Ma Phi Giá Đáo: Xà Quân Tam Thế Quyến Sủng
Chương 65: Chương 65
Editor: Gà
Ngay cả nàng cũng không nén được tức giận: \”Tiểu Bạch, bọn họ thật khinh người quá đáng, ta không tin chúng ta không tìm ra thuốc giải, bây giờ dứt khoát giết ông ta, nếu mẫu thân xảy ra chuyện, xem như chúng ta báo thù cho bà.\”
Nguyệt Vô Tu không ngờ người nói ra lời này lại là nữ nhi ruột của ông ta, lập tức nổi trận lôi đình, nhưng ông ta cũng không muốn so đo vấn đề này.
\”A. . . . . . Các ngươi nghĩ quá đơn giản rồi, nghĩ chí bảo Tầm Diệt của Hồ Tộc ta dễ giải vậy sao? Túc Ly Mị, pháp lực ngươi cao cường, Tầm Diệt không thể làm ngươi bị thương, nhưng ngươi phải hiểu rõ nó có thể gây hại cho người khác chứ?\”
Quả thật Túc Ly Mị lập tức biến sắc, trước đó Nguyệt Vô Tu đã hạ Tầm Diệt trên người Nguyệt Phi Yên, nếu động phòng với nàng, độc tính sẽ phát huy đến mức tối đa, cuối cùng Nguyệt Phi Yên sẽ chết, nhưng hắn lại bình an vô sự, cho nên Nguyệt Vô Tu thua keo này lại bày keo khác, rốt cuộc lại lấy U Minh hoa, rồi chế nó thành độc dược.
Dù là người tu luyện, cũng không phải là thân thể bách độc bất xâm, nhìn dáng vẻ Tố Hoa, có lẽ trúng độc rất nặng, nếu không có thuốc giải, chắn chắc sẽ phải chết.
Quý Phi Nhi khinh thường nói: \”Biết đâu ông nói thế, chỉ để dọa người? Nghĩ chúng ta sẽ tin tưởng sao? Tiểu Bạch, bảo bối gì ở Đế Cung chúng ta cũng có, nhất định sẽ tìm được cách để cứu mẫu thân.\”
Không ngờ lúc này người thu tay không phải nàng, mà là Túc Ly Mị.
Hắn biết rõ tính tình Quý Phi Nhi, nàng áy náy với Nguyệt Phi Yên, cho nên hy vọng có thể cứu mẫu thân của nàng ấy về, nếu Tố Hoa thật sự đã chết, chỉ sợ nhất định nàng sẽ tự trách đau lòng rất lâu?
Hắn không muốn nàng thương tâm khổ sở.
\”Phi Nhi, chúng ta đi trước, không cần giết bọn họ vội đâu.\”
Hắn bảo người bế Tố Hoa lên, dự định tạm thời rời đi trước, để lại cho Nguyệt Vô Tu một con ngựa, rồi tính sau.
Có những chuyện có thể dễ dàng làm được, nhưng một số chuyện lại không, bởi vì có quá nhiều cố kỵ, Túc Ly Mị không thể giải quyết, như chuyện hiện tại. . . . . .
Quý Phi Nhi đỡ Mẫu Đơn, dự định rời khỏi, nhưng không nghĩ lần này Lam Nguyệt lại ngăn cản bọn họ.
Bà ta đang lên mặt hả? Làm gì vậy chứ?
Lúc bà ta chuẩn bị mở lời, Nguyệt Vô Tu đã đoán được ý đồ của bà ta, ban đầu ông ta muốn ngăn cản, suy nghĩ một chút lại không cam lòng, hiện tại ông ta biến thành dáng vẻ này, thực sự do Mẫu Đơn ban tặng.
Lam Nguyệt chỉ vào Mẫu Đơn: \”Các ngươi có thể đi, nhưng phải để ả ta lại cho Bổn cung.\”
Mẫu Đơn giật mình, đáng chết, bọn họ dám khai ra nàng ta sao?
Mẫu Đơn giả vờ sợ hãi: \”Phi Nhi. . . . . . Ta…ta không muốn ở lại, bọn họ nhất định sẽ giết chết ta.\”
\”Cô yên tâm, làm sao ta có thể giao cô cho bọn họ chứ?\” Trước không nói Mẫu Đơn là tỷ muội tốt của nàng, chỉ bằng nàng ta quên mình cứu nàng, nàng ta lại bị thương, nàng không thể nào vong ân phụ nghĩa bỏ nàng ta lại.
Lam Nguyệt ác độc nhìn chằm chằm Mẫu Đơn: \”Uổng phí chúng ta tin tưởng ngươi như vậy, ngươi lại gạt chúng ta, rõ ràng ngươi chạy tới nói cho chúng ta biết kế hoạch lần này của các ngươi, còn bảo Đại Vương cẩn thận làm việc, hiện nay ngươi dám vứt bỏ không còn một mảnh, còn giả vờ làm người tốt.\”
Bà ta oán trách Mẫu Đơn, nghe được câu này, Túc Ly Mị nheo mắt đầy nguy hiểm.
Ngược lại Quý Phi Nhi, bênh vực Mẫu Đơn: \”Ngươi bớt nói nhảm đi, sao Mẫu Đơn có thể phản bội chúng ta, ngươi cho rằng ta sẽ tin chuyện ma quỷ này của ngươi sao?\”
\”Là thật, ta cũng bị ả ta lừa, nữ nhân này thật sự quá âm hiểm.\”
Vì mất máu quá nhiều
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!