Sư Phụ Quá Mê Người, Đồ Đệ Phạm Thượng! - Chương 151: Sư Phụ Muốn Thành Thân?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
9


Sư Phụ Quá Mê Người, Đồ Đệ Phạm Thượng!


Chương 151: Sư Phụ Muốn Thành Thân?



Vô Tư nhìn thấy Thiên Âm, trong lòng rất khiếp sợ, ngoài khiếp sợ, cũng bắt đầu nổi lên sát tâm.

Từ lúc nàng rơi lệ chạy đi, cộng thêm đêm qua xả thân chiến đấu với Ma tộc cứu giúp cho nàng. trong lòng Vô Tư, đã không xem Thiên Âm là đệ tử của Trọng Hoa .

Càng có thêm một người có thể uy hiếp được sinh mạng của Trọng Hoa!

Để cho nàng không thể không một lần nữa suy nghĩ lời nói đêm qua của thiếu nữ Hồng Trang.

Hồng Trang nói, Thiên Âm và Ma Tôn Mặc Tử Tụ có mối quan hệ rất sâu xa, chỉ sợ lạy Trọng Hoa làm sư phụ là có mục đích.

Đối với người vừa là uy hiếp vừa là tiểu tình địch này, nàng có thể không chút nào nương tay hại chết Thiên Âm. Nhưng mấu chốt lại ở chỗ Trọng Hoa.

Trọng Hoa không muốn, như vậy nàng cũng chỉ có thể âm thầm khiến Thiên Âm này, trừ bỏ ra khỏi Lục giới.

Nàng tuyệt đối không cho phép ở trên người Trọng Hoa, phát hiện bóng dáng của Lục Nhiên, cũng sẽ không thừa nhận, một thiếu nữ chẳng qua chỉ ở bên cạnh Trọng Hoa sáu năm, có thể thay thế mình làm bạn mấy ngàn năm.

Thời điểm bị Trọng Hoa vô tình đẩy ra, Vô Tư có hơi thất vọng, nhưng cũng không tuyệt vọng.

Ít nhất, y theo tính tình Trọng Hoa, nhất định sẽ phải chịu trách nhiệm.

Thậm chí nàng cũng đã nghĩ xong đi yêu cầu Trọng Hoa hứa hẹn như thế nào.

Nhưng Trọng Hoa cũng rất là xa cách, không có bất kỳ biểu tình nói cho nàng biết: \”Chuyện hôm nay, tất cả đều là bởi vì ta bị dược lực gây nên mất khống chế. Mạo phạm ngươi, rất xin lỗi.\”

\”Ngươi biết ta cũng không cần lời xin lỗi của ngươi!\” Vô Tư bỗng nhiên nổi giận, vẻ mặt cao quý lãnh ngạo thường ngày bị quét sạch, lý trí bị lửa giận uất ức ghen tỵ với đốt cho hoa mắt ù tai, trên mặt tuy có chút không cam lòng, nhưng nàng biết rõ tính tình Trọng Hoa, nếu tận lực dây dưa ngược lại sẽ khiến hắn không vui, có lẽ ngày sau gặp lại hắn, chính là khó càng thêm khó.

Nàng sửa lại y phục xốc xếch một chút, trong giây lát đã khôi phục lại dáng vẻ như thường ngày, cười nói: \”Thật ra thì tâm ý của ta sớm ngươi đã biết, trên người người trúng dược liệu không thể giải, ta có thể giúp một tay.\”

Trọng Hoa mím chặc môi, một hồi lâu mới nói: \”Không cần.\”

\”Nhưng bách lý hương này nếu không giải. . . . . .\”

\”Ta tự có biện pháp, ngươi không phải lo lắng.\” Trọng Hoa mở cửa, trực tiếp đuổi đi người: \”Hôm nay ta không tiện, nếu như ngươi có chuyện, ngày mai trở lại thôi. Đợi sau ngày hôm nay, ta sẽ giải quyết việc này, cho ngươi một câu trả lời thỏa đáng.\”

Trong lòng Vô Tư không hề suy nghĩ gì, vứt lại tất cả rụt rè: \”Vậy ngươi thành thân ta được không?\”

Trong phòng một mảnh yên lặng, Trọng Hoa khẽ khép con mắt, mặt không chút thay đổi.

Đột nhiên Vô Tư bàng hoàng lúng túng, há miệng, còn muốn nói điều gì, lúc này Trọng Hoa đã nghiêng mặt đi, nhìn chằm chằm ngoài cửa phòng, không biết đang suy nghĩ gì.

Vô Tư bất đắc dĩ, đi tới cửa bên cạnh thì nhỏ giọng nhắc nhở một câu: \”Thiên Âm có lui tới với Ma tộc, ngươi có biết?\”

\”Biết, Mặc Tử Tụ.\”

Câu trả lời này của hắn nằm ngoài toàn bộ dự đoán của Vô Tư, chuẩn bị xong mọi lời nói lý lẽ nhưng lại không có nói ra được, liền trầm mặc chốc lát, đi ra khỏi cửa phòng.

Cuối cùng, nàng quay đầu lại, đến khi nàng khuất bóng, không thấy rõ mặt mũi, chỉ còn một dấu chấm nhỏ mang theo đôi mắt mỹ lệ mềm mại, lóe ra ánh sáng. Nàng cười nhẹ nói: \”Trọng Hoa, cho dù là bao lâu, ta vẫn sẽ đợi ngươi.\”

Trọng Hoa không trả lời, nhẹ nhàng đóng cửa lại,

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN