Kiếm Đạo Độc Tôn- Sưu tầm
Lựa chọn võ kỹ
– Đừng nhắc chuyện đó nữa, sau này có thời gian rảnh giao lưu nhiều hơn. – Nhất định. – Đúng rồi, ngươi phải cẩn thận với Trương Hạo Nhiên, hắn mặc dù không làm gì được ta nhưng nói không chừng sẽ tìm ngươi gây chuyện, cẩn thận vẫn hơn. Diệp Trần gật gật đầu, hướng ánh mắt về phía Trương Hạo Nhiên. Trương Hạo Nhiên sắc mặt rất khó coi, lần này coi như một cú ngã lớn, không những không thể hiện tốt trước mặt Ngô Tông Minh mà ngay cả lời hứa với đường ca cũng không thực hiện được, may mà có Thốn Du Bộ nên may mắn giành vị trí thứ nhất, bằng không chắc chắn thổ huyết mà chết. Diệp Trần chẳng buồn quan tâm đến Trương Hạo Nhiên, có nhân câp cao giai công pháp, hắn tin rằng trong một thời gian ngắn sẽ nâng thực lực lên một bậc, nếu như cho hắn thêm vài tháng nữa, đợi nội khí tu luyện đến tầng thứ bảy hoặc thứ tám, công pháp tu luyện đến cảnh giới cao nhất, chính diện đối kháng Trương Hạo Nhiên cũng không phải không thể, đương nhiên, Hổ Bào Long Quyền của đối phương tương đối khó đối phó, nhưng Diệp Trần cũng đâu thua kém, trên người có nhân cấp đỉnh giai kiếm pháp Cô Phong Thập Tam Kiếm, dựa vào bộ kiếm pháp khác biệt này, Diệp Trần không có gì phải sợ. Nghỉ ngơi một tối, sáng sớm ngày thứ hai, Diệp Trần một lần nữa đến Vũ Kĩ Các. Trưởng lão thủ các trừ phần lớn đệ tử nội môn và tất cả đệ tử trọng điểm ra, đệ tử ngoại môn chỉ biết vài người, ví dụ Trương Hạo Nhiên và Ngô Tông Minh, nhưng nói ra thì lạ, Diệp Trần vừa vào Vũ Kĩ Các ông đã nhận ra luôn, mỉm cười chào đón. Diệp Thần cảm thấy kì quái, nhưng vẫn lễ phép nói: – Chào trưởng lão. Thủ tọa trưởng lão gật gật đầu, dùng thân phận trưởng lão nói: – Vũ kĩ quá nhiều cũng không phải việc tốt, có câu tham thì thâm chắc ngươi hiểu ý ta chứ. Sao Diệp Trần không biết đối phương có ý gì, lộ ra một tia cười khổ: – Trưởng lão, đệ tử lên tầng hai, đây là lệnh bài. Nói xong đưa lệnh bài cho đối phương. – Lệnh bài? Cái gì? Thí luyện Mộc Nhân Cảnh, ngươi giành vị trí thứ ba? Trưởng lão thủ các mặt đầy kinh ngạc, không khỏi lên tiếng nói. – Vâng Trưởng lão thủ các chần chừ nói: – Ngươi thực sự luyện thành Cô Phong Thập Tam Kiếm rồi sao? Diệp Trần gật đầu thừa nhận, trưởng lão thủ các vẫn có chút không tin, nhưng không thể không tin, chỉ là dùng một môn Cô Phong Thập Tam Kiếm không trọn vẹn, mà có thể giành được vị trí thứ ba, có phải đơn giản quá không, dù sao tu vi đối phương mới Luyện Khí Cảnh tầng thứ sáu trung kì. Mặc dù thân là trưởng lão thủ các, nhưng ông cũng không tiện hỏi nhiều, nhắc nhở: – Có thể lên tầng hai đều là đệ tử nội môn và đệ tử trọng điểm, đối diện với một đệ tử ngoại môn như ngươi hoặc ít hoặc nhiều sẽ biểu lộ ngạo khí, nhớ đừng có chọc giận họ, còn nữa, ngươi không phải đệ tử nội môn chính thức, trong vòng một khắc nhất định phải xuống, cho nên mau mau lựa chọn bí tịch. – Đệ tử biết rồi. Diệp Trần hiểu đạo lý này, đệ tử nội môn và đệ tử ngoại môn mặc dù đều là đệ tử, nhưng địa vị thì không giống nhau, phát sinh xung đột với một đệ tử nội môn chịu thiệt chỉ là bản thân. Lựa chọn bí tịch trong vòng một khắc là để phòng trừ đệ tử ngoại môn lén học thuộc những bí tích khác. Lối lên nằm ở góc sâu bên trái, Diệp Trần thần sắc tự nhiên đi qua. Vừa lên lầu, Diệp Trần liền cảm thấy vô số áp lực ập đến, ngước mắt nhìn, cả tầng hai có khoảng mười mấy người, có người đang chăm chú đọc bí tịch, có người thì thầm trò chuyện, có người cầm mấy quyển bí tịch đang cố so sánh, những người này tuổi tác đều không quá hai mươi, người nhỏ nhất xấp xỉ Diệp Trần, toàn bộ lưu lộ ra khí chất thâm bất khả trắc, họ là đệ tử nội môn! Người ở gần Diệp Trần nhất ngoái nhìn theo quán tính, mặt hiện ra một tia nghi hoặc nhàn nhạt, sau đó lập tức nghĩ ra điều gì, lẩm bẩm nói: – Quên mất, hôm qua là cuộc thi thí luyện Mộc Nhân Cảnh, người này có lẽ là thập cường! Lẩm bẩm xong, hắn lại hướng sự chú ý của mình lên quyển bí tịch, không để ý đến Diệp Trần nữa. Tiến lên trước mấy bước, Diệp Trần quan sát bốn phía, phát hiện bố trí cũng không khác gì tầng một, nhưng cổ điển đại khí hơn, giá sách cũng không phải làm bằng vật liệu bình thường mà là gỗ đàn hương có giá ngàn lạng vàng, số gỗ đàn hương này tỏa ra một mùi thơm nồng đậm, rất có hiệu quả an tâm định hồn. Giá sách phân thành năm tầng, ba tầng bên dưới để nhân cấp cao giao bí tịch, hai tầng bên trên là nhân cấp đỉnh giai bí tịch, mỗi tầng năm cuốn, nhiều nhất không quá bảy cuốn, bên hông mỗi giá sách đều có đề tên, ví dụ “Loại tu luyện công pháp”, “Loại phụ trợ công pháp”, “Loại võ kĩ thân pháp”, “Loại võ kĩ công kích”, “Loại võ kĩ phòng ngự”, vân vân. Việc không nên chậm trễ, Diệp Trần chỉ có một khắc thời gian để lựa chọn. Đầu tiên đến khu vực võ kĩ bí điển, Diệp Trần tiện tay cầm một quyển, lật xem tên sách, sau đó bỏ xuống, cầm một cuốn khác lên, lại đặt xuống,… Mấy chục cuốn lên tay, chính thức chỉ có chín cuốn là vừa mắt, theo thứ tự là: “Liệt Hỏa Quyền, võ kĩ công kích!” ‘Thốn Du Bộ, võ kĩ thân pháp!” “Nguyên Khí Kình, võ kĩ phòng ngự!” “Bát Bộ Cản Thiền, thân pháp công kĩ!” “Vô Tướng Phản Kích, võ kĩ phòng ngự công kích!” “Kim Nhạn Công, võ kĩ thân pháp!” “Tứ Phân Ngũ Liệt Quyền, võ kĩ công kích!” “Bạt Kiếm Thuật, võ kĩ công kích! “Khô Mộc Ấn, võ kĩ công kích!” Chín loại võ kĩ này có thể không phải là những võ kĩ Nhân cấp cao giai tốt nhất, nhưng tuyệt đối là võ kĩ thích hợp Diệp Trần nhất, cho nên hắn có chút động lòng. Liệt Hỏa Quyền là võ kĩ mà Ngô Tông Minh chủ yếu tu luyện, uy lực đương nhiên không cần phải nói, lúc đại thành có thể tự sinh hỏa kình, cho đối phương một đòn chí mạng; Thốn Du Bộ là bộ pháp mà Trương Hạo Nhiên tu luyện, tiến lùi chỉ trong gang tấc, rất đáng sợ và thực dụng; Bát Bộ Cản Thiền chủ yếu là bạo phát lực trong vòng tám bước, đủ để nâng tốc độ lên năm phần thậm chí nhiều hơn, là lựa chọn hàng đầu trong lúc truy sát kẻ địch; Nguyên Khí Kình có chút huyền ảo, cần dùng nội khí phụ trợ, tu luyện ra một loại nguyên khí đặc thù, loại nguyên khí này giống như nội khí, thường ngày tồn trữ trong cơ thể, lúc đối diện với kẻ thù tự động hiện hóa, phòng hộ tự thân, nhưng dùng một phần bớt một phần, cần liên tục bổ sung. Đối diện với bốn loại công pháp tuyệt luân, nếu như không có lựa chọn khác, Diệp Trần khẳng định lựa chọn một trong bốn thứ, nhưng còn năm loại sau, Diệp Trần không thể từ bỏ chúng. Vô Tướng Phản Kích nói là võ kĩ phòng ngự, kì thực lại là võ kĩ công kích, chú trọng phát sau đến trước, liệu trước tiên cơ, lấy bị động khắc kĩ, dùng phòng ngự phản kích, địch cường ta cường, địch yếu ta yếu, địch bất động ta bất động, vô cùng khó nhằn, tu luyện hữu thành chỉ dựa vào mình nó là có chỗ đứng. Kim Nhạn Công là một môn khinh công, bước chân người học thành không cần phải nói, đạt đến đại thành có thể lăng không hư độ hơn trăm mét, thân nhẹ như yến thảo thượng phi. Lúc nhìn thấy phần giới thiệu của Tứ Phân Ngũ Liệt Chưởng, Diệp Trần không khỏi kinh hô một tiếng, môn võ kĩ này cương mãnh bá đạo, căn bản không tồn tại trong cương có nhu, một quyền đánh đến, mục tiêu chắc chắn chia năm xẻ bảy, có thể nói đạt đến cương cực trí và cũng cực đoan.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!