Thanh xuân may mắn gặp được bạn! - Chương 41
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
52


Thanh xuân may mắn gặp được bạn!


Chương 41


“Chuyện này thì liên quan gì đến tôi chứ” An Hinh nói
“OH không phải là em của chị sao? Tôi nghĩ thấy em mình như vậy đáng lẽ ra phải nói vài câu nhứ!”
“Nó làm ra những chuyện như vậy ai mà giúp được chứ, đây là hậu quả của nó đáng ra phải nhận được”
“Cô còn gì để nói không” tôi nhìn qua Minh Mẫ đang hoan mang đứng kia
“Chị sao chị lại như vậy chứ? Rõ ràng em là chị sai em làm bây giờ thì tính phủ nhận tất cả sao?! Chị chúng ta là cùng cha mẹ sinh ra đó, sao chị có thể đối xử với em như vậy được chứ?” cô ta điên cuồng gào thét
“Chị An Hinh thì ra là chị đứng sau sao?” Khải quay lại nhìn An Hinh vẫn đang bất động sắc mặt ngày càng đen kia
“Ăn có thể ăn bậy, nói không thể nói bậy được. Cô không được vu khống cho tôi rõ ràng là cô làm giờ lại muốn đổ tội cho tôi sao” An Hinh nhanh chóng lấy lại bình tĩnh phản bác lại. Tui ngồi quay qua nói nhỏ với 3 đứa kia [Sao kịch hay không][em không ngờ luôn, mà sao chị biết chị An Hinh làm ra] Thiên Tỉ hỏi [bí mật một lát sẽ nói cho mấy đứa biết sau]
“Cô… cô… thật uổng công tôi luôn coi chị là chị tôi mà tới lúc này chị lại phủi sạch quan hệ, được! chị đã vô tình như vậy đừng trách tôi, người sai tôi hãm hại cô ta cô ta Mai An Hinh, cô ta nói với tôi cô chèn ép cô ta muốn nhân dịp này dạy dỗ cô để cô biết thế nào là lễ độ” cô ta liên tục chỉ về An Hinh mà nói
“Tôi! Chèn ép cô ta” tuy tui biết An Hinh không thích tui nhưng không ngờ là vậy tui chỉ vào mủi mình rồi chỉ vào An Hinh đang đứng gần đó
‘‘Không phải sao ! cô là ai chứ vừa tới đã được mọi người yêu thích đến vậy, cô không phải làm việc gì hết mà chúng tôi phải làm tối mặt tối mủi vậy mướn một người về để chưng như cô vậy thì mướn để làm gì mà vẫn không giảm bớt được gánh nặng cho nhân viên đoàn chứ, cô nghĩ cô là ai cô là đi làm để trả nợ chứ không phải đi chơi, cô nghĩ cô là ai mà thể được đãi ngộ như vậy hả ?’’ An Hinh cuối cùng cũng như phát điên gào thét chỉ vào mặt tôi mà nói
‘‘Bởi vì tôi là chị của tụi nó’’ hừ muốn chơi chứ gì tui chơi với cô ta, tiền tui mượn Thiên Tỉ đã trả vào 3 ngày sau đó rồi mà tại vì tui rãnh rỗi không việc làm nên lấy lý do đi làm tào lao này đi chơi thôi ukmmm nói thẳng ra là trốn việc đấy (tg : nhân viên cô mà nghe sẽ khóc ngất trong nhà vệ sinh cho xem)
Bầu không khí bỗng dưng tĩnh lặng hẳn sau khi tui nói lời này, mọi người đều đồng loạt thống nhất nhìn về phía tui
‘‘Sao tôi nói sai sao ? rõ ràng tôi tới đây là để đi theo chơi thôi mà ai mà không biết không tin cô hỏi thử xem họ biết không ?’’ tui nói tiếp
‘‘Chị ! chị có biết không ?’’ tui chỉ vào 1 staff bất kỳ đang ngồi đó hỏi thì nhận được cái gật đầu
‘‘Anh ! anh biết không ?’’ tui lại chỉ và kết quả cũng như vậy
‘‘Chị thấy chưa mọi người đều biết chỉ chị không biết, rốt cuộc chị vốn không biết hay cố tình không biết ?’’ tui nói liên tục không cho chị ta phản bác
‘‘Sao có thể chứ ? cô nghĩ đi làm là gì hả ? biết bao nhiêu người tranh cướp nhau, đổ máu, đánh đổi biết bao nhiêu mới có công việc này không mà cô lại có thể mở miệng nói đi làm là đi chơi hả’’ chị ta điên cuồng nói rồi chỉ vào tui
‘‘Này chị, 2 chúng ta không thể đánh đồng nhau được đâu’’
‘‘Tại sao không chứ ! cô cũng chỉ là một người làm công ăn lương thôi’’
‘‘Oh làm sao bây giờ khi trên thực tiễn đúng là như vậy nhưng hiện thực thì tôi có lấy lương đâu’’
‘‘Sao có thể là như vậy chứ, sao lại như như vậy, tôi không tin có ai đi làm mà không nhận lương chứ trừ khi là kẻ ngốc’’
‘‘Đúng vậy chị ấy đi làm không có lấy lương, bởi vì chị ấy ham vui muốn tìm hiểu về showbiz Trung Quốc nên mới kiếm cớ đi theo thôi’’ Nguyên nói
‘‘Chị em gọi cảnh sát đến rồi, giao 2 người họ cho cảnh sát đi’’ Khải nói xong có 2 viên cảnh sát bước tới dẫn 2 người kia đi, tui đứng dậy đi tới trước mặt Mĩ Na
‘‘Chị Mĩ Na phiền chị rồi’’ tui nói với người ngồi kia nãy giờ không lên tiếng
‘‘Không sao không sao chị phải xin lỗi mấy đứa do chị quản người không nghiêm thôi’’ Mĩ Na đứng lên bước đến phía tui nói
‘‘Dạ không có gì ạ’’ tui cười cười nói
‘‘Giới thiệu lại làm quen chính thức chị tên là An Mĩ Na rất vui được làm quen với em’’ Mĩ Na cười rồi vươn tay ra
‘‘Chào chị em cũng rất vui quen biết chị, em tên là Diệp Tử Du’’ tui vươn tay ra bắt tay của cô ấy
‘‘Chị ơi xong chưa em đói rồi’’ Nguyên nói
‘‘Xong rồi đi ăn thôi dù sao đồ ăn cũng ngụi hết rồi, chị Mĩ Na cùng tụi em đi ăn luôn nhé’’
‘‘Thôi không làm phiền mấy đứa nữa chị có hẹn rồi nên chị đi trước đây tạm biệt hẹn gặp lại mấy đứa lần sau nhé’’ cô ấy nói xong vẫy tay bước đi
‘‘Tạm biệt chị, hẹn gặp lại’’ 4 đứa đồng thanh nói
‘‘Giờ ăn gì đây ? chị cũng đói quá’’ tui xoa xoa bụng trở lại dáng vẻ cà lơ phất phơ trước kia
‘‘Đi ăn lẩu đi mùa này lạnh đi ăn lẩu là hết ý luôn’’ Nguyên đưa ra đề nghị rồi nhận được sự đồng tình của 2 đứa kia
‘‘Duyệt, mọi người chắc biết ở đây chỗ nào bán lẩu ngon đúng không chúng ta cùng đi đi hôm nay em bao hết’’ tui hào phóng hô
=================================================
chào mọi người chúng ta lại gặp nhau rồi, chúc mọi người cuối tuần vui vẻ
ngày 22 tháng 9 năm 2018 hôm nay mọi người có xem cậu ấy không kể cho mình biết cảm giác của mọi người đi ^ . ^
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN