Yêu! Có khó lắm không? - Chương 9: Về quê (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
77


Yêu! Có khó lắm không?


Chương 9: Về quê (2)


Cuối cùng thì chiếc xe hơi nhỏ xinh của thầy cũng dừng tại một căn nhà nhỏ, đó là một căn nhà theo phong cách cổ xưa của người Trung Hoa, được xây dựng bằng gỗ cầu kỳ và những mái lá tuy đơn giản nhưng chỉ cần đứng phía ngoài nhìn thôi cũng đủ thấy thanh bình đến lạ thường.
\” Wow…như một bức tranh hiện ra trước mắt…đẹp thật \” Thất Thất thốt lên.
Căn nhà nhỏ nằm giữa một rừng tre xanh mát rượi trải dài từ đầu ngỏ, xung quanh là những cánh đồng hoa quả rau xanh trải dài.
\” 2 đứa ra phía sau nhà rửa mặt cho mát, rồi tìm chỗ đi chơi đi, thầy dọn dẹp nhà cửa lại một chút \” Thầy giáo xách hành lí vào nhà.
\” Dạ,vâng ạ\” Thất Thất hào hứng lắm đây.
2 đứa cũng nghe lời lắm nha, đi ra phía sau nhà rửa mặt, nước được dẫn từ các ống tre mát rượi, Thiên Tỉ nhìn vẻ mặt hớn hở của con bé cậu chợt nở nụ cười lộ ra đồng điếu hút hồn \” Này mèo hành tinh\’
\” Tôi không phải tên mèo \” Thất Thất tuy đang rửa mặt nhưng không quên chóng trả người kia.
\” Hơizzzz… định hôm nay làm từ thiện dẫn người ta đi tham quan, mà thôi..ở nhà phụ thầy dọn dẹp vậy \” Bày ra vẻ mặt ngao ngán chán đời.
Lập tức Thất Thất thay đổi ngay thái độ với ánh mắt mèo con vô tội\” OK Ok…mèo thì mèo..dẫn mèo đi chơi đi \”
Thiên Tỉ cười khoái chí gằng giọng \” Ai là mèo?\”
\” Thất Thất là mèo\” tiếp tục theo đà vô tội.
\” Ai là mèo hành tinh lỳ lợm \” Tiếp tục gằng giọng.
\” Thất Thất là mèo hành tinh lỳ lợm \” trả lời nhanh ngay lập tức.
Nội tâm con bé bây giờ đang nảy lửa kìm nén cảm xúc ~~ Thất Thất…mầy phải ráng nhịn, chịu đựng thiệt thòi một chút nào, dù gì tên sao chổi cũng đã đến đây nhiều lần rồi, chắc chắn sẽ rành nơi này nhiều rồi, muốn đi chơi thì phải đi cùng cậu ta, một mình thì không thể nào tự đi được ~~
Thiên Tỉ cười phá lên, cuối cùng chọc con mèo đi đến đường cùng nhìn mặt con bé tức bùng khói thích thật.
Thất Thất nhịn hết nổi rồi, dậm chân hậm hực \” Thôi nha…không cần tên sao chổi cậu, tôi tự đi một mình \”
\” Ok Ok..không dỡn nữa, để mèo hành tinh cô chạy lung tung không biết đâu mà tìm thì khổ nữa \”
\” Hừ…\” mặt con bé hình sự.
\” Này mèo, tôi biết nhiều chỗ thích lắm, dẫn nhóc đi xem \”
\” Thật không?\” ánh mắt cô đầy nghi ngờ bởi đối với cô thì Thiên Tỉ không khi nào đối xử tốt lành gì.
\” Thật…\” ánh mắt Dịch ca lúc này đầy chân thật.
\” Thế thì đi thôi..Mà khoan! Ở đây có Thiên Chỉ Hạc không? Tôi không muốn rước họa vào thân đâu nhé \”
Thiên Tỉ kéo tay con bé \” Đi thôi..lắm lời quá\”
\” Nè nè tôi tự đi được, từ từ đừng kéo, tự tôi đi được, mà có fan cậu ở đây không đó \” Giằng kéo tay người kia lại.
Thiên Tỉ vẫn kéo con mèo nhiều chuyện kia đi \” Nếu có thì sao?\”
\” Ôi…ôi.. Cách xa tôi ra 2km, tôi không muốn bỏ mạng nơi quê người \”
\” Lắm lời..đi nhanh \”
/ ơ..chị ơi tụi em hiền lắm cơ.hí hí/
———
Trường Đỉnh Phong :
Lúc này Vương Nguyên ngồi cùng với Khải ca phía hàng ghế khán giả dưới sân khấu, cổ vũ các thí sinh đang tham gia cuộc thi.
