Sủng Phi Của Thuận Đế - Chương 38
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
110


Sủng Phi Của Thuận Đế


Chương 38



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Khôn Ninh cung…

– Nương nương cho gọi vi thần tới là có việc gì giao phó?

Hoàng thượng và Phúc Yên Nhi vừa rời đi, Hoàng hậu đã cho gọi hai ca ca của mình đến.

– Đại ca, Nhị ca muội có việc muốn nhờ hai ca ca giúp.

Bạch Thế Lân bày ra một vẻ hào hiệp, sẵn sàng giúp đỡ:

– Xin Hoàng hậu cứ nói. Nếu làm được, vi thần nhất định sẽ tận lực

…..

Sau khi nghe Bạch Trân Ly kể một tràng dài, Bạch Thế Lân liền nói:

– Vậy nương nương muốn vi thần diệt trừ vị Quan nữ tử đó?

Bạch Trân Ly liền gật đầu, nói một cách dứt khoát:

– Xin Đại ca hãy giúp muội. Chỉ có như vậy, hài tử của muội mới có thế trở thành Thái tử được.

Nhị ca- Bạch Tử Cao liền mỉm cười:

– Vi thần sẽ tận lực làm việc, sẽ không xảy ra sơ sót gì đâu.

*******

Giáng Vân các…

– Tiểu chủ. Đây là đồ chuẩn bị cho lễ phong Tần của người. Nếu có gì không vừa ý xin hãy gửi lại, Thượng cung cục sẽ sửa chữa.

– Ta biết rồi. Lui xuống đi.

Kỳ Phượng Nhi nhìn qua y phục kiều diễm và trang sức quý giá rồi sai Hồng Đan cất đi.

– Tiểu chủ. Hôm nay thời tiết rất đẹp, người có muốn ra ngoài dạo không?

Kỳ Phượng Nhi đặt chén trà xuống:

– Vậy thì ra Úy Lan đình ngồi một lúc đi. Chuẩn bị thêm giấy và mực cho ta nữa.

*****

Trời bắt đầu vào mùa hạ, sen ở trên hồ Bán Nguyệt bắt đầu nở.

Kỳ Phượng Nhi rải tờ giấy trên mặt bàn, cầm cây bút chấm vào nghiên mực.

Phong cảnh ở đây khá đẹp với lại nàng đang có hứng thú vẽ tranh.

Nàng họa một bức tranh phong cảnh

Vẽ được một lúc Kỳ Phượng Nhi

dừng lại ngắm nghía bức tranh của mình. Tất cả mọi thứ đều đẹp duy chỉ có trên cây chỉ vẽ vỏn vẹn một chú chim, để trống một khoảng giấy trắng.

Bỗng nhiên có một bàn tay nam nhân quen thuộc chỉ lên bức vẽ của nàng:

– Chỗ này có phải nên vẽ thêm một chú chim nữa hay không?

Nói rồi, Minh Trạch nắm lấy bàn tay Kỳ Phượng Nhi. Người nàng dựa vào người phía sau.

( Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa)

Ngực nàng đập liên hồi, mùi Long Tiên hương phả vào mũi khiến Kỳ Phượng Nhi bất giác có chút say mê.

Nàng quên rằng Minh Trạch đang cầm tay nàng để vẽ nốt bức tranh.

– Xong rồi!!!

Câu nói đưa Kỳ Phượng Nhi trở về hiện thực.

– Hoàng thượng vẽ thật là đẹp!

Minh Trạch mỉm cười:

– Trước khi lên ngôi Trẫm có rất nhiều thời gian để vẽ nhưng từ khi lên ngôi tay nghề không còn được như trước nữa.

Hắn ngắm nghía bức tranh của nàng rồi nói:

– Hôm nay thấy nàng vẽ, Trẫm đúng là được mở rộng tầm mắt.

– Thần thiếp tài hèn sức mọn. Thẹn không dám nhận.

Thấy Kỳ Phượng Nhi khiêm nhường như vậy, Minh Trạch liền đổi sang chủ đề khác

– Nàng vẽ được một lúc lâu như vậy, hẳn là đã mệt rồi. Về Cam Lộ điện dùng bữa với Trẫm đi.

– Vậy thần thiếp cung kính không bằng tuân mệnh.

Minh Trạch nắm lấy bàn tay của nàng đưa về Cam Lộ điện.

Đi được một đoạn bỗng nhiên có tiểu cung nữ chạy đến:

– Hoàng thượng vạn an. Kỳ Qúy nhân cát tường.

– Đứng dậy đi.

– Hoàng thượng. Vũ Chiêu nghi mời Người đến Hàm Nghi cung dùng bữa.

Minh Trạch nhìn sang Kỳ Phượng Nhi liền từ chối:

– Nói với nàng ấy: Hôm nay Trẫm bận, để ngày khác đi.

Sau đó hắn liền kéo Kỳ Phượng Nhi đi.

– Hoàng thượng. Nếu Vũ Chiêu nghi đã mất công chuẩn bị hay là Người qua đó một lúc đi.

Minh Trạch dừng lại, khẽ nhíu mày.

– Dù sao lễ phong Tần cũng cần phải chuẩn bị nhiều thứ. Thần thiếp xin cáo từ trước.

– Vậy Trẫm không giữ nàng ở lại nữa. Nàng về Giáng Vân các trước đi. Tối Trẫm sẽ qua.

Khi ngự giá đi được một đoạn rồi Kỳ Phượng Nhi mới rời đi.

Hàm Nghi cung…..

– Hoàng thượng giá đáo.

Vũ Chiêu Nghi ngồi ủ rũ trước bàn ăn liền tươi tỉnh hẳn lên. Cuối cùng thì Hoàng thượng cũng đến chỗ của nàng ta rồi!

– Thần thiếp cung nghênh Hoàng thượng. Hoàng thượng vạn phúc kim an.

– Đứng dậy đi. Lâu rồi Trẫm không đến thăm Chiêu nghi rồi

– Lâu rồi Hoàng thượng không đến, Diệp nhi cũng rất nhớ Người.

Nhìn nữ nhân đi đứng đon đả và những món sơn hào hải vị trước mặt Minh Trạch lại không cảm thấy nó chân thật, chỉ thấy được sự xa lạ.

*****

Nặn mãi mới ra chữ! Tết đến rồi có ai vui hợm? Au thì không. Một đống bài tập.

Nhưng nhìn thấy các bn vote nhiệt tình quá nên cũng ráng.

13/2/2018

21:16

Wattpad

Hạ Băng Băng

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN