Nhất đạo đăng vương - Chương 11: Vòng hai chi chiến
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
72


Nhất đạo đăng vương


Chương 11: Vòng hai chi chiến


Vòng hai kết thúc, tất cả thí sinh đều đủ tư cách dự tuyển vòng cuối.

Sáng hôm sau, tại Kiếm Linh tông võ đài. Một vị chưởng khảo đi lên thông qua thể lệ cuộc thi, theo thể lệ hai mươi bốn thí sinh sẽ đấu hỗn chiến, sau cùng chọn ra năm vị cuối cùng còn đứng trên đài để tham gia trực tiếp vào vòng cuối cùng.

Thông qua khai mạc xong, tất cả người dự tuyển đều có mặt cả trên võ đài, vòng đấu hỗn chiến chính thức bắt đầu.

Trần Phong chọn một góc của võ đài rồi đứng đó, chưởng khảo thông báo bắt đầu trận đấu.

Hai mươi ba người còn lại, cứ như vậy, vừa bắt đầu đã nhanh chóng kéo dài khoảng cách xung quanh, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, tất nhiên cứ như vậy tông môn sẽ đứng chung theo nhóm với nhau, cứ như vậy võ đài được chia ra thành sáu vị trí hình lúc giác. Phía Trần Phong tông môn ở một góc phía bắc võ đài, còn Trần Phong có vẽ thong thả, không hề quan tâm đến thế cục bây giờ trên sân đấu cũng như các đồng môn bởi lẽ cho dù bây giờ hắn có quan tâm đi chăng nữa căn bản cũng không thể bảo vệ bọn họ ở Phong Vân bí cảnh.

Không có duy trì hòa bình trạng thái, lục đại tông môn cũng như vậy nhanh chóng xông xáo đối phương. Tất nhiên xông xáo cũng chỉ là tiên phong, còn quân chủ lực vẫn còn ở sau. Thật ra không một cái tông môn lại nguyện ý phát động xung đột.

Nhưng đối với một số tông môn đã có mâu thuẫn phía trước thì bây giờ xông xáo chủ lực chiến đấu cũng không phải là không có ví như Vũ Vẫn tông cùng với Linh Phong tông, ngoài ra còn lại các tông môn còn lại cũng không có ngăn cản.

Một góc đấu võ đài, Linh Phong tông cùng Vũ Vân tông chiến đấu, bên cạnh Thiếu Vân, Đấu Linh, Phong Ẩn, Kiếm Linh cũng bắt đầu giao chiến.

Ba người Vương Nhân, Nhất Diệp, Lý Tâm Như như vậy cũng tham chiến, còn Trần Phong như cũ chỉ đứng đó quan sát, không có động thủ.

Một lúc sau, nhìn thấy Trần Phong đứng yên tốt như vậy nhiều cái khác tông môn đệ tử cũng không can tâm, trực tiếp hai ba người xông xáo tới.

Một tên Đấu Linh tông xông lên

-“Xem của ta một chiêu Cự Phong kiếm pháp – Cự Phong Tốc Trảm-“

Một bên, một vị đệ tử Phong Ẩn cũng xông tới

-“Tiếp ta Xích Nguyệt kiếm chiêu – Xích Nguyệt Vũ Vân-“

Không có trực tiếp tiếp chiêu hai người này, Trần Phong trực tiếp một bước cách không đứng trên không trung.
Cái này một bước cách không thực sự quá vi điệu như vậy lại nhanh chóng tránh được hai kiếm chiêu của hai Hợp Nhất giả tầm sơ , không khỏi gây bất ngờ trên sàn đầu, ngay cả các trưởng lão cũng có chút bất ngờ thực sự.

Thấy không có khả năng đánh lấy Trần Phong, các tông môn đệ tử như cũ, tiếp tục giao chiến, còn Trần Phong có lẽ bọn chúng muốn sau khi chiếm chắc một vị trí Phong Vân bí cảnh cho tông môn mới đánh giết sau.

Nữa canh giờ sau, phía dưới chi chiến cũng đã trở nên quyết liệt.

Một vị đại sư huynh phía dưới sàn đấu lên tiếng:

-” Các vị, phân nữa đệ tử tham dự cũng chỉ còn hơn phân nữa, chúng ta cũng không cần kiêng cử nữa đâu”

Lên tiếng câu này chính là Lâm Phong, đại sư huynh của Phong Ẩn tông tu vị Hợp Nhất đệ bát tầng, đồng dạng cùng bọn Vũ Điệp, Thiếu Vân, và Âm Nguyệt – đại sư tỷ của Vũ Vân tông.

Nói xong câu này, tình hình phía dưới hoàn toàn thay đổi, trận đấu thực sự mới diễn ra.

Thiến Vân tông đại sư huynh, Thiếu Quân một kiếm đánh ra, viêm hỏa đốt cháy xung quanh.

Vương Nhân cũng một kiếm chiêu xuất ra:

-‘Mộc Diệp kiếm pháp -Thái Diệp tung hoành-“

Kiếm chiêu phát ra, kiếm khí hóa hình lá cây phủ rơi xuống xoay quanh bao vây toàn bộ sân đấu, chốc lát lại bay đến bọn địch nhân.

Chiêu kiếm này, nhìn có vẻ hiền lành nhẹ nhàng kiếm kiêm nhưng thực chất mỗi kiếm khí lá cây chứa đựng kiếm khí sắt bén lại chức thuộc tính hung bao vô vùng. Nếu không cẩn thận một Hợp Nhất giả sơ thành bị bảy tám lá cây chém qua cũng có thể mất mạng, vì vậy kiếm chiêu nhìn thì hoa lệ này lại thực chất hung bạo vô cùng.

Đối mặt cái này Mộc Diệp kiếm pháp, mỗi một ai đều phải rút ra cho mình kiếm chiêu phòng thủ không thể khinh thường.

Đối mặt cái này kiếm chiêu, Độc Cô Thành không để bị động, Độc Cô kiếm quyết một kiếm chiêu đánh ra – Độc Cô Phá Không-, một chiêu đánh ra, bằng vào hắn thực lực kiếm khi càng mạnh mẽ, một kiếm chiêu cứ như vậy giằng co cùng Mộc Diệp tung hoàng, vài lần hô hấp sau, Mộc Diệp tung hoành của Vương Nhân vẫn kém chút, bị Độc Cô Thành kiếm chiêu phá vỡ.

Dù dì Độc Cô Thành cũng là Hợp Nhất cảnh đỉnh phong, còn Vương Nhân cũng mới cửu trọng, vẫn không thể so sánh được.

Tại tu chân giới, kém một tầng tu vi thì khoảng cách đã rất lớn, bằng vào thực lực khó có thể so sánh.

Tung ra kiếm chiêu, Độc Cô Thành cùng ba vị đệ tử đồng môn xông lên trực tiếp đối kháng với bọn Vương Nhân. Nhìn thấy vậy Vũ Điệp, Thiếu Vân, Lâm Phong cũng xông lên.

Cứ như vậy trên sàn đấu, hỗn loạn tông môn đệ tử giao đấu với nhau. Kiếm chiêu giao thoa như vậy, vô cùng quyết liệt.

Bỗng một chốc lát sau, một chiêu Cầm Âm của Âm Nguyệt đánh ra, chấn động đẩy lùi tất cả các đấu giả trên sàn sân đấu.

Âm Nguyệt trên mặt có chút vết thương lên tiếng.

-” Khoan đã”

-“Các ngươi có thấy hình như có một kẻ từ lúc bắt đầu tới giờ chưa có xuất chiến…”

Nghe tới đây, cả bọn bắt đầu tìm kiếm xung quanh.

Đột nhiên Nam Cung lên tiếng

-“À ta nhớ rồi, là một tên Bạch Y của Kiếm Linh tông các người”

Nhìn ra vậy, tất cả hướng về bọn Vương Nhân nhìn đến.

Độc Cô Thành đến lúc này lên tiếng

-“Là hắn, ở phía trên”

Nhìn lên, Trần Phong đang một thân một mình nam tử đứng giữa bầu trời, ánh mắt lăng lệ nhìn xuống.

Thấy vậy Thiếu Vân đại sư huynh Thiếu Quân lên tiếng

-” Kiếm Linh tông các người cũng thật giảo hoạt a”

Nói xong câu này, đệ tử các phái tông môn đều không muốn tha cho Kiếm Linh tông, trực tiếp tấn công ồ át tới.

Tình hình đối với bọn Vương Nhân khá căng thẳng, không có dễ chịu như Trần Phong an nhàn ở trên, như vậy trực tiếp hứng cừu từ các đệ tử khác.

Không có giải thích, bọn Vương Nhân đối mặt với nhiều như vậy kiếm chiêu, phải đem hết tất cả cái gì mạnh nhất phòng thủ kiếm chiêu đem ra.

Kiếm chiêm va chạm, áp lực, kiếm khí vô cùng tuôn ra, sắc mặt bọn Vương Nhân có vẻ không được tốt lắm.

Giờ phút này, trên không một quyền pháp đánh xuống -Viêm Long Hỏa Quyền-, như vậy phá vỡ tất cả kiếm chiêu, một cái trực tiếp oanh chấn võ đài đẩy lùi tất cả.

Không kịp nhìn lên, tất cả sáu người từ một số tông môn trực tiếp đanh bay khỏi võ đài, trong có Phong Linh Nhi cùng Triệu Thanh bạn đồng hương của hắn.

Nhanh chóng không tới cái hô hấp trong phút chốt oanh động đó, Trần Phong một chưởng hướng Nam Cung đi đến trực tiếp đánh bay ra.

Nhìn thấy đệ đệ yêu quý bị Trần Phong đánh tung ra, Thiếu Quân không khỏi kêu ra tiếng:

-” Sư đệ…..a”

Bấy giờ trền sàn đấu cũng chỉ còn bốn người bọn Trần Phong cùng Độc Cô Thành, Thiếu Quân và Âm Nguyệt, Vũ Điệp và Lâm Phong.

Cuối cùng cũng xuất chiến, trên mặt bọn Vương Nhân, Lý Tâm Như, Nhất Diệp rạng lên chút hào hứng. Không có để yên cái này tập kích, bọn Thiếu Quân, Âm Nguyệt, Lâm Phong đồng loạt rút ra đệ nhất chiêu, hợp kích đánh về phía Lâm Phong.

Cài này ba người bọn hắn hợp kích không phải như đám người lúc trước, mà chính là cường đại chân chính hợp kích về phía Trần Phong.

Đối với cái này hợp kích, ba người phía sau có chút lo lắng, còn Trần Phong bây giờ mới rút kiếm, một đường kiếm chiêu -Nguyên Hổ Quy Lai- đánh ra, cái này kiếm chiêu là từ Nguyên Hổ kiếm quyết Trần Phong từ xem qua ở võ học các, nhưng cái này kiếm chiêu cũng chưa đựng vô tận các thuộc tính các kiếm quyết khác nên vô cùng mạnh mẽ bá đạo.

Một kiếm chiêu đánh tới, trực tiếp phá tan hợp kích, oanh động kiếm khí ra xung quanh. Lập tức không có bỏ qua cái này cơ hội, Trần Phong một kiếm theo sau kiếm chiêu của hắn, một bước cách không lượt tới, còn ba người bọn Thiếu Quân đối mặt với kiếm chiêu thứ hai của Trần Phong vỗn quá uy hiếp nên không phát hiện ra phía sau kiếm chiêu có người.

Ba người vừa cố gắng tránh tàn chiêu từ Nguyên Hổ Quy Lai nhưng chớp mắt một bóng người từ phía sau trực tiếp lướt qua, một quyền trực tiếp oanh động đánh ra đẩy lùi ba người khiến ai nấy đều trọng thương, có người còn chút nữa là rơi khỏi sàn đấu.

Lúc này Âm Nguyệt của Vũ Vân tông lên tiếng:

-“Không ngờ lại bá đạo đến vậy công kích tấn công”

Lâm Phong cũng lên tiếng :

-“Vậy mà lại xảo quyệt quyền pháp tập kích”

Nói xong, từ trên miệng hắn Lâm Phong phun ra một ngụm máu tươi, có vẻ đã thấm trọng thượng nặng.

Cũng trọng thương Thiếu Quân lên tiếng:

-“Không ngờ hắn lại là Hợp Nhất cảnh đỉnh phong tu vi”

Nói ra câu này, dưới sàn đấu đệ tử Kiếm Linh tông mới bất ngờ cảm thán, bọn chúng không ngờ là trong bọn hắn là có một vị sư huynh bạch y khủng bố đến vậy. Bất quá trước giờ bọn hắn cũng chưa có từng gặp qua vị sư huynh bạch y này.

Lúc này dưới sàn đấu, Nam Cung lên tiếng:

-“À…ta nhận ra rồi, hắn chính là tên tiểu nhị ở quán trọ lần trước”

Nam Cung nói xong, cả đám nhìn chằm chằm bất ngờ không thể tin, bọn chúng lại không ngờ kẻ bí ẩn lần trước là một tên bạch y.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN