Dòng Máu Quỷ Dữ
Chap 6: Quyết định ra chiến trường
– Muội muội? Ta với huynh ấy thân nhau như vầy mà chưa từng nghe huynh ấy nói gì về chuyện huynh ấy có muội muội. Cớ sao bọn Minh Quốc kia, chỉ vừa mới biết huynh ấy là tướng Đường Quốc mà đã tìm hiểu được vị muội muội kia chứ? – An Vy tò mò
– Ta cũng thấy đáng ngờ, ta nghĩ huynh ấy với bọn Minh Quốc kia có quan hệ với nhau – Chàng trai quyết đoán
– Quan hệ sao? Hừm … Ta không quan tâm, còn về việc bọn kia uy hiếp huynh ấy, huynh ấy không làm … đúng chứ? – An Vy nắm chặt tay
– Umk … Hàn sư huynh là người rất trung thành với Đường quốc chúng ta, huynh ấy không bao giờ vì lợi ích bản thân mà phản bội đất nước đâu … Ta biết huynh ấy đã rất khổ cực khi đưa ra quyết định này, huynh ấy thà hi sinh hai mạng nhỏ còn hơn hàng vạn người phải chết … Cô quả thực rất hiểu Tạ Luân – Chàng trai
– Hai mạng nhỏ? Ngươi sai rồi … mất huynh ấy chả khác gì mất đi một cánh tay đắc lực cho Đường Quốc cả
– … Ta hiểu rồi … – Chàng trai buồn rầu cúi xuống
– Vậy bọn chúng đã làm gì huynh ấy?
– Giết! – Chàng trai đấm vào thân cây
– … – An Vy với ánh mắt lạnh lùng ngước nhìn bầu trời đầy sao, còn tay thì xé nhỏ bức thư, dường như nàng đã biết trước kết cục này
– Huynh hãy yên tâm, sự hi sinh của huynh sẽ được mọi người tín nhiệm – An Vy
– Được mọi người tín nhiệm ư? Ta nghĩ không đâu
– Không?
– Bọn quan triều không những không thần phục Hàn sư huynh mà còn giáng tội phản quốc cho huynh ấy nữa là … – Chàng trai tức giận
– Sao lại vậy? Huynh ấy hi sinh như vầy, mọi người đều biết là huynh ấy chưa từng có ý niệm phản quốc … Tại sao chứ? – An Vy thắc mắc
– Ta biết … nhưng chỉ cần bọn Minh Quốc cho người trà trộn vào quân ta, bỏ ra chút của mọn là mua chuộc được bọn nịnh thần rồi. Mà một khi chuyện này qua miệng bọn nịnh thần thì … Lửa ắt thành nước … Trắng sẽ thành đen … Tốt rồi cũng thành xấu … – Chàng trai uất ức
– Vậy sao các người không tự hồi cung bẩm báo lại sự thật?
– Hồi cung ư? Thực sự không dám nghĩ đến, trên đường hồi cung thể nào cũng có gián điệp của bọn Minh Quốc, huống hồ gì chúng đã thông đồng với bọn nịnh thần …
– Vậy tình hình quân lính các ngươi sao rồi? Ai là tướng mới?
– Tướng mới? Chúng tôi mới biết tin Hàn sư huynh bị bọn Minh Quốc giết, còn chưa hồi phục tinh thần, làm sao nghĩ đến chuyện tướng mới được chứ
– Biết tin? Không phải các ngươi chứng kiến huynh ấy bị giết à? – An Vy bất ngờ
– Không … bọn chúng báo tin Hàn sư huynh đã bị giết, đúng hơn là bị thiêu
– Vầy mà các người cũng tin?
– À thì … bọn chúng kèm theo thân xác bị thiêu cháy của huynh ấy nữa, lúc đầu chúng tôi cũng nghĩ nó dễ bị làm giả nhưng trên thi thể đó còn có cả ngọc bảo của huynh ấy nữa … nên …
– Vầy cũng chưa chắc là huynh ấy bị giết, quan hệ giữa họ không đơn giản … ta nghĩ huynh ấy vẫn còn sống – Ánh mắt An Vy lóe lên một tia hi vọng
– … Ta cũng không biết nữa, thật mong những gì cô nói là sự thật … – Chàng trai nhẹ cười
– Umk, nhưng lúc gặp lại huynh ấy, ta mong huynh ấy không phải là … địch thù của chúng ta – An Vy cũng nhẹ cười
– Địch thù? Cô nghĩ bậy bạ gì thế, huynh ấy làm sao có thể là kẻ thù của chúng ta được chứ! – Chàng trai nổi giận
– … Umk … Ta nghĩ nhiều rồi … Làm sao có thể chứ … – An Vy sầu tư – À … ừm, bây giờ ngươi có thể cho ta biết tên chưa?
– Ta là Công Xú Quản, cô cứ gọi ta là Xú Quản
– Ừm, vậy theo ngươi đã tìm được ai xứng làm chức tướng chưa? – An Vy
– Theo ta ư? Chuyện này là quyết định của quan triều, nhưng dù là ai đi nữa cũng không thể thay thế Tạ Luân
– Vậy thì chiến trận này, ta khó giữ phần thắng rồi, trận chiến tiếp theo cũng đang cận kề, chờ vị tướng mới kia đến thì sợ rằng quân ta đã …
– Đáng ghét, chẳng lẽ không còn đường lui sao? – Xú Quản
An Vy ngẫm nghĩ một hồi rồi đưa ra quyết định:
– Vầy thế này đi, tối mai ngươi với ta gặp nhau ở đây … Ta sẽ cùng ngươi trở về chiến trường
– Không thể được, một nữ nhi làm sao … – Xú Quản ngăn cản
– Ngươi đang coi thường ta?
– Không, nhưng mà …
– Ta trước đây cũng là học trò của Đại tướng quân – sư phụ của Hàn Tạ Luân, huynh ấy học được gì, ta học được nấy. Đến khi đại tướng quân bế quan (*), ta về nhà còn huynh ấy ra chiến trận. Nói ra thì võ công của ta cũng chỉ thua huynh ấy có xíu thôi, đối phó với bọn Minh Quốc, huynh ấy làm được hà ắt ta làm được
(*) Đại tướng quân là chức vị cao nhất trong triều đình. Sau khi đại tướng quân bế quan, trong triều không còn chức đại tướng quân nữa mà chia thành 5 tướng: Bắc tướng quân, Nam tướng quân, Đông tướng quân, Tây tướng quân và Thủy tướng quân( Thủy tướng quân là tướng quân ở vùng biển). Vì thế mọi người vẫn luôn gọi Đại tướng quân như vậy dù ông đã bế quan
Chap 6 kết thúc tại đây ~ mk sẽ sớm ra chap 7 ~ mong mina ủng hộ truyện nhiệt tình ạ ~
~ Bye ~
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!