Sư Phụ Quá Mê Người, Đồ Đệ Phạm Thượng! - Chương 152
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
9


Sư Phụ Quá Mê Người, Đồ Đệ Phạm Thượng!


Chương 152



Thiên Âm không biết mình trở lại điện Cửu Trọng như thế nào.

Trực tiếp đi tới phòng của Trọng Hoa, không có một bóng người hiu quạnh, để cho trong lòng nàng lạnh hơn.

Đông Phương ngồi ở nóc nhà tiến hành hấp thu tinh khí thiên địa Nhật Nguyệt, thấy nàng dò xét xung quanh, hỏi: \”Tiểu sư muội, ngươi tìm sư phụ sao?\”

Thiên Âm đón lấy ánh mặt trời nheo lại mắt: \”Đúng vậy, sư phụ ngài ấy ở đâu?\”

\”Sư phụ ra cửa.\” Đông Phương thuận gió bay xuống đến trước mặt nàng, gương mặt tò mò bỉ ổi: \”Đại Sư Huynh nói hôm qua sư phụ làm phép thuật, đưa mị dược trong người của ngươi ra ngoài, không biết là lúc này sư phụ có phải là không nhịn được rồi không.\”

Nghe nói lời này, Thiên Âm trầm mặc trong chốc lát, sau đó mang theo sắc mặt vui mừng.

Như vậy xem ra, Hồng Trang sử dụng bách lý hương cũng không phải là hàng nhái, ngược lại thứ thiệt, chỉ là mình được cứu Trọng Hoa.

Nghĩ đến đây, sáng sớm chính mình bắt đầu đánh mất mát lý trí, vừa nặng nề suy nghĩ về bản thân, hồi tưởng lại sáng sớm sắc mặt Trọng Hoa không giống với thường ngày, thêm chút vừa suy xét, nàng liền tìm được phản bác lý do lời nói “lưỡng tình tương duyệt thâm tình hôn nhau” của Vô Tư.

Vì vậy đau khổ ủ ê đều bay đi hết.

Nhưng lý do này, sau khi Trọng Hoa trở lại, như tảng băng tan nát.

Thiên Âm chờ mòn chờ mỏi, rốt cuộc nửa đêm chờ được Trọng Hoa trở lại. Trừ hắn ra, vẫn còn có một người khác.

Vô Tư.

Thiên Âm chờ một ngày, lại nhận được kết quả hai người quay về với nhau, trong lòng ấm ức khổ sở, đồng thời cũng âm thầm ở trong lòng vì mình hò hét an ủi bản thân.

Không có việc gì, Thiên Âm, bọn họ có lẽ chỉ là vừa vặn đụng phải. Ngươi không thể vì vậy mà nhận thua.

Nàng hào hứng chạy tới gần Trọng Hoa, không thể nói là mang theo tâm trạng gì, liếc nhìn Vô Tư, ngây thơ hỏi: \”Sư phụ, Chưởng môn Vô Tư nói người muốn thành thân với nàng, là thật sao?\”

Vô Tư mang theo nụ cười, thong dong ưu nhã.

Trọng Hoa nhìn cũng không nhìn Thiên Âm, đáp câu: \”Là thật.\”

Vô Tư che môi cười khẽ, trong nháy mắt sắc mặt cũng đều thay đổi: \” Thiên Âm, chẳng lẽ cho là ta đang nói đùa với ngươi sao?\”

Thiên Âm không biết trả lời như thế nào, chỉ có một loại cảm giác không đất dung thân, cúi đầu nói một câu: \”Vậy thì Chúc sư phụ và Chưởng môn Vô Tư vĩnh tắm bể tình, đầu bạc đến già.\”

Trọng Hoa đột nhiên dắt tay Vô Tư, chậm rãi lướt qua nàng mà đi.

Hồi lâu, một âm thanh không có tình cảm chút nào truyền đến: \”Đêm đã khuya, ngươi đi ngủ sớm đi, về sau không nên nửa đêm chờ vi sư trở lại.\”

Thiên Âm thẩn thờ đáp thanh: \”Dạ, sư phụ.\”

Trong nháy mắt, cửa phòng khép lại, Trọng Hoa nhanh chín buông lỏng tay Vô Tư, đi thẳng tới bàn ngồi xuống.

Vô Tư cười hỏi: \”Ta chính là lừa ngươi sao? Cái người đệ tử này đối với ngươi, ý định không trong sạch đâu.\”

Trọng Hoa không nói.

Chỉ chốc lát sau, hắn nói: \”Nàng đối với ta, chỉ là lệ thuộc vào thôi.\”

Vô Tư không tiếng động cười lạnh. Hắn lại mở miệng, lần này giọng nói nặng nề chút: \”Vô Tư, ta với ngươi thành thân thôi.\”

\”Ngươi nói là thật. . . . . .\”

\”Sư phụ!\”

Đang lúc cảm xúc trong lòng Vô Tư cuồn cuộn như nước thủy triều khó có thể tự giữ vững, đột nhiên cửa phòng bị người đụng vỡ, lộ ra khuôn mặt tươi cười vui mừng của Thiên Âm.

Bên trong phòng hai người đồng thời nhìn nàng, nàng có vẻ hơi xấu hổ, nhấc tay để lên bàn, nói: \”Đêm khuya Sư phụ và Chưởng môn Vô Tư có chuyện thương

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN