ta với Triệu gia chủ đây đã đạt thành hiệp nghị, chỉ cần hai vị có thể giúp ta leo lên cái ghế tộc trưởng Tiêu tộc, ta sẵn sàng dâng lên một nữa sản nghiệp tại vùng Minh Châu này cho hai vị, tại hạ cũng đã phát lên đạo tâm thề với Triệu gia chủ rồi, điểm này Triệu gia chủ có thể làm chứng”

“Đúng vậy Hoắc huynh, chỉ cần giúp nhị trưởng lão đây lên lên cái ghế gia chủ, chúng ta sẽ được một nữa gia sản của Tiêu tộc, có nhị trưởng lão trong ứng ngoài hợp chúng ta sẽ dễ dàng giết Tiêu Hạm và Tiểu tử kia hơn, giảm thiệt hại về nhân số bên ta”

Hoắc Minh trầm ngâm đăm chiêu suy nghĩ, hai người kia cũng im lặng không làm phiền, chừng một khắc( 15 phút) sau Hoắc Minh trầm giọng nói: “Được, việc liên minh với Nhị trưởng lão đây tại hạ tạm thời đồng ý, vẫn xin hai vị đưa ra kế sách, nếu tại hạ thấy được chúng ta cứ theo đó mà làm. Được chứ?”

“Hảo, Tiêu huynh mời nói ra kế hoạch của huynh” Triệu Đàm cười cười quay mặt về phía Tiêu trưởng lão nói

“Được, tại hạ xin mạn phép được nói” Tiêu tộc trưởng lão trầm giọng nói

“Như các vị đã thấy, tên nhóc Tiêu Vân đó thức tỉnh được linh căn nhất tinh thiên cấp, đây là mối họa của hai vị cũng là mối họa của ta”

“ồ, tại sao Tiêu huynh lại bảo đây là mối họa của Tiêu huynh, chẳng phải tiêu Vân tiểu tử kia càng cường đại Tiêu tộc càng có lợi sao” Hoắc Minh tò mò hỏi

“Không dấu gì Tiêu huynh, mẫu thân tiểu tử kia hôn mê là do ta hại, ta muốn gắn cho Tiểu tử kia cái danh tai tinh vừa sinh ra là khắc chết mẫu thân hắn, ai ngờ mẫu thân hắn phúc lớn mạng lớnchỉ hôn mê lại không chết. thế nhưng lại trùng hợp, thời khắc tiểu tử kia vừa sinh trời lại giáng xuống thiên kiếp. cộng thêm việc lợi dụng mẫu thân tiểu tử kia hôn mê, ta thành công gắn cho nó cái hiệu tai tinh. Hai đứa con trai khác của Tiêu Hạm cũng bị ta dùng cớ điều đi xa.Ta muốn bên cạnh Tiêu Hạm không ai thừa kế. Tất cả là để chuẩn bị đạt lấy vị trí tộc trưởng, thế nhưng biến cố lại xảy ra, ai ngờ tiểu tử kia lại thức tỉnh Nhất tinh thiên cấp khiến cho tất cả kế hoạch của ta đổ sông đổ bể, hắn lại được đưa vào trọng điểm bảo vệ, không lâu sau thì được đề cử đi Hổ Lan học viện. Thù đã kết nhưng đoạt vị không thành công nếu để Tiêu Vân kia trưởng thành thì ta chết chắc”

“ồ, ra là vậy, nếu Tiêu huynh đã nói vậy ta cũng lựa chọn tin tưởng Tiêu huynh, vậy kính xin Tiêu huynh cho chúng ta biết phải làm sao để giết phụ tử Tiêu Hạm, giúp huynh đạt vị” Hoắc Minh lại hỏi

Tiêu tộc trưởng lão trong lòng cười lạnh, ở bên ngoài thì tươi cười, lại sắp xếp tất cả dữ kiện trong đầu, chừng khoảng tám phân (1 phân= 15s) sau mới mở miệng nói:

“Theo ta đươc biết ngày bảy tháng ba hằng năm, tiểu tử kia cùng Tiêu Hạm cùng đi thăm mộ một người cố nhân. Lộ tuyến ta cũng đã nắm trong tay, chỉ cần vào ngày đó ta phục kích trên đường đi tới mộ, nhất kích tất sát vậy là được, chuyện phía sau cứ giao cho ta là được”

“Tiêu huynh, hai người bọn họ có hộ vệ đi theo không” Triệu Đàm nghi hoặc hỏi

“Tất nhiên là không rồi, qua nhiều năm quan sát ta đảm bảo bọn họ chỉ đi một mình, lại đi rất bí mật, trong tộc căn bản không ai biết. Nếu không phải hôm đó ta có việc tình cờ thấy thì ta cũng không biết bọn họ đi thăm mộ” Tiêu tộc trưởng lão đáp

“Người cố nhân kia là ai?” Hoắc Minh tò mò hỏi

“Ta cũng không biết” Tiêu tộc trưởng lão đáp

“Được rồi, mọi chuyện tạm thời thống nhất như thế, nếu có gì thay đổi ta lại truyền tin cho các vị” Triệu Đàm tươi cười nói

“Hảo, ta cũng không làm phiền Triệu gia chủ nữa tại hạ xin cáo lui”

“Triệu huynh, hẹn gặp lại” Tiêu tộc trưởng lão và Hoắc Minh ôm quyền, sau đó mặc vào bộ y phục màu đen, đi bằng đường sau ra khỏi Triệu gia

Hai người vừa đi khỏi, Triệu Đàm trầm mặt xuống cười lạnh:”Tiêu Bá, ngươi mà cũng muốn lợi dụng ta sao, ngươi còn non lắm. Hoắc Minh, ngươi cũng không cần thiết phải tồn tại nữa, Ngày bảy tháng ba năm sau sẽ là ngày dỗ của hai ngươi, không của bốn người các ngươi. Hahahaha” Triệu Đàm cười khảy, quay lưng đi ra khỏi phòng nghị sự Triệu gia

Cùng lúc đó tại Tiêu tộc, trong thư phòng Tiêu Hạm, một hăc y nhân đang đứng kính cẩn trước mặt Tiêu Hạm. Tiêu Hạm hay ngón tay gõ lên bàn, chừng thời gian uống cạn một tách trà Tiêu Hạm mới nhìn lên Hắc y nhân, trầm giọng hỏi: “Ngươi nói nhị trưởng lão Tiêu Bá bí mật đến Triệu gia”

“Vâng, thuộc hạ chính mắt nhìn thấy Tiêu Bá mặt y phục đen bí mật đến Triệu gia” Hăc y nhân kính cẩn đáp

“Xem ra Tiêu Bá muốn phản tộc”

“Tộc trưởng, có cần…” Hắc y nhân nói, tay làm hành động cứa cổ

“Không cần, tạm thời cứ để hắn sống. Để ta xem thử hắn có thể làm được gì, cứ để hắn vùng vẫy đi” Tiêu Hạm lạnh giọng nói

“Ngươi tạm thời lui ra đi, có chuyện gì lập tức báo lại cho ta” Tiêu Hạm dặn dò

“Vâng” Hắc y nhân kính cẩn đáp, sau đó lui ra, lập tức biến mất.

“Tiêu Bá, tính làm phản sao. Ngươi còn non lắm” Tiêu Hạm cười lạnh

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN