Tình yêu mang theo thù hận (ngược)
Chương 5 : Một chút ấm áp
CÔNG TI
Tức giận rời khỏi nhà. Hắn lái xe đến công ti.Nơi toà nhà cao ngất thân hình cao lớn đang đứng trầm tư trên tay là bức hình một cô gái khá xinh đẹp dịu dàng . Từ trên cao nhìn xuống nơi thành phố rộng lớn hắn cảm thấy mệt mõi. Có phải mọi thứ hắn đang làm là sai? .Ánh mắt nhìn về phiá tấm hình mi tâm hắn chợt lạnh lại. Khuôn mặt ưu trầm bỗng trở nên tà ác ,đôi môi nhếch lên khinh bỉ ” Đừng trách tôi , mọi thứ cô đáng phải nhận không chỉ bấy nhiêu đây. Là do các người lấy đi điều quan trọng nhất cuộc đời tôi, tôi sẽ lấy lại từ các người tất cả “.
Đêm khuya Duyệt Ngạo Thiên trở về ngự thự. Cửa mở hắn bước vào trong với tâm trầm mệt mõi. Liếc nhìn về phía bếp bàn ăn vẫn nguyên vẹn. Từng bước đi lên phòng,vẫn không ai chợt trong hắn loé lên tia nghi hoặc. Trong nhà không một người hầu, hắn lười phải gọi tên Doãn Hạ Tâm nhưng đợi mãi vẫn không một bóng hình.
Bỗng nhiên hăn chợt loé lên hồi ức vừa nảy, tay cô đã chảy máu,dù hắn bỏ đi nhưng những hành động của cô hắn vẫn thu vào tầm mắt. Vội chạy vào bếp , đập vào mắt hắn là màu đỏ của máu thân thể cô chìm vào vũng nước nhuộm đó. Duyệt Ngạo Thần trở nên lo lắng. Đây là lần thứ hai hắn lo lắng cho một người ngoài người vợ mà hắn yêu thương.
– Doãn Hạ Tâm cô tĩnh dậy cho tôi mau tĩnh dậy. Nếu tôi cho phép cô không được chết.
Hắn ôm thân thể cô lay mạnh nhưng vẫn không lay tĩnh được cô. Sự lo lắng ngày một tăng khi nhìn thấy tay chân của cô bị những mãnh thủy tinh ghim vào vẫn đang chảy máu.
– Jonh mau đứa tôi đến bệnh viện. Mau!
Jonh người thân cận nhất của hắn thay hắn giải quyết mọi việc trong hắc đạo.
Hắn bế cô ra xe ra lệnh cho Jonh đến bệnh viện.Lúc này hắn ôm cô rất chặt ,không hiểu tại sao hắn lại có cảm giác rất sợ. Nổi ám ảnh thân thể đầy máu vẫn còn trong hắn. Hắn sợ phải mất đi ai đó. Nếu hắn buông lõng sợ sẽ mất.
Lúc này Doãn Hạ Tâm đang mơ màng. Cô cảm giác ai đó đang ôm cô ,rất ấm có thể cảm nhận hơi ấm đang truyền vaò cơ thể cô. Nhưng cô không thấy rõ khuôn mặt đó rất mờ nhạt. Cô muốn bắt lấy nhưng hoàn toàn vô lực. Trong cơn mê man đột nhiên đôi môi cô khẽ cong lên thành một nụ cười.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!