Câu chuyện của một hành trình - Chương 7: Ác mộng của biển khơi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
82


Câu chuyện của một hành trình


Chương 7: Ác mộng của biển khơi


*****
Khi tôi vừa bước ra khỏi boong, một cơn gió mạnh tạt vào mặt tạo cảm giác lạnh ngắt sống lưng tôi, nhìn bốn phía xung quanh, tôi nhận thấy được một hinhg ảnh rất rõ ràng: Những xúc tu, những cánh tay dài của loài vật mà tôi thường thấy ở các khu chợ dường như phóng đại ra gấp bội, tàn phá từng mảng của con tàu. Trên tàu, những binh sĩ chạy toán loạn nhưng dường như vô định, họ chạy vì không biết phải đi đâu, chạy vì cố gắng tránh được những cú đập nhẫn tâm của con thủy quái, chạy vì họ đã gần như vô vọng trước tương lai của chính mình.

Những xúc tu dài vài trăm mét, sần sùi và nhớp nháp, đập liên hồi về phía con tàu. Mạn tàu, thân tàu, thậm chí cả phòng của sứ giả đã bị con thủy quái đập phá. Còn khoảng thời gian chúng tôi ở trên con tàu này, chắc cũng sắp sửa kết thúc. Tôi cố gắng trấn tĩnh một vài thành viên, cùng họ bàn ra một kế hoạch – có thể là sẽ không có tác dụng, nhưng ít ra thì chúng tôi cũng đã cố gắng không đứng yên chờ chết.

Nhóm chúng tôi gồm 2 giáo sĩ, một paladin (Kiểu người mà mặc nhiều giáp nặng rồi cầm kiếm hai tay hoặc kiếm khiên ấy), hai cung thủ và ba kiếm sĩ, trong đó có tôi. Chúng tôi đã sắp ra một ý tưởng mà cho rằng sẽ đuổi được con thủy quái đi, hoặc chúng tôi cho rằng là vậy. Sau khi bàn bạc một lúc, chúng tôi bắt đầu tản nhau ra dàn trận. Hai cung thủ sẽ thu hút sự chú ý của các xúc tu, sau đó paladin và các giáo sĩ sẽ chặn cái xúc tu lại, trong khi chúng tôi sẽ phaỉ cắt đứt cái xúc tu đó.

Một cái xúc tu đập xuống, chúng tôi thấy đây là thời cơ, kế hoạch bắt đầu được thực hiện. Hai cung thủ bắn về phía cái xúc tu, cố tạo một lượng sát thương nhất định cho con thủy quái để nó động thủ. Cuối cung, cái xúc tu bắt đầu quẫy cựa, paladin sau đó dùng thân mình cố giữ phần đầu xúc tu lại, trong khi hai giáo sĩ cắm nó xuống. Đến lượt chúng tôi, tôi ra lệnh bảo hai người tạo một đường nhỏ để tôi có thể thật lực chém một nhát kết liễu.

Phụt!

Chiếc xúc tu rời ra, quẫy quội một lúc rồi dừng lại. Chúng tôi chưa kịp mừng thì bỗng một cái xúc tu khác đập con tàu làm đôi, hất văng chúng tôi sang hai mảnh tàu. Choáng váng cùng với sự kiệt lực dường như đè nặng lên cơ thể, tôi gục xuống, chân tay rã rời không tài nào cử động nổi. Tiếng hét thất thanh, những âm thanh loạn lạc của buổi hôm đó dường như không thể nào dứt trong tai tôi dù đã gần như bất tỉnh.
Trong cơn choáng váng, tôi thấy một dáng bóng tiến đến, vô định nhưng sáng chói, lạ lẫm nhưng ấm áp, đến gần phía tôi và thì thầm vào tai một điều gì đó…

Và sau đó tôi bất tỉnh.

? , Ngày ? tháng ? năm 2080.

Tiếng sóng,
Tiếng chim én liệng xung quanh,
Hình như có cả mùi cháy khét…
*CẠP!!!!!*
Tôi bật dậy vì cái cảm giác đau điếng ở tai đã đánh thức tôi. “Con cua chết tiệt”- Tôi nghĩ. Trong lúc vẫn còn cái cảm giác ê ẩm trên người, tôi nhận ra một điều khiến tôi phải bất ngờ đến sững sờ. Trước mắt tôi là một ngôi làng nhỏ, bên trong có một ngọn lửa lớn, có thể là một buổi tiệc hoặc có một sự kiện gì đo xayr ra, chứ không thể là cháy nhà hay gì đó được, vì ngọn lửa cháy không hề bị lan ra hay có sự mất kiểm soát.
Tôi bắt đầu đứng dậy và phủi sạch quần áo, nhấc thanh kiếm đã gãy gần nửa và bước về phía ngôi làng, nhưng trong 1 phút ngỡ ngàng tôi nhận ra rằng: Tôi vẫn không biết mình đang ở đâu.
Tôi cố tình đi xung quanh ngôi làng, có vẻ như họ đang trẩy hội gì đó. Tôi thấy mọi người xung quanh làng dường như đều mặc váy – Cả nam lẫn nữ. Họ đứng xung quanh ngọn lửa, mỗi người cầm một quả cà chua. Đứng đó, họ hô lên: “Thần Fornit muôn năm! Thần Fornit muôn năm! Thần Fornit muôn năm!”. “Nghe dần có vẻ như là một nghi lễ hơn là một lễ hội” – Tôi tự nhủ. Tôi cố tìm cách để có thể trà trộn vào đám đông. Bỗng có một tiếng kêu lên đến ù tai của một sinh vật lạ bay trên đầu khiến tôi giật mình. Chợt tôi nhìn thấy một người đàn ông đang nhìn tôi. Ông ta nói lớn:
– “Có kẻ đột nhập! Bắt lấy hắn!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN