Kiếm Đạo Độc Tôn- Sưu tầm -  Vị trí thứ ba
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
148


Kiếm Đạo Độc Tôn- Sưu tầm


 Vị trí thứ ba



Theo luồng khí lưu màu xạnh da trời đó, một tiếng hổ gầm rất nhỏ lăng không truyền ra, thanh thế kinh nhân. – Hổ Bào Long Quyền! Nhìn thấy cảnh này, Ngô Tông Minh sắc mặt vụt biến, buột miệng nói. – Võ kĩ Nhân cấp đỉnh giai, Hổ Bào Long Quyền, lần này xong rồi, sao tên Trương Hạo Nhiên này lại có nhiều võ kĩ đến vậy. Diệp Trần từng nghe người khác nói về môn võ kĩ này, nghe nói, trong võ kĩ Nhân cấp đỉnh giai của Lưu Vân Tông, có thể chống lại Hổ Bào Long Quyền chỉ có Phục Ma Thần Quyền và mấy lại võ kĩ ít ỏi khác, về lý mà nói chỉ có đệ tử nội môn mới tu luyện võ kĩ Nhân cấp đỉnh giai, nhưng Trương Hạo Nhiên rõ ràng đã phá vỡ quy luật này. Trương Hạo Nhiên cười lạnh, thân hình giãn ra, lao đến chỗ hai người như một con du long. Người còn đang trên đường, nắm đấm được khí lưu lam sắc bao phủ đã toàn lực đánh ra, kéo theo một dải ánh sáng rực rỡ, nhìn lướt qua, giống như trên nắm đấm có một con rồng khí màu lam, hô khiếu rung trời. Một quyền vẫn chưa đến mà Ngô Tông Minh và Diệp Trần đã có cảm giác đứng không vững, chỉ cảm thấy phía trước có một con tuyệt thế hung long đang bay đến, đại thế áp nhân, không thể nảy ra ý niệm phản kháng. Đương nhiên, không phản kháng chỉ có duy nhất một con đường chết. Diệp Trần đang định ra động tác thì phát hiện Ngô Tông Minh sớm đã chuẩn bị. – Trương Hạo Nhiên, đừng tưởng dựa vào Hổ Bào Long Quyền là có thể đánh bại ta, Liệt Hỏa Xả Thân Bí Quyết! Ngô Tông Minh hai tay hợp lại, tinh thần nhanh chóng nâng cao, cùng quyền thế của Trương Hạo Nhiên ngang vai ngang vế, thân thể bất chợt lao về phía trước, một quyền chậm mà thực đánh ra. Diệp Trần nghe xong trong lòng thoáng giật mình, Liệt Hỏa Xả Thân Quyết là một môn công pháp phụ trợ bá đạo, cái giá phải trả là đốt cháy toàn bộ nội khí, có thể nâng thực lực lên cảnh giới mới, nhưng một lúc sau, thân thể sẽ bị tổn thương nhất định, nhiều lần sử dụng thậm chí trở thành phế nhân. Ầm! Hai quyền giao tiếp, tạp vật trên mặt đất bắn tung tóe khắp nơi. Một giây sau, hai người đều bị bắn ngược trở lại, lăng không thổ ra một ngụm nhỏ máu tươi. – Chẳng trách ngươi dám liều mạng đối phó với ta, thì ra học được Liệt Hỏa Xả Thân Quyết. Liệt Hỏa Xả Thân Quyết cấp phẩm không cao, cũng chỉ là nhân cấp cao giai mà thôi, nhưng chỉ cần thi triển, có thể nâng thực lực lên ba phần, chỉ là tác dụng phụ quá lớn, nhẹ thì bị thương, nặng thì tàn phế, chẳng ai dám sử dụng nhiều lần, bị Lưu Vân Tông liệt vào một trong các cấm kĩ. Trương Hạo Nhiên lúc này nếu như để lại Ngô Tông Minh, bản thân cũng phải trả một cái giá cực lớn, nói không chừng sẽ ảnh hưởng hắn tấn cấp Ngưng Chân Cảnh. Ngô Tông Minh đang định nói thì phát hiện sau lưng có người tới, hừ lạnh nói: – Xin phép đi trước! Ba! Tranh thủ lúc tác dụng của Liệt Hảo Xả Thân Quyết vẫn chưa tiêu tán, Ngô Tông Minh phát huy tốc độ lên cực hạn, mang theo một luồng sóng nhiệt lao vào trong thông đạo, lóe lên rồi biến mất. – Không thể không nói, vận khí của người quá tốt. Trương Hạo Nhiên định dạy cho Diệp Trần một bài học, nhưng lại sợ vị trí thứ nhất bị Ngô Tông Minh giành mất, huống hồ bây giờ không chỉ bị thương, Hổ Bào Long Quyết lại vừa hay tiêu hao hơn một nửa nội khí trong người, có thể làm được hay không vẫn chưa chắc chắn, đành phải bỏ lại một câu đầy ý tứ, sau đó lách mình đi vào thông đạo. Diệp Trần trong lòng cười lạnh, đứng tại chỗ tiếp tục giải trừ hàn khí. Ba, ba, ba… Một lúc sau, có hơn mười người tiến vào thông