Cấp III mơ ước - Chương 01: Hôm nay là ngày khai giảng! (Chap 1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
107


Cấp III mơ ước


Chương 01: Hôm nay là ngày khai giảng! (Chap 1)


CHƯƠNG 01: HÔM NAY LÀ NGÀY KHAI GIẢNG!

Chap 1:

Trong khoảng không gian mịt mờ không vương lại hơi của nắng, dường như vẫn còn len lói một chút màu sáng bạc.

– Các chàng trai, các cô gái! Hãy cùng tôi đếm ngược tới khoảnh khắc được mong chờ nhất của buổi dạ hội đêm nay!

“Thịch, thịch, thịch.” Tim tôi đập mạnh liên hồi, cơ thể nóng ran. Vậy là, chỉ vài giây nữa thôi, tôi sẽ được chạm tới những dư vị ngọt ngào đầu đời.

Đinh! Đinh! Đinh! – Cuối cùng thì khoảnh khắc mà tôi hằng mong bấy lâu cũng tới!

Mềm, ấm và hết sức ngọt ngào! Một thứ cảm giác lâng lâng bao trùm lấy tôi. Trong khoảng không gian mịt mờ không vương lại hơi của nắng, dường như vẫn còn len lói một chút màu sáng bạc.

Đinh! Đinh! Đinh! – Mảng không gian tối mịt bỗng chốc vỡ tan. Xung quanh tôi, mọi thứ đang dần dần biến mất sau một màu sáng đục kì ảo…

– Oáp! – Chiếc đồng hồ báo thức già nua cuối cùng cũng đánh thức thành công con sâu ngủ như tôi tỉnh dậy. Nhìn xung quanh, tôi khẽ thở dài một tiếng nhận ra rằng, giấc mơ đẹp đẽ của mình vừa bị chiếc đồng hồ láo toét phá vỡ.

Hừ, cái đồng hồ phản chủ ngu ngốc dám bắt tôi dậy sớm! Mới có bảy giờ mười lăm phút!

Thôi chết! Hôm nay là ngày khai giảng! Cứ đà này, tôi trễ học mất thôi!

– Bảy… bảy giờ mười lăm rồi? Chết, trễ… trễ rồi! Mày… sao mày không gọi tao dậy sớm hơn hả?

Tôi tức giận trợn ngược mắt bóp nát chiếc đồng hồ đáng thương. Không biết đây là chiếc thứ bao nhiêu bị tôi bóp nát tính từ lúc tôi quyết định bỏ nhà đi bụi.

Hẳn các bạn đang thắc mắc, tôi bỏ nhà đi bụi thì lấy tiền ở đâu? Tất nhiên là… bố mẹ cấp dưỡng chứ còn ở đâu nữa! Tôi có bố mẹ tâm lí quá phải khiến các bạn ghen tị phải không? Hề hề! Thiệt là nức mũi quá đi mà!

Cơ mà… hình như nãy giờ tôi nói nhiều quá rồi! Thôi tôi phải đi luôn đây! Trễ thật rồi!

Tôi vội vàng thay đồ, xách ba lô lên vai và ba chân bốn cẳng chạy đường tắt đến trường. Đành vậy thôi, chứ bây giờ mà ra đường lớn thì chỉ còn nước mà muộn học!

~*-*-*~

Bíp bíp… bíp bíp… Két! – Chiếc xe ô tô thần tốc lao về phía tôi, theo sau nó là tiếng la rầm trời.

– Cô kia! Con gái con đứa, đi đứng không biết nhìn trước nhìn sau à? Ơ… đứng lại…!

Ông ta – một kẻ cậy có quyền, có tiền, chuyên đi ức hiếp dân lành, nổi tiếng ác nhất nhì xứ dừa Bến Tre này. Cơ mà, tôi phải nói lời xin lỗi, hôm nay ông nhận nhầm người rồi! Ông tưởng chỉ cần để xe ông chềnh ềnh giữa đường để tôi chạy qua là ông ăn vạ được tôi đấy hả? Nhầm to, nhầm to rồi ông ơi!

Bộ óc siêu đẳng của tôi biết thừa ông ta đang muốn gì. Thế là, mặc kệ ông ta đang la hét dữ dội, tôi cứ thế chạy một mạch đến trường.

~*-*-*~

Ha ha ha! Cuối cùng tôi cũng đã đến nơi! Cổng trường vẫn còn mở, thành công rồi!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN