Sủng Phi Của Thuận Đế
Chương 36
Hôm trc Wattpad trong thời gian sửa chữa nên views với vote của chương 35 mất hết. Au phải đăng lại.
******
Khôn Ninh cung…..
Hoàng hậu ngồi ăn hạnh nhân cùng với một tâm trạng bực tức:
– Tiện nhân! Lại dám tranh với ta.
Liên Hoa đứng ở bên cạnh phe phẩy cái quạt, vừa nịnh Hoàng hậu:
– Nương nương cần gì phải lo lắng quá như vậy. Nếu cần, chúng ta có thể ra tay với đứa bé đó mà.
– Hừ! Thế thì thuận lợi cho tiện nhân đó quá.
Bỗng nhiên nhớ ra điều gì, Bạch Trân Ly liền hỏi lại:
– Dạo này Phúc Quan nữ tử dưỡng thai vẫn tốt chứ?
Liên Hoa nghe Hoàng hậu hỏi vậy cũng khá bất ngờ nhưng cũng vẫn thành thực trả lời:
– Phúc Quan nữ tử sống rất tốt. Vì sắp đến ngày sinh rồi nên nàng ta cũng hay ra ngoài đi dạo.
– Hãy gọi nàng ta đến đây một chuyến đi.
******
Giáng Vân các…..
– Những gì ta nói hy vọng Giang Thái y có thể hiểu được.
Vị thái y quỳ ở bên dưới run rẩy thân mình, lắp bắp trả lời:
– Vi thần không hiểu được. Tiểu chủ đang được sủng ái. Hà cớ gì lại muốn giả bệnh chứ?
– Hậu cung này hung hiểm, bảo toàn thân mình mới quan trọng. Giang Thái y hiểu chứ,
Giang Thái y tuy ở Thái y viện nhưng hắn cũng từng nghe về sự tàn độc của Hoàng hậu: dám hạ độc để hại các phi tần.
Hắn cho rằng Kỳ Phượng Nhi nói có lý nên liền đồng ý giúp nàng. Dù sao bảo toàn mạng sống mới là điều tốt đẹp.
Kỳ Phượng Nhi liền đưa mắt cho Hồng Đan. Hồng Đan hiểu ý liền lấy ra một túi bạc đưa cho Giang
Thái y.
– Đây là một chút tâm ý của Tiểu chủ chúng tôi.
Giang Thái y liền cung kính nhận lấy túi bạc:
– Vi thần đa tạ nương nương.
Sau khi Giang Thái y lui ra ngoài
Kỳ Phượng Nhi nhận được tin:
– Tiểu chủ. Phúc Quan nữ tử vừa được truyền đến cung Hoàng hậu.
Kỳ Phượng Nhi giật mình:
– Là chuyện từ lúc nào rồi?
– Khoảng nửa canh giờ trước ạ?
Hoàng hậu xưa nay không phải loại người tốt đẹp gì. Bây giờ nàng ta đang mang thai, cần phải gạt đi những vật cản đường để sau này đứa bé đó có thể danh chính ngôn thuận ngồi lên ngai.
Chỉ nghĩ đến đó thôi, Kỳ Phượng Nhi liền đi đến Khôn Ninh Cung.
Nàng đứng ở bên ngoài chờ gần nửa canh giờ sau, Phúc Yên Nhi mới lững thững bước ra.
Nàng vội đến lại gần, đỡ lấy Yên Nhi:
– Muội có làm sao không?
– Kỳ tỷ tỷ! Sao tỷ lại ở đây?
Nàng nhìn qua một lượt thấy Phúc Yên Nhi vẫn bình an vô sự liền thở phào nhẹ nhõm
– Nghe nói muội đang ở cung Hoàng hậu nên ta đến xem thử. Hoàng hậu không làm khó muội chứ?
Phúc Yên Nhi rớm nước mắt. Từ khi nàng vào cung đến nay chưa có ai quan tâm đến vậy. Nàng cũng giống như con cờ của Thái hậu mà thôi.
Hai người rủ nhau đi dạo Ngự Hoa viên một lát. Cả hai không nói gì với nhau. Kỳ Phượng Nhi suy nghĩ một lúc rồi lên tiếng.
– Yên Nhi à. Muội có thể giúp ta một việc được không?
– Tỷ đã hai lần cứu mạng của muội và đứa nhỏ. Chỉ cần muội có thể làm được thì chắc chắn sẽ giúp.
……..
******
Canh một giờ Tuất tại Ngự Thư phòng….
( 19h – 21h)
Thái giám Kính sự phòng dâng lên khay thẻ bài:
– Hoàng thượng đêm nay muốn đến cung của phi tần nào ạ?
Minh Trạch nhìn lướt qua mấy tấm thẻ một lượt, rồi dừng ánh nhìn lên một tấm thẻ gỗ:
– Sức khỏe của Kỳ Quý nhân đã tốt hơn chưa?
Vương công công liền bẩm báo lại:
– Thái y nói là đã đỡ nhiều rồi, Kỳ Quý nhân hoàn toàn có thể hầu hạ Hoàng thượng.
– Vậy thì đến Giáng Vân các đi.
Minh Trạch liền lật tấm thẻ xuống. Trước khi Thái giám Kính sự phòng lui xuống còn nói:
– Vậy nô tài sẽ đi truyền khẩu dụ của Hoàng thượng đến Giáng Vân các để chuẩn bị.
– Không cần. Trẫm đến đó bây giờ.
Minh Trạch truyền kiệu liễn đến Giáng Vân các. Vương công công vừa định thông báo thì Minh Trạch ngăn lại.
Một mình hắn bước vào bên trong điện. Kỳ Phượng Nhi vẫn chưa ngủ. Nàng vẫn còn đang thêu thùa.
– Nàng vẫn chưa đi nghỉ sao?
Kỳ Phượng Nhi khẽ giật mình, nàng vội buông khung thêu, quỳ xuống:
– Hoàng Thượng vạn phúc kim an. Thứ cho thần thiếp không tiếp đón từ xa.
Minh Trạch cúi xuống đỡ nàng dậy:
– Không phải lỗi do nàng. Là do Trẫm không cho thông truyền.
-Hoàng thượng có cần thần thiếp sai người chuẩn bị nước tắm không?
Minh Trạch khẽ gật đầu. Hắn cũng muốn ngâm mình một lát cho dễ chịu.
Lúc hẳn tắm xong, bước ra ngoài đã thấy Kỳ Phượng Nhi thay tẩm y ( đồ ngủ)
Hắn nhẹ nhàng nằm xuống bên cạnh nàng. Kỳ Phượng Nhi khẽ thổi tắt ngọn nến. Không gian bỗng chốc tối mịt.
Nằm được một lúc, Kỳ Phượng Nhi cảm thấy y phục của mình như bị kéo xuống.
Giọng nàng khẽ run run:
– ~ Hoàng thượng
~Đôi tay ngọc của nàng bắt lấy bàn tay hư hỏng của hắn:
– Thần thiếp vẫn chưa hồi phục được sức khỏe nên vẫn chưa thể hầu hạ Hoàng thượng.
– Trẫm đã hỏi Thái y rồi. Không sao, trẫm sẽ nhẹ nhàng.
…..
Việt Nam vô địch! Việt Nam vô địch. ⚽
Au mải xem ⚽quá mà quên viết.
27/1/2018
23:48
Wattpad
Hạ Băng Băng.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!