đạo. Lại một lúc sau nữa, Diệp Trần há miệng thổ ra một ngụm hàn khí, tay phải nắm chặt chuôi kiếm, chân điểm nhẹ xuống đất, như tiễn rời cung chui vào thông đạo. Bên trong thâm đạo sâu hoắm. Mộc nhân đao khách nhảy ra, thấy người là chém, mười mấy người đi trước Diệp Trần không khỏi thả chậm bước chân, tránh không bị đào thải ở cửa ải cuối cùng. – Mẹ, người phía sau tốc độ nhanh quá. Một người cuối cùng thấy Diệp Trần bỏ qua đòn công kích của mộc nhân đao khách, mỗi thời khắc then chốt đều thoát ly nguy hiểm, không khỏi kinh hô. Ái da! Hắn vừa nói xong, liền bị một mộc nhân đao khách xém ngã xuống đất, trong lòng không khỏi hối hận vì đã không tập trung. Diệp Trần từ bên trên xẹt qua, thuận thế một kiếm chém đứt mộc đao, sau đó khéo léo xuyên qua khoảng cách giữa hai mộc nhân đao khách, nắm bắt chính xác thời cơ. Tại sao Diệp Trần thong dong được như vậy, tất cả là vì linh hồn lực cường đại, không cần dùng mắt vẫn có thể cảm nhận mọi thứ trong phạm vi năm mét quanh mình, qua tính toán chính xác, nhanh chóng lựa chọn một con đường tốt nhất, từ đó tiết kiện không ít thời gian. Vượt qua năm người! Vượt qua mười người! Vượt qua mười ba người! Diệp Trần cuối cùng đã quay lại vị trí thứ ba, bỏ người thứ tư lại tít phía sau. … Lối ra Mộc Nhân Cảnh có cùng phương hướng với lối vào, cũng chính là nói, người tham gia nãy giờ đã đi một vòng lên trong đó, thật khó tưởng tượng cái gọi là Mộc Nhân Cảnh lớn thế nào. Mặc dù đã nhìn thấy lối ra, nhưng vẫn chưa thể hiện vượt ải thành công. Ở lối ra có một mộc nhân đao khách vô cùng nhỏ bé, toàn thân dùng hàng trăm miếng gỗ màu đỏ thẫm tạo thành, tay cầm một thanh trường đao mỏng, nhìn giống như không có sóng sinh mệnh, nhưng lại tản phát ra một luồng mê lực đáng sợ. Xoạch, xoạch! Kiếm khách gỗ lao về phía Diệp Trần, tốc độ càng lúc càng nhanh, đến khi chỉ còn cách năm bước, bất ngờ vung đao chém xuống. Keng! Diệp Trần chỉ cảm thấy Tinh Cương Kiếm như muốn bay ra khỏi tay, thầm giật mình với sức mạnh của mộc nhân đao khách. Một đao bị chặn, đao thứ hai lập tức tung ta, không hề thay đổi, chỉ có nhanh và hiểm mà thôi. – Tầm Khích! Diệp Trần ổn định tâm thần, Tinh Cương Kiếm hơi run, luồn như một con cá chạch, đâm vào khớp khuỷu tay đao khách bằng một góc độ quỷ dị. Mặc dù không làm đứt cánh tay đối phương, nhưng khiến nó không thể thực hiện độc tác vung đao được nữa. Diệp Trần đánh một quyền vào trúng ngực nó. Phanh! Mộc nhân đao khách ngã bay ra ngoài. Vượt ải thành công! Ra bên ngoài, Lâm trưởng lão có chút kinh ngạc nhìn Diệp Trần, mỉm cười nói: – Chúc mừng ngươi giành được vị trí thứ ba, đây là ba trái thanh phong ngọc lộ hoàn, còn võ kĩ Nhân cấp cao giai và công pháo thì ngươi phải tự đến Vũ Kỹ Các lựa chọn, đây là lệnh bài tầng hai Vũ Kĩ Các, chỉ có thể dùng một lần. Nhận thanh phong ngọc lộ hoàn và lệnh bài, Diệp Trần nhất thời thở phào nhẹ nhõm, giành được vị trí thứ ba đúng là không dễ dàng gì. Ngô Tông Minh cười ha ha bước đến, – Có công pháp nhân cấp cao giai và không có công pháp nhân cấp cao giai là hai tầng thứ hoàn toàn khác nhau, sau này thực lực của ngươi e rằng sẽ còn đuổi kịp ta. Diệp Trần dùng Luyện Khí Cảnh tầng thứ sáu tu vi chống lại một quyền của Trương Hạo Nhiên, bản thân tu luyện công pháp võ kĩ không phải quá cao, khiến Ngô Tông Minh cũng cảm thấy rất hiếu kì, có ý muốn kết giao với hắn. Dù sao thêm một người bạn cũng tốt hơn thêm một kẻ thù. Diệp Trần khiêm tốn nói: – Đâu có, nếu như không có ngươi, lúc này ta có đứng được ngoài này hay không vẫn còn là vấn đề.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN