[Fanfic LinHoon] Hôn ước hoàng gia - Đẳng cấp vợ hờ Park JiHoon
Chap 1: Hôn ước bắt buộc
\’ JiHoon bước đi trên bãi cát vàng óng ánh, cát phủ ngập đôi bàn chân mềm mại của cô in ra những dấu nhỏ xinh trên thảm cát. Cơn sóng vỗ rì rào tràn nhanh vào bờ như đang thèm khát đôi bàn chân trắng mịn kia, từ phía biển xanh biên biếc chiếc lọ thủy tinh xinh xắn nhấp nhô theo gió biển đi vào nằm phơi cát. JiHoon hiếu kì nhặt chiếc lọ ấy lên rồi xoay nó một vòng chợt cô thấy dòng chữ \”JiHoon lấy anh nha!\” bên trong chiếc lọ. Cô bất ngờ nhìn xung quanh tìm chủ nhân của chiếc lọ. Từ đằng xa nơi ánh hoàng hôn chói loá anh ấy bước ra như một chàng hoàng tử trong truyện tranh trên tay cầm rất nhiều bong bóng, anh để bong bóng bay lên cao và khuôn mặt điển trai của anh từ từ hiện ra, JiHoon hồi hộp mong chờ…\’
_ Park JiHoon dậyyy… dậy ngay cho mẹ.
_ Ưm… con đang mơ gặp hoàng tử mà mẹ.
JiHoon ngáy ngủ lăn qua lăn lại trên giường, lấy tay dụi dụi mắt như một con mèo. DaeHwi mạnh tay giật cái chăn của JiHoon ra rồi la hét.
_ Dậy ngay, mày không dậy là mẹ kêu ba đuổi việc mày.
_ Ưm… con còn chưa thấy mặt hoàng tử mà, cho con 5 phút nữa đi.
_ Suốt ngày mơ với mộng, thức dậy nhanh lên.
Vừa nói DaeHwi vừa dựng đầu cô dậy, hai mắt JiHoon nhắm tịt người vùng vẫy kịch liệt miệng thì la oai oái.
_ Aaa…mệt quá, mẹ thật là!
~ Chuyển Cảnh ~
Buổi sáng thanh bình, GuanLin mặc bộ vest đen lịch lãm, đầu tóc chỉnh tề anh vội vội vàng vàng đi xuống dưới nhà, ghé qua phòng ăn chào ba mẹ một tiếng.
_ Chào ba mẹ con đi làm.
_ GuanLin ngồi xuống chút đi, ba mẹ có chuyện muốn nói.
SeongWoo bỏ đũa ăn xuống, GuanLin nghe lời ba mình kéo ghế ra ngồi.
_ Ba muốn nói với con về chuyện chuyện hôn ước của Park gia.
_ Con không lấy cô ta đâu, con có người yêu rồi.
_ Con mau chia tay với con nhỏ đó đi.
Daniel bình thản nói miệng vẫn tiếp tục ăn trong khi GuanLin rất bất ngờ. Từ lúc nào mà mẹ lại xen vào chuyện tình cảm của anh vậy chứ?
_ Con bé đó không có yêu con thật lòng đâu.
_ Mẹ đã gặp cô ấy?
_ Chưa, nhưng mẹ cho người điều tra kĩ rồi.
Anh im lặng không nói gì đứng lên định bước đi thì SeongWoo cản lại.
_ Con tính đi đâu, ngồi xuống cho ba.
SeongWoo rất hiểu tính con của mình, cứng đầu cứng cổ y như…(au: thằng cha của nó!!), phải dùng biện pháp mạnh nó mới chịu nghe.
_ Ba đã hẹn Park gia gặp mặt, con liệu mà sắp xếp.
_ Không.
_ Con thử xem, con nhỏ Nancy gì đó mẹ không đảm bảo nó sống đến khi nào.
Daniel trừng mắt nhìn anh, GuanLin biết ba mẹ anh là người nói được thì chắc chắn làm được, anh tức giận bỏ đi.
– Tua –
JiHoon đi trên đường mà cắm đầu vào chiếc điện thoại. Cô đi bất chấp đường xá xe cộ và chẳng thèm quan sát xung quanh.
\’ Rầm \’
Đèn giao thông đã chuyển sang màu xanh nhưng JiHoon không chú ý băng qua lộ, kết quả là cô xém bị xe tông. Chủ nhân chiếc xe bị cô ngán đường hạ kính xe xuống, JiHoon thấy vậy vội đứng lên xin lỗi trước.
_ Tôi xin lỗi!
Tâm trạng GuanLin đang không tốt lại gặp phải chuyện này, anh chút hết bực bội lên người cô.
_ Cô có mắt để trang trí hả? Đi đứng kiểu gì mà dán mắt vào cái điện thoại, nếu nghiện quá thì ở nhà luôn đi ra đường làm gì.
_ Ơ tôi xin lỗi rồi nha, anh làm gì mắng tôi ghê thế còn nữa tôi có bị nghiện gì thì là chuyện của tôi, anh là chồng của tôi hay sao mà ở đây la lối.
_Tôi là chồng của cô thì sẽ không để cô ra đường đi lang thang như điên thế này đâu.
Nói rồi GuanLin phóng xe đi, anh còn việc gấp cần giải quyết không có thời gian cãi cọ với cô ấy.
_ Ê, đi đâu đó, anh nói ai điên? Ở lại nói cho rõ ràng, cái đồ khó ưa đáng ghét.
JiHoon ở đó chửi rủa đến nửa tiếng sau mới chịu đi, thật hung dữ!!
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!