Sủng Phi Của Thuận Đế - Chương 83
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
50


Sủng Phi Của Thuận Đế


Chương 83



Tử Hoa điện….

– Hồng Đan. Hôm nay ta muốn xuống bếp nấu vài món. Muội bảo phòng bếp chuẩn bị thức ăn đi.

Kỳ Phượng Nhi xuống bếp nấu vài món ưa thích. Hơn một canh giờ sau đã làm được khoảng năm món. Tuy trời đang lạnh nhưng trên gương mặt nàng vẫn xuất hiện một lớp mồ hôi mỏng.

-Nương nương mau lên tắm rửa thay y phục đi. Để nô tỳ làm nốt cho.

– Được rồi. Món nấm này xào thêm khoảng một khắc nữa là được. Sau đó sai người mang lên dọn bàn.

Kỳ Phượng Nhi vừa rời khỏi, Hồng Đan y lệnh làm theo. Nấu xong, Hồng Đan sai các cung nữ ở phòng bếp nhỏ làm nốt. Còn bản thân thì lên hầu hạ Kỳ Phượng Nhi.

Tẩy tịnh bản thân xong, bước ra chính điện đã thấy đồ ăn đã được bày biện tinh xảo:

– Nương nương. Hôm nay Hoàng thượng có đến dùng bữa không? Có cần nô tỳ đem lên thêm một bộ bát đũa nữa không?

Bình thường mỗi lần Hoàng thượng đến là Kỳ Phượng Nhi lại xuống bếp. Mà dạo này Hoàng thượng rất hay đến dùng bữa. Khó tránh Hồng Đan lại hỏi như vậy.

Kỳ Phượng Nhi suy nghĩ một lát rồi đoán:

– Lúc ta rời khỏi Ngự Thư phòng, Hoàng thượng vẫn chưa phê hết tấu sớ, chắc hôm nay sẽ không tới đâu?

Nhưng sự thật lại không như ý nàng đoán. Nàng vừa dứt lời thì cánh cửa được mở ra, một thân ảnh màu vàng quen thuộc bước vào:

– Ai nói là hôm nay Trẫm sẽ không tới?

– Thần thiếp/ Nô tỳ thỉnh an Hoàng thượng.

Minh Trạch tiến tới đỡ nàng đứng dậy, cả hai cùng ngồi xuống dùng thiện:

– Trẫm nhớ tới thức ăn do nàng làm nên tới đây. Thật đúng lúc nàng chuẩn bị dùng bữa!

Hồng Đan nhanh chóng lấy thêm một bộ bát đũa rồi nhanh chóng quay lại phục vụ chủ tử dùng bữa.

– Để xem hôm nay ái phi cho Trẫm thưởng thức mỹ vị gì đây?

Kỳ Phượng Nhi cười khẽ. Ái phi? Đây không từ mà nàng có thể tùy tiện nhận lấy. Phải là từ tước Phi trở lên, được Hoàng thượng sủng ái mới được gọi như vậy. Nàng cũng chỉ có thể dược gọi là ái thiếp. Hôm nay hắn gọi như vậy thực sự là đã đề cao nàng rồi.

Kỳ Phượng Nhi cũng không suy nghĩ nhiều mà liền giới thiệu từng món ăn. Nàng gắp một miếng nấm gỏi kim châm vào bát hắn.

Minh Trạch không ngần ngại mà lập tức ăn ngay.

– Ừm…. Quả nhiên tay nghề không tồi.

Bỗng nhiên, Minh Trạch cảm thấy có gì đó khác lạ. Toàn thân hắn nóng bừng, ngực có chút tức.

– Hoàng thượng…. người làm sao vậy?

Kỳ Phượng Nhi hoàn toàn nhận ra sự khác lạ của hắn. Nàng hoảng hốt khi thấy Minh Trạch bóp lấy cổ, giống như là đang có thứ gì đang làm tắc nghẽn cổ họng.

Có thứ gì đó đang mắc ở cổ mà hắn rất muốn nôn ra nhưng không được.

Không bao lâu sau thì Minh Trạch bất ngờ ngã vật xuống sàn, hôn mê bất tỉnh.

– Hoàng thượng!…. Hoàng thượng. Người đâu, mau vào đây.

Đám cung nhân bên ngoài không dám chậm trễ xông vào chính điện. Vương công công hốt hoảng hét với mấy tên tiểu thái giám:

– Mau…. Gọi Thái y tới đây.

Kỳ Phượng Nhi và Vương công công vội vã lắc người Hoàng thượng.

– Nương nương…. Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra vậy?

– Ta không biết. Sau khi Hoàng thượng dùng đồ ăn xong liền bị như vậy. Trước đó cũng không có gì khác thường.

Ngự y rất nhanh được gọi đến Tử Hoa điện. Ngay cả Thái hậu cũng bị kinh động. Lúc Người đến thì Thái y đang ở bên trong chữa trị.

– Rốt cuộc là đám nô tài các ngươi đã hầu hạ Hoàng thượng kiểu gì vậy???

Vương công công cùng đám nô tài vội quỳ xuống:

– Xin Thái hậu nguôi giận!!!

Thái y vừa bước từ bên trong ra, Thái hậu đứng ngồi không yên, tiến tới gần.

– Hồi Thái hậu, Hoàng thượng bị trúng một lượng độc. Rất may là không có nhiều. Thần đã loại bỏ độc ra khỏi long thể. Chỉ cần kê đơn, uống thuốc là sẽ khỏi.

– Làm sao mà Hoàng thượng có thể ăn phải độc dược chứ?

Vương công công sợ hãi nhận tội:

– Cái này…. Hoàng thượng thường xuyên dùng bữa ở Tử Hoa điện nên… nô tài chủ quan: nghĩ rằng là do Kỳ Tần đích thân làm nên không thử độc trước.

Dùng kim bạc thử độc trong đồ ăn là quy định nhiều năm của Hoàng gia, để đảm bảo sự an toàn cho Hoàng đế. Nay sự việc xảy ra như vậy, đúng là chết không hết tội.

Kỳ Phượng Nhi biết rằng bản thân sẽ không thoát khỏi liên can, liền quỳ xuống:

– Là thần thiếp thất trách nên mới xảy ra chuyện như vậy….

– CHUYỆN NÀY CHỈ CẦN NÓI MỘT TIẾNG THẤT TRÁCH LÀ XONG SAO?

Kỳ Phượng Nhi còn chưa nói hết câu thì bên ngoài có tiếng của Hoàng hậu vọng vào.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN