Tổng Tài Thâm Tình và Cô Vợ Đanh Đá - Chương 1: Tiêu Khả Hân con chết chắc rồi! (Phần 1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
107


Tổng Tài Thâm Tình và Cô Vợ Đanh Đá


Chương 1: Tiêu Khả Hân con chết chắc rồi! (Phần 1)


Một buổi sáng đẹp trời…

Tại một khu chung cư hơi tồi tàn, có một tiếng la thất thanh của một cô gái.

\”Chết mình rồi, hôm nay đi làm trể nữa rồi, thế nào cũng bị la cho xem\”.

Nói xong cô ta liền quăn cái đồng hồ đi, báo như thể báo thù, rồi liền chạy ngay vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân xong, nhanh lắm cũng mất 15 phút, hôm nay Tiêu Khả Hân bận một chiếc Áo sơ mi trắng, mặc quần jean thun màu xám, khoác thêm chiếc áo khoát màu hồng nhạt, cuộc tóc cao lên rồi liền một tay sách túi một tay cầm chìa khóa cửa nhà lại, rồi đi xuống lầu rồi đi xe buýt đến chổ làm chổ làm của cô cách khoảng nữa tiếng.

Đến nơi cô ta liền nhanh chân đi vào cửa hàng, đang lẻn đi vào cửa sau của của tiệm thì đột nhiên, có người vỗ vào vai của Tiêu Khả Hân làm cô giật thót cả mình, liền quay đầu lại thì ra là bạn tốt của cô Lâm Nhật Thi liền vuốt vuốt ngực nói:

Lâm Nhật Thi: \”…\” (Giật cả mình).

\”Này, cậu dọa chết mình rồi làm mình cứ tưởng…\” Nghe thế Lâm Nhật Thi liền cười nói với Tiêu Khả Hân.

\”Cậu mới là người làm cho mình hết hồn đó, cửa trước sao không đi, mà lại đi cửa sao mình cứ tưởng ăn trộm không đó.\”

Nghe thế Tiêu Khả Hân liền nói: \”Còn không phải vì, mình bị trể giờ nên phải đi cửa sau sao, tránh để cho ông chủ khó ưa đó biết kẻo ông ta lại trừ lương của mình nữa.\”

Nói đến đây Tiêu Khả Hân với Lâm Nhật Thi liền đi vào, chổ mà Tiêu khả Hân đang làm, là một quán ăn nhanh KFC.

Tiêu Khả Hân đi đến chổ để đồ của nhân viên, lấy chìa khoá mở tủ của mình ra rồi để đồ của mình vào trong, rồi đi thay đồ đồng phục của tiệm, đồng phục của tiệm rất dễ thương áo sơ mi sọc cam, nón kết lưỡi trai cũng sọc cam, chân váy cũng vậy luôn, hôm nay Tiêu Khả Hân mang giầy bata màu trắng.

Thay xong tất cả, Tiêu Khả Hân liền đi ra công việc của Tiêu Khả Hân là bồi bàn, còn Lâm Nhật Thi cũng thế, tất cả những người làm chung với Tiêu Khả Hân, điều biết cô hiện giờ còn đang học đại học, vì muốn cho cha mẹ đở lo tiền sinh hoạt cho mình, nên đi làm thêm những người ở đây điều rất thích cô.

Vừa ra đến thì. Tiêu Khả Hân thấy Lâm Nhật Thi đang cự cãi với khách, không nghĩ nhiều Tiêu khả Hân Liền chạy đến thì nghe thấy:

Người khách: \”Cô làm ăn kiểu gì thế, tôi muốn gặp quản lý của mấy người.\”

Lâm Nhật Thi: \”Tôi thành thật xin lỗi ngài, tôi sẽ làm cái khác đem lên liền\”

Ông ta nghe nói thế liền nở một nụ cười nham nhở nói: \”Không cần kêu quản lý chỉ cần… \” Vừa nói ông ta dương cái tay mập mạp của mình ra, định sờ mó Lâm Nhật Thi nhưng chưa kịp chạm đến, thì tay của ông ta bị một bàn tay khác tóm chặt tay ông ta lại, và bóp chặt như muốn tay ông ta bị phế luôn vậy.

Lâm Nhật Thi: \”…\” (Sao mà Hân Hân lại soái như vậy nhỉ).

Ông ta cảm thấy đau đớn ngẩn đầu la lên nói: \”Ái… Ui tên nào có mắt không chòng thế mau thả tay của ông ra ngay… Ui… Da.\”

Tiêu Khả Hân cười lạnh xong rồi buôn tay của ông ta ra rồi nói: \”Xin lỗi quý khách, hồi tay trên tay quý khách có một con ruồi độc, nên tôi mới tiện tay bóp chết nó, không cẩn thận làm ngài đau thành thật xin lỗi.\”

Lâm Nhật Thi nghe thấy thế, liền rất muốn cười lớn nhưng phải nén lại, còn ông khách kia nghe vậy liền sấu hổ mặt đỏ bừng.

Tiêu Khả Hân như không để ý, liếc mắt ra hiệu cho Lâm Nhật Thi đi vào trong, thấy vậy Lâm Nhật Thi cũng ra hiệu lại ý hỏi:

\”Một mình cậu, giải quyết được không.\” Tiêu Khả Hân làm bộ như vô tình giơ tay ra dấu ok, thấy vậy Lâm Nhật Thi mới yên tâm đi vào trong

Thấy Lâm Nhật Thi đi rồi. Tiêu Khả Hân vẫn nở nụ cười phục vụ hỏi ông khách đó:

\”Xin hỏi ngài? Vấn đề của ngài gặp phải ở đây là việc gì? Có thể nói cho tôi biết được không!\”

Ông ta nghe Tiêu Khả Hân nói thế, tưởng đâu dễ ăn liền nói: \”Hồi nãy vào đây tôi có gọi 2 phần Pizza, vì thấy trên bản menu nói nhân ngài đặc biệt mua 1 tặng 1, nhưng mà tôi chỉ thấy cô ta chỉ đem ra một phần thôi.\”

Nghe thấy thế Tiêu Khả Hân liền nói: \”Cho… Nên.\”

Người đàn ông đó ngắt lời của Tiêu Khả Hân rồi nói: \”Cho nên tôi mới muốn gặp quản lý của mấy người đó\”

Nghe thế Tiêu Khả Hân vẫn là nụ cười phục vụ nói: \”Vậy làm phiền ngài xem lại thực đơn, đúng là trong đây có để Pizza các loại mua 1 tặng 1, nhưng chỉ duy nhất một ngày mà thôi, hơn nữa là ngày hôm qua chứ không phải bửa nay đâu thưa quý khách.\”

Ông ta nghe thế liền cầm thực đơn lên xem lại, xem xong ông ta mới phát hiện đúng như thế thật.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN