(6cs) Thiên thần sa ngã
Chap 1: 2 năm sau
Quá chán ngấy việc phải thiết triều mỗi ngày nên khi phong Vương, nàng đã cho bỏ luôn tục lệ phiền phức đó. Điểm tâm xong, Cự Giải thông thả bước ra ngoài, bay một mạch đến Hoàng Tuyền vực.
Từ trên cao, nàng có thể lặng lẽ ngắm cả địa ngục, non sông bốn phía phủ phục dưới chân nàng. Một nơi rộng lớn như Quỷ quốc, cuối cùng cũng thuộc về nàng. Đây chính là tâm nguyện đầu tiên của nàng khi đến đây. Cự Giải đột nhiên cảm thấy thư thái. Bây giờ, nàng đã là Nữ vương, quyền lực bậc nhất. Chỉ bằng một câu nói cũng có thể khiến dân chúng phải kính phục.
Cự Giải chỉ đứng trên Hoàng Tuyền, ngắm giang sơn của mình hàng giờ mà không thấy chán. Đây cũng là nơi nàng đã nhảy xuống năm đó.
Khoảnh khắc thư giãn của vị Nữ vương đột ngột bị xen ngang bởi một tiếng kêu the thé. Nàng mở mắt, liếc con dơi đang bay trước mặt mình một cách sắc lạnh.
– Bẩm báo Nữ vương, phía biên giới có động!
Cự Giải đưa một ngón tay lên môi, con dơi tức thì không phát ra một tiếng nào được nữa. Nàng nói giọng trầm:
– Triệu tập các tướng tại Yêu điện. Cả pháp sư Thiên Bình nữa.
Con dơi ú ớ vài tiếng kinh sợ rồi tức thì bay đi.
Vài phút sau, hội phòng chìm trong tĩnh lặng. 12 vị tướng do chính tay Cự Giải lựa chọn đang căng thẳng hướng mắt về phía nàng.
– Nói.- Nàng ra lệnh.
– Báo, biên giới phía Tây có động tĩnh của loài người, tiến thẳng vào trung tâm. Mang theo 6 vạn quân.
Cự Giải lập tức nhíu mày. Loài người đánh vào đây mà chỉ mang theo 6 vạn quân, không lẽ lại xem thường Quỷ quốc đến vậy? Chỉ sợ…
– Vương, ta có một ý kiến. – Thiên Bình lên tiếng – Ta mạo muội cho rằng, lẫn trong đám quân đó có cả thiên thần tiếp tay.
Cự Giải khẽ gật đầu, trầm ngâm một lúc rồi ra lệnh:
– Ân Ly, ngươi cùng tiểu đội 3 phục kích từ dãy Hồng Yến. Bạch Dương, ngươi mang 3 vạn quân từ đại đội 5, đánh trực diện, tiêu diệt chúng trước khi chúng vào rừng Chết.
Bạch Dương nãy giờ hào hứng chờ lệnh, chợt giãy nãy:
– Nữ vương, một mình ta có thể tiêu diệt chúng mà!
– Không được khinh địch. – Cự Giải ném cho nàng ta ánh mắt lạnh lùng.- Còn gì nữa?
– Phía Đông biên giới cho biết có mọt đội quân khoảng 200 vạn thiên thần đang tiến vào lãnh địa núi Cấm.
– Thiên Bình, ngươi mang 150 vạn quân, tấn công từ cánh trái. Từ Hi, ngươi và tiểu đội 1 đánh từ cánh phải. Lâm Kiệt, ngươi mang quân hỗ trợ. Thêm 10 vạn quân tấn công trực diện làm mồi nhử.
Cả hội phòng im lặng mất một lúc. Tuy từ lúc nàng lên làm Nữ vương, Quỷ quốc chưa bao giờ bại trận, nhưng cách điều binh nhanh nhẹn thế này thì chưa ai thấy qua, đương nhiên cũng nghi ngờ một chút.
– Thưa, còn nữa. Phía Tây Nam có khoảng hai vạn thiên thần đang tiến vào.
Cự Giải bất giác nở nụ cười lạnh. Ba phía khác nhau, ba đội cùng một lúc, cho rằng như vậy sẽ làm ta lúng túng? Các ngươi quá xem thường Cự Giải ta rồi.
– Được. Đội đó….tự một mình ta lo.
Lời vừa thốt ra, hết thảy tướng sĩ đều giật mình kinh ngạc. Đây là lần đầu tiên Nữ vương xuất trận, còn nói một mình tiêu diệt 2 vạn quân. Dù nàng có mạnh đến đâu đi nữa cũng không thể đối đầu một lượng thiên thần lớn đến thế.
– Vương, người cho rằng chúng thần không thể tiêu diệt hai vạn quân sao? – Một tướng sĩ cung kính cúi đầu, hỏi một giọng bất mãn bị kìm nén.
– Ta không phủ định năng lực của các ngươi, chỉ là…ta muốn đích thân xem xem, bọn chúng hiện giờ mạnh đến đâu thôi.
Những vị tướng kia, tuy vô cùng thất vọng nhưng chỉ đành nghe theo. Bạch Dương, nữ nhân duy nhất trong đội ngũ tướng sĩ, không kìm được bật ra tiếng lầm bầm:
– Hừ, mới hai năm trước còn giúp đỡ nàng ta, thế mà bây giờ đã bị nàng ta chỉ đạo.
Thiên Bình huých nàng một cái rõ đau. Khi ý thức được mình vừa nói gì, Bạch Dương giật mình, theo phản xạ ngước lên. Chỉ kịp thấy một ánh mắt không chút cảm xúc của Cự Giải liếc một cái, nàng đã đổ mồ hôi. Xem ra Người đã nghe được rồi.
– Lui đi. Ta đợi tin của các ngươi.
Tất cả đồng loạt cúi đầu hành lễ, sau đó khẽ khàng rời khỏi Hội phòng.
– Bạch Dương, ngươi ở lại.
Nghe nhắc đến tên mình, Bạch Dương giật thót. Gương mặt cơ hồ vô cùng căng thẳng. Phen này, khó thoát tội chết.
Khi căn phòng đã được trả về trạng thái yên tĩnh, Cự Giải mới nhẹ nhàng ngồi xuống ghế, không quan tâm Bạch Dương đang đổ mồ hôi lạnh đứng trước mặt mình. Về phần nàng ta, hiện đang vô cùng kinh hãi, nuốt nước miếng không ngừng.
– Bạch Dương, – Cự Giải gọi, giọng nghe cơ hồ vô cùng bình tĩnh. – Ngươi có ý kiến về Vị trí Nữ vương sao?
Bạch Dương lập tức cúi thấp đầu, hai tay nắm chặt đầy sợ hãi.
– Vương, ta không có ý đó. Ta…ta chỉ lỡ buột miệng…
Cự Giải nhắm mắt, từ từ đứng lên. Nàng bước lại gần Bạch Dương, vén áo, đưa tay nâng cằm nàng ta.
– Thế ngươi có biết, một lời phản quốc thốt ra, cho dù cố ý hay không, vẫn bị xử tội chết. Có biết điều này không?
Bạch Dương lúc này mặt cắt không còn giọt máu, vội vàng cúi thấp hơn nữa, giọng run lên:
– Ta đã nói điều không phải, xin Vương trách phạt!
Cự Giải mỉm cười, nhấc tay ra, lặng lẽ quay lại ghế.
– Ta cảnh cáo ngươi lần này. Nể tình ngươi khi xưa giúp ta, lần sau tuyệt đối không tái phạm.
Bạch Dương thở phào một hơi. Người trước mặt nàng, hóa ra không phải không có tình nghĩa.
– Vương, ta xin mạo muội hỏi người một câu, Người vốn là một thiên thần, tại sao….lại lưu lạc xuống đây?
Cự Giải hơi hé môi như muốn nói gì đó, nhưng lại khép vào. Cả chốn địa ngục này, chỉ có bạch Dương và Thiên Bình biết thân phận của nàng trước đây. Một thiên thần quyền cao tự tại, đột nhiên trở thành một Ma vương, chống lại thế giới của mình. Đương nhiên sẽ sinh thắc mắc.
– Ta…bị phản bội.
Lời vừa thốt ra, Bạch Dương lập tức kinh hoàng. Một thiên thần bị phản bội bởi những thiên thần khác, điều này nghe trái tự nhiên. Nhưng Vương không phải một người thích nói dối, người bảo bị phản bội, thì tức là bị phản bội. Chỉ có điều…bị ai phản bội, phản bội như thế nào mà thành ra như thế này, quả nhiên không tưởng tượng nổi.
Sắc mặc Cự Giải thay đổi mấy phần, đôi mắt đã sắc nay lại trở nên sâu thẳm, tựa như một thứ gì đó không muốn nhớ lại nay đã bị phanh phui ra. Bạch Dương ngay tức khắc biết mình lại nói điều không phải, hai chân mềm nhũn, quỳ xuống:
– Ta đáng chết! Ta đáng chết!
Nhưng Cự Giải không nói gì, chằm chằm nhìn người đang quỳ trước mặt. Nàng phẩy tay;
– Ta cho ngươi ba ngày, mau chóng đem quân ra phía Tây.
Ba ngày, tiêu diệt sáu vạn quân, có lẽ là điều bất khả thi. Nhưng Bạch Dương chỉ nở nụ cười vô cùng tự tin.
– Ta sẽ tiêu diệt chúng trong hai ngày. Chiều mai người sẽ nhận tin của ta.
Cự Giải đưa một ngón tay lên môi, điệu bộ hài lòng nhìn nữ tướng do chính mình phong hiệu.
– Lui đi.
Bạch Dương hành lễ, cung kính bước ra ngoài.
Còn lại một mình, Cự Giải tựa mình vào thành ghế, dáng vẻ vô cùng bình thản. Hai vạn quân, không quá khó đối với nàng. Vừa hay nàng cũng cần thử nghiệm chiêu thức mới tạo của mình. Không nghĩ thêm nữa, Cự Giải đứng dậy, vẫn vô cùng khoan thai, không vội vã. Nàng thay y phục, một bộ chiến phục vô cùng gọn gàng, nhưng vẫn làm tôn lên dung nhan tuyệt mỹ của nàng. Cự Giải tần ngần đôi lát trước những vũ khí của mình, sau đó quyết định cầm một sợi roi da dài. Nàng ngắm nghía nó trong tay, sau đó quất mạnh một cái xuống nền đất. Bề mặt nhẵn của đá ngọc thạch xuất hiện một vết hõm sâu.
Với dáng vẻ hài lòng, nàng bước ra khỏi tẩm điện.
Sau lưng nàng, mặt đá từ từ, từ từ nhẵn lại.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!