Sủng Phi Của Thuận Đế
Chương 13: [h]
Cam Lộ điện…
Vừa nhìn thấy Hoàng thượng, Kỳ Phượng Nhi liền cúi xuống hành lễ:
– Thần thiếp tham kiến Hoàng thượng.
Hoàng thượng thấy vậy liền cúi xuống đỡ Kỳ Phượng Nhi đứng dậy.
– Miễn lễ đi.
Sau đó, Minh Trạch liền đưa nàng tới bàn ăn. Các món ăn vô cùng phong phú.
Cả hai cùng ngồi xuống dùng thiện nhưng Kỳ Phượng Nhi không dám động đũa. Thấy nàng như vậy, Minh Trạch liền cười, nói:
– Nàng mau ăn đi.
Kỳ Phượng Nhi gắp một miếng cá ngừ nướng bỏ vào miệng, chậm rãi nhai.
Minh Trạch nhìn thấy Phượng Nhi như vậy liền không khỏi cười thầm trong lòng. Quả nhiên nàng giống hệt tiểu miêu.
– Hoàng thượng cũng dùng bữa đi.
Tiếng Kỳ Phượng Nhi cất lên làm cắt ngang dòng suy nghĩ của Minh Trạch.
Bỗng nhiên, Vương công công bên ngoài nói vọng vào:
– Hoàng thượng. Khôn Ninh cung vừa cho người đến báo: Hoàng hậu đang đau đầu muốn mời Hoàng thượng qua đó.
Minh Trạch nghe xong câu này liền thở dài. Bạch Trân Ly này lúc nào cũng vậy. Nàng ta đỏng đảnh, nhõng nhẽo.
Chẳng qua phụ thân Hoàng hậu là Đại Thừa tướng nếu không Hoàng thượng cũng đã sớm vứt bỏ.
– Bảo nàng ta tự tìm Thái y đi.
Nói xong, Minh Trạch cũng không còn hứng thú ăn. Kỳ Phượng Nhi cũng đã dừng đũa.
Hai người cùng đi nghỉ.
Minh Trạch đưa nàng lên giường, nhìn nàng bằng con mắt gian tà rồi nói:
– Hôm nay Trẫm hơi mệt. Nàng động đi.
“Động đi”
Kỳ Phượng Nhi đơ ra một lúc. Hắn bảo nàng à? Đó có phải là Hoàng thượng không vậy? Hay là một tên lưu manh?
Thấy Kỳ Phượng Nhi đơ ra như vậy, Minh Trạch khẽ nhếch môi lên một cái. Nữ nhân này thật đáng yêu.
Không nhịn được, Minh Trạch kéo Kỳ Phượng Nhi về phía mình.
– A
Kỳ Phượng Nhi kêu lên một tiếng. Đến lúc định thần* lại thì thấy mình đã nằm dưới thân Hoàng thượng.
Minh Trạch cúi xuống hôn Kỳ Phượng Nhi. Hắn mút lấy chiếc lưỡi nhỏ nhắn của cô.
Bàn tay không an phận mà loại bỏ y phục của Kỳ Phượng Nhi.
Minh Trạch cúi xuống, gặm nhấm một bên ngực của nàng. Bên còn lại cũng được xoa nắn thành đủ mọi hình dạng.
Đầu ngực mẫn cảm bị lưỡi của Minh Trạch gặm nhấm truyền đến khoái cảm. Khiến cho Kỳ Phượng Nhi khó chịu vặn vẹo.
– Ưm… ưm
Hoàng thượng nghe thấy tiếng rên rỉ của Kỳ Phượng Nhi thì bụng dưới đã nổi lên phản ứng.
Ngón tay Hoàng thượng chạm đến hoa huyệt của nàng, bắt đầu đi vào. Kỳ Phượng Nhi khá khó chịu.
Cánh hoa bên trong nổi lên tầng lớp co bóp khiến ngón tay Minh Trạch mắc kẹt lại.