\” Bảo Bối…sao em nói là Thiên Tỉ nó đi thi đại diện cho T1 mà, sao nhóc kia lên thi?\” Khải ca thắc mắc khi đang xem tiết mục đánh đàn của bạn học sinh 11T1 trên sân khấu.
\” Em có biết đâu, rõ ràng hôm ấy em ghi danh sách là tên cậu ấy mà \” Vương Nguyên cau mày cũng khó hiểu không kém đại ca.
\” Thiên Tỉ nó lại chơi trò mất tích rồi đây \” Khải ca giọng nhẹ nhàng nhưng chẳng vui chút nào.
\” Anh nói em mới để ý nha, cậu ta biến mất luôn kể cả Thất Thất cũng không thấy đâu \”
\” Em nói Thất Thất cũng không có mặt?\” Đại ca ánh mắt càng nghi ngờ bí hiểm.
/ 2 anh chị kia đánh lẻ đi chơi rồi 2 anh ơi.hi/
————
Ánh nắng mặt trời chầm chậm xuyên qua núi, đôi trẻ vương vai hít thở bầu không khí trong lành, đi qua những cánh đồng rau xanh tươi tốt, vẫy vẫy tay chào những người nông dân đang miệt mài hăng say làm việc, mặc dù giọt mồ hôi lăn dài trên má họ vẫn cười thân thiện.
Thất Thất thích thú tung tăng đi trước, Thiên Tỉ tiếp bước theo sau, gặp cái gì con bé cũng hỏi.
\” Kia là hoa gì thế?\”
\” Cà chua đấy \”
\” Wow…đẹp thật…\”
\” Này là rau gì\’
\” Là khoai lang đó cô \”
Cô luyên thuyên tìm hiểu mọi thứ, không ngừng hỏi và hỏi.
Đi chung với cô bé này mệt thật, nhưng mà nhìn cô thích thú như thế thì ai mà giận cho được chứ.
Thất Thất chỉ tay lên ngọn núi phía trước \” Sao chổi, trên đó là cây gì mà người ta trồng nhiều thế? Hoa màu trắng nhỏ kìa đẹp quá \”
\” Đồi cafe đó, muốn lên đó xem không?\”
\” Lên đó được à?\”
Thiên Tỉ gật đầu, Thất Thất hớn hở chạy ngay đi trước \” Vậy thì đi nhanh thôi \”
Cậu vội nhanh bước theo sau \” nè nè, từ từ thôi, đường núi nguy hiểm, đừng chạy, từ từ nè, mèo hành tinh nghe không hả…\”
……
Từ trước tới giờ chỉ uống cafe thôi chứ có biết cây cafe ra sao đâu, cô thích thú miệt mài tìm hiểu, cậu trả lời cũng mệt.
\” Ờ, mà sao cái gì cậu cũng biết hết vậy, không ngờ một ngôi sao nổi tiếng mà cũng rành chuyện đồng án dữ à..\”
\” Đơn nhiên…giờ mới biết sao?\” Thiên Tỉ vênh mặt.
\” Thôi..bỏ đêeeee…coi như chưa nói gì \”
\” Ê mèo, còn một nơi thích lắm..đi không?\” Thiên Tỉ nhướng mày ra hiệu.
\” Đi ngay \”
2 người đi tiếp tục lên núi được một khoảng thì \” be~be~be~….\’
Thất Thất thốt lên \” ÔI..dê kìa..dê kìa..\”
Hàng loạt những con dê kéo nhau từ trên núi đi xuống, quấn quanh chân 2 đứa.
\” Ở đâu mà nhiều dê quá vậy?\”
\” Người ta nuôi, thả lên núi cho ăn, đến chiều thì đuổi về \”
Thất Thất cuối người xuống ôm trọn một em dê vào lòng, mỏ chu chu nghịch ngợm \” Dê con nhé, sao em đáng yêu quá vậy, cưng quá nè, ối ối đừng nghịch chứ \”
Sau khi bầy dê xuống núi dần hết Thất Thất nhìn theo \” cưng ghê luôn \”
\” Cưng không? lúc đem nó vào nồi lẩu còn cưng hơn đấy \”
\” Cái tên sao chổi cậu.hừ…nhưng mà đúng đấy \” ánh mắt bí hiểm gian tà 2 người nhìn nhau.
