Trường học siêu năng
Chương 2
Trong khu vườn đầy hoa, Gia Linh thấy mình đang chơi bóng với Mỹ Liên. Hai đứa cùng cười vui vẻ. Bỗng quả bóng lăn ra xa, Mỹ Liên vội chạy theo nhặt và thấy một cánh cửa. Cô mở cửa bước vào. Mãi chẳng thấy bạn quay lại, Gia Linh vội chạy tới, mở cửa vào. Nhưng xung quanh nó chỉ là một không gian đen yên tĩnh đến đáng sợ. Cánh cửa sau lưng nó chợt biến mất. Gia Linh sợ hãi hét to:”Mimi, cậu đâu rồi?”
Nó hoảng sợ chạy về phía trước, vừa chạy vừa gọi tên bạn. Bỗng nhiên nó thấy Mỹ Liên đang chạy trước mặt, thỉnh thoảng lại dừng lại, quay lại nhìn nó cười, vẫy tay với nó. Nó chạy theo hình bóng ấy, vừa chạy vừa gọi giật:”Chờ tớ với, Mimi!”. Tiếng Mỹ Liên cũng vang lên:”Tới đây với tớ nào, Gia Linh!”
Nó đuổi kịp, vội lấy tay nắm lấy tay của Mỹ Liên. Mỹ Liên quay đầu lại. Nhưng đó đâu phải là khuôn mặt thanh tú của Mỹ Liên mà là khuôn mặt của một con quỷ nhăn nheo với 1 cái sừng dài, nhọn hoắt giữa trán. Gia Linh giật mình, buông tay con quỷ ra và quay đầu bỏ chạy. Con quỷ rượt theo, vừa chạy vừa gọi nó bằng một thanh âm đáng sợ:”Tới đây với ta nào, Gia Linh!”
Nó cố gắng chạy hết sức lực nhưng phía sau con quỷ đã gần bắt kịp nó. Bỗng nó sà vào lòng ai đó. Người đó đưa tay ôm chặt nó. Thanh âm của cậu ấy dịu dàng và ấm áp:”Đừng lo,tớ sẽ bảo vệ cậu.”
Hương hoa hồng trắng từ cậu ấy khiến Gia Linh thấy thoải mái, dễ chịu. Hương thơm ấy nhẹ nhàng đưa nó vào giấc ngủ. Đôi mắt nó từ từ đóng lại trước khi nó kịp nhìn thấy dung mạo của con người kì lạ ấy.
______________
Nó choàng tỉnh, người ướt đẫm mồ hôi. Gia Linh đưa tay lau những giọt mồ hôi trên trán rồi mệt mỏi nhìn chiếc đồng hồ trên tường:
-11 giờ rồi. Chắc mẹ sắp về rồi.
Sau trận dầm mưa ngày chia tay với Mỹ Liên, Gia Linh bị sốt cao đã 3 hôm nay. Bây giờ nó còn khá mệt mỏi. Đống thuốc cảm cùng với ly nước lọc và một tô cháo trắng mẹ nó chuẩn bị từ sáng vẫn còn nguyên. Nó khẽ thở dài, chán nản. “Lát nữa mẹ về thế nào cũng bắt mình uống hết đống thuốc đắng ngét và ăn thứ cháo trắng chán ngắt ấy cho mà xem…”
Dưới nhà có tiếng mẹ nó và bà hàng xóm:
-Dạo này nhiều chuyện xảy ra quá, bà nhỉ.
-Ừ, đúng vậy.
-Nghĩ đi nghĩ lại thì thấy tội nghiệp cho con bé Liên quá nhỉ.
“Mỹ Liên đã xảy ra chuyện gì ư ?” Nỗi lo cho bạn trào lên trong lòng Gia Linh. Nó lại nghe thấy tiếng nói đầy mỉa mai của mẹ nó:
-Ừ, cái gì mà 1000 đô la cho gia đình của người sở hữu năng lực đặc biệt ! Đều là nhảm nhí.
-Nhảm nhí cái gì? Con bé đã tình nguyện đi du học để lấy số tiền ấy để trả nợ cho ông cha nghiện ngập vô dụng của nó đấy. Vậy mà tên bợm già ấy không biết hối cải, không biết yêu quý con bé còn dùng số tiền ấy để xây nhà và uống rượu.
-Tôi không nói đến việc ấy. Bộ bà không biết cái trường Star… gì đấy mà con bé đang du học nổi tiếng là nghiêm khắc sao?-Giọng mẹ nó bỗng dưng nghiêm trọng hóa.-Họ sẵn sàng bỏ một đứa trẻ có năng lực đặc biệt cho quái thú ăn thịt chỉ vì không hoàn thành bài kiểm tra hay vi phạm một nội quy nhỏ đấy.
-Ối dời, bà đùa tui đúng không? Đừng có có làm tui sợ chứ!
-Ai đùa bà chi đâu.Thôi không tám với bà nữa, tôi còn phải vào nhà chăm sóc Gia Linh của tôi.
Từng câu từng chữ của cuộc đối thoại đều bị Gia Linh nghe được. Nó lo lắng cho bạn. Nước mắt nó lại bắt đầu chảy xuống:
-Mimi, cậu đang phải chịu khổ ư? Không được, mình phải đi cứu Mimi thôi.
Nó quệt những giọt mắt đi. Bây giờ trong đầu nó chỉ có ý chí quyết tâm phải đưa Mỹ Liên trở lại bên nó.
____________________
Liệu Gia Linh có đi được đến trường Star Royal để cứu Mỹ Liên không?
Con người kì lạ trong giấc mơ của Gia Linh là ai?
Để biết chuyện gì xảy ra, xin mời các bạn đón xem chương 3.
Các bạn đọc để ủng hộ Tiểu Thiên Tuyết nha.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!