Cảm thấy Kỳ Phượng Nhi đang run rẩy, Hoàng thượng liền nhẹ nhàng dụ dỗ:
– Thả lỏng đi.
Hắn cúi xuống hôn nàng, mục đích là muốn làm cho Kỳ Phượng Nhi phân tâm.
Đúng như dự đoán, Kỳ Phượng Nhi liền thả lỏng cơ thể ra. Nhân cơ hội, Minh Trạch liền đưa ngón tay vào trong hoa tâm của nàng:
– A!
Mật dịch chảy ra ngày càng nhiều. Bụng dưới của Kỳ Phượng Nhi co giật liên tục.
– Không ngờ nàng lại khao khát Trẫm đến vậy.
Minh Trạch đưa long căn đâm vào tiểu huyệt của nàng. Nhưng của Kỳ Phượng Nhi nhỏ hẹp nên mãi Minh Trạch mới đưa vào được.
– A… aaaa. Đau
– Ngoan… Một lát sẽ hết đau thôi.
Trong căn phòng nồng nặc mùi dâm mỹ. Bỗng nhiên, có tiếng nói vọng vào làm cắt ngang công việc của họ.
– Bẩm Hoàng thượng. Bên Khôn Ninh cung mời Người sang thăm Hoàng hậu.
Đó là tiếng của Vương công công.
Hoàng hậu? Lại là Hoàng hậu. Kỳ Phượng Nhi buông cánh tay đang ôm Hoàng thượng.
Minh Trạch tức giận, hét:
– CÚT. CÓ BỆNH TỰ ĐI TÌM NGỰ Y.
Vương công công nghe thấy câu này liền giật mình. Không ngờ Hoàng thượng lại nổi nóng như vậy. Biết thế ông sẽ tự từ chối.
– Cô nương à! Đã nghe thấy chưa?
Đừng có làm phiền Hoàng thượng nữa.
Cung nữ của Khôn Ninh cung kia tự giác lui ra.
Quay lại với căn phòng bên trong. Sau khi đuổi người của Hoàng hậu đi, Minh Trạch liền quay lại với Kỳ Phượng Nhi.
Hắn kéo nàng vào lòng nhưng Kỳ Phượng Nhi vẫn quay mặt đi chỗ khác. Nhìn thấy nàng giận dỗi, Hoàng thượng lại dụ dỗ:
– Quý nhân của Trẫm sao vậy?
Kỳ Phượng Nhi phụng phịu trả lời:
– Hoàng thượng còn không mau qua thăm Hoàng hậu đi. Đừng quan tâm tới thiếp.
Thấy Kỳ Phượng Nhi giận dỗi, Minh Trạch liền cười lớn. Quý nhân của hắn thật đáng yêu!
Hắn cúi xuống, ghé sát tai nàng:
– Đừng giận. Trẫm ở lại với nàng
Nói rồi hắn liền cúi xuống hôn nàng. Ngón tay không tự chủ mà lần mò xuống phía dưới.
– Ưm… ưm
Kỳ Phượng Nhi khó thở liền kêu lên mấy tiếng. Minh Trạch thấy vậy thì liền dứt nụ hôn. Hắn cúi xuống gặm nhấm cổ nàng, để lại mấy dấu hồng ngân.
Bất ngờ, ngón tay hư hỏng của hắn đâm vào hoa huyệt của nàng.
– A… a… a. Đau….
Cứ như vậy, căn phòng nồng nặc mùi dâm mỹ.
Bên ngoài, Vương công công, Hồng Đan và Giang Phúc Hải cố tình như không nghe thấy gì. Nhưng mọi người đều đỏ mặt tới tận mang tai.
Còn đối với Hoàng hậu thì đêm nay là một đêm khó ngủ.
*****
Chú thích:
– Định thần: ổn định lại tinh thần
^-^
Au viết phở gà ổn chứ mn. Có gì sai sót mong các bạn góp ý cho mèo.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!