(lời em dê: ôi may quá, mình vừa thoát khỏi 2 con người độc ác kia )
/ em cũng lạy anh chị,mới còn nựng còn ôm hun hít mấy con dê này nọ, giờ lại nghỉ nấu lẩu người ta.hơizzz/
\” Còn một chỗ nữa, cho mèo hành tinh cô xem \”
\” Nữa à…đi thôi..đi thôi\”
………
Trước mặt đôi trẻ là một cánh đồng rộng lớn tràn ngập màu sắc rực rỡ của các loài hoa dại, nó như một bức tranh của một vị thần tiên nào đó khắc họa lên, cũng có thể đây là khu vườn hoa của cô công chúa nào đấy trên thiên đàng, nói chung một từ \” Tuyệt \”.
Thất Thất chạy ào tới không tin vào mắt mình \” Không thể tin được, hoàn mỹ \”
Thích thú hái một bó hoa sặc sỡ, nâng niu từng cánh hoa, chạy nhảy hớn hở, dường như quên mất luôn sự tồn tại của Thiên Tỉ. Môi cậu bất giác công lên khi thấy nụ cười rạng rỡ của con bé kia nghịch ngợm còn tươi hơn cả những bông hoa trước mặt.
\” Này này..chạy lung tung như vậy, giẫm đạp hết hoa của người ta \” Thiên Tỉ hô to.
Nhưng con người kia dường như không quan tâm tới, mở túi lấy điện thoại ra miệng hí hửng \” Phải chụp lại tất cả đem hết cả đồng hoa này gom trọn vào di động mới được, để đem về Hoa Kỳ khoe với tụi bạn, chúng nó sẽ ganh tỵ chết mất, à còn cô nàng Hàn Y Y sẽ khóc thét lên cho mà xem.hí hí \”
Thiên Tỉ lại cười khi thấy hành động trẻ con kia \” Này mèo hành tinh, để tôi chụp ảnh cho \”
\” Được được..này cậu đứng đó đi, như thế nào mà lấy cả cánh đồng hoa này nha, phải gom trọn mang về mới được \”
Con bé cười tươi tít mắt, làm dáng đủ kiểu, nào là hôn hoa, giang tay, nhảy lên…cho cậu chụp lại.
/ ôi, anh chị chơi vui thế.hi/
\” Này mèo..selfie..selfie \” Thiên tỉ giơ cao điện thoại lên rồi cả 2 nghịch đủ kiểu.
\” Mèo hành tinh, lại đây,nhanh lên, lại gần tôi để lấy ảnh hoa nhiều hơn\”
Thất Thất hớn hở chạy lại chỗ Thiên Tỉ, đứng phía sau.
\” Gần chút xíu nữa, né né sang bên đây, che hết hoa phía sau rồi \”
Cô đứng gần lại cậu hơn một chút nữa, như lời cậu nói. Vừa giơ điện thoại lên cao chuẩn bị chụp, nhưng do hơi thở của cô đứng quá gần cậu cứ phà vào cổ khiến cậu hơi nhột nên bất giác cậu quay đầu nhẹ lại phía sau và không ngờ đó lại là vị trí môi hồng của cô.
Thế là \” chụt \”..môi chạm môi, cũng là lúc tay phía trên của cậu đang bấm phím chụp.
/ hành động nhanh lắm nhé, tại ad diễn tả kỹ cho cả nhà mình hình dung ra được sản phẩm ngọt ngào nhé.kkk/
Môi chạm môi, 2 đôi mắt mở to nhìn nhau, cả 2 giật mình quay lưng đi hướng khác. Tấm ảnh vừa rồi đã ghi rõ diễn cảnh đôi trẻ hôn nhau giữa cánh đồng hoa thơ mộng. Một sự cố hết sức ngọt ngào, nhỡ như có người thứ 3 nhìn thấy cũng sẽ khó tin đó là sự cố.hi
Thất Thất lúng túng ngượng đỏ mặt, tay ôm bó hoa, không dám nhìn Thiên Tỉ \” Chơi nhiêu đó đủ rồi, tôi…tôi về trước đây \”.Cậu cũng hơi ngượng bước theo sau cô chẳng nói lời nào.
…….
Buổi tối ở vùng quê thật êm đềm, bữa tối được bày ra trên chiếc bàn tre nhỏ đặt giữa rừng trúc cao vút mát rượi, nhưng cũng đủ để ánh sáng ấm áp của vầng trăng tròn chiếu xuống. Đúng chất là lui về nghỉ dưỡng luôn nhé.
Xong bữa tối thầy vào nhà mang ra một ấm trà nóng. Thất Thất chăm chú nhìn tách trà \” Thầy ơi, đây là loại trà gì mà thơm quá vậy? thật sự rất thơm\”
\” Đặc sản vùng quê nơi đây,em dùng thử đi \” Thầy mỉm cười.
Uống một ngụm miệng chép chép \” Ừm..hơi chát, lần đầu tiên em mới thử uống trà, nhưng mà thơm lắm nha, cực kỳ thơm luôn ạ \”
Thầy nhìn Thất Thất lại cười\” uống trà là cả một nghệ thuật em nhé, phải uống từ từ thưởng thức từng chút một, uống như em thì còn gì gọi là thưởng thức \”
\” Mèo hành tinh không có hiểu lời thầy nói đâu, huống hồ gì mà thưởng thức \” Thiên Tỉ lại giở trò châm chọc.
Thất Thất bỏ qua không thèm cải nhau với cậu tiếp tục chăm chú nghe lời thầy nói \” Chỉ là uống trà thôi mà cũng đòi hỏi phải đúng cách hả thầy?\”
Thầy đặt tay lên xoa nhẹ đầu con bé \” Đúng vậy, phải thưởng thức chứ em, phải nhâm nhi từ từ từng chút một ta mới cảm nhận được vị ngọt và hương thơm vương vấn mãi trên môi ta \”
\” Ngọt ạ? em đâu nghe có vị ngọt, rõ ràng là hơi chát một tí, và hồi nảy thầy cũng nói là không có thêm đường?\” Thất Thất vẫn chưa hiểu lắm.
\” Vương vấn mãi là sao ạ? chỗ này em cũng chưa hiểu lắm \” Thiên Tỉ cũng tiếp lời.
Thầy cười ồ lên nhìn 2 đứa trẻ \” Tụi em có từng hôn bao giờ chưa? nhất là nụ hôn đầu tiên \”
Lúc này Thiên Tỉ liếc mắt nhìn sang Thất Thất, cô bắt gặp ngay ánh mắt đó đang nhìn mình hình như lại nhắc mình nhớ chuyện lúc chiều, cô nhanh chóng phản bát ngay lập tức, nói băng quơ \” Đó chỉ là sự cố ngoài ý muốn \”
Thiên Tỉ nhếch môi quay sang chỗ khác \” Ờ, thì sự cố \”
Thầy giáo cau mày nhìn 2 đứa trẻ \” Sao thế? 2 đứa có chuyện gì sao?\”
Thất Thất liền xua tay \” Dạ..không có..không có gì hết, thầy nói tiếp đi ạ \”
Thầy cười lắc đầu nhẹ nhàng nói tiếp \” Vị ngọt của trà là do ta cảm nhận, cũng giống như khi môi chạm môi ta cảm nhận được hương vị ngọt ngào, trong trường hợp đó đâu nhất thiết phải có đường mới ngọt, hương thơm của trà sẽ vương vấn mãi, cũng giống như cái chạm môi đầu tiên, vị ngọt đó còn lưu luyến mãi trên môi ta \”
Thất Thất bất giác đưa tay lên sờ nhẹ vào môi mình thì thầm \” có thật là vương vấn à?\”
Thiên Tỉ nhìn cử chỉ và hành động của con bé mà môi chợt công lên lộ ra đồng điếu hút hồn \” Đúng là đồ ngốc, đó có phải là lần đầu tiên đâu \”
/ ai thắc mắc lời anh Dịch thì mở xem lại mấy chap trước sẽ hiểu nhé.hi/
Thầy giáo lại một lần nữa dùng ánh mắt dò xét nhìn 2 đứa \” 2 đứa có chuyện gì sao? từ lúc chiều về ta thấy 2 đứa biểu hiện khác lạ lắm nha \”
Lúc này cả 2 người cùng đồng thanh \” Không có gì hết ạ \”
Rồi bất giác 2 người quay mặt nhìn nhau, rồi lại cùng quay sang hướng khác.
Thầy lắc đầu uống một ngụm trà tiếp \” ta hiểu, ta cũng từng có tuổi trẻ mà.kha kha \”
Dưới ánh trăng tròn chiếu sáng, đôi trẻ ngồi say sưa nghe thầy kể chuyện, giảng đạo lý và nhiều điều mới lạ khác.
——-
Nào nào..ai đi qua cho ad xem dấu răng với…các bạn không thể đọc chùa như thế chứ.hu hu
Đủ 550 lượt xem mới up chap tiếp.tui hờn.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN