Thiên Long Học Viện
Hồng Hà Nữ Sĩ Đoàn Thị Điểm
Chương : Hồng Hà Nữ Sĩ Đoàn Thị Điểm
\”Hệ thống xuất phẩm không bao giờ lầm đề nghị kí chủ không nên nghi ngờ.\” Hệ thống âm thanh vang lên trong đầu Lý Thiên Vũ trả lời.
\”Vậy tại sao là nàng ấy. Sao không cho ta Thánh Gióng….\” Lý Thiên Vũ nhìn chằm chằm thẻ bài nói.
Phía trên thẻ bài hình ảnh một người phụ nữ rất đẹp, mắt phượng mày ngài, thân hình uyển chuyển. Tóc đen dài tới thắt lưng được cột lại gọn gàng.phía cuối thẻ có dòng chữ:Đoàn Thị Điểm.
Hắn tất nhiên biết nàng, vì hắn rất thích bài thơ \”Chinh Phụ Ngâm\” của nàng.Tuy không phải nàng sáng tác nhưng nàng dịch ra bài thơ ấy từ chữ hán thành tiếng hán-nôm thì thời xưa cũng là rất giỏi rồi.
Lật mặt sau thẻ bài có ghi chú thích.
Tên: Đoàn Thị Điểm
Tuổi: 20
Danh hiệu: Hồng Hà Nữ Sĩ
Cảnh giới: Khí mạch tầng 4
Kỹ Năng: Thơ và đàn.
Đề nghị thích hợp làm giáo sư dạy thơ.
\”Hệ thống!! Vậy ai được triệu hoán ra đều giữ nguyên kí ức kiếp trước hả?\”Hắn mặc niệm trong đầu hỏi hệ thống.
\”Đúng vậy,nhưng hệ thống xoá bỏ kí ức đau buồn và nhân vật trước khi chết đi. Tránh cho giáo sư vì chuyện cũ không còn tâm trí dạy học.\” hệ thống đáp.
\”Giỏi!! Hệ thống làm tốt lắm.\”
\”Hệ thống quá giỏi.\”
Đệt…con hàng này tự sướng cao hơn hắn nữa chứ.
Không nói nhiều, Lý Thiên Vũ lần nữa cắn ngón tay trích máu vào thẻ bài. Một đoàn quang mang xuất hiện. Ánh sáng biến mất, một nữ tử nhìn hắn e thẹn khom người cúi đầu lí nhí nói:
\”Chào Viện Trưởng.\”
Hắn vội vã nâng nàng lên, toả ra nụ cười sáng lạng.\” Nữ sĩ đừng khách sáo, sao này chúng ta cùng phát triển học viện. Ta sẽ gọi nữ sĩ là Đoàn giáo sư nhé.\”
\”tạ viện trưởng\”.Đoàn Thị Điểm mặt đỏ lí nhí trả lời.
\”hệ thống. Nàng có ký ức về chồng của nàng là Nguyễn Kiều không?\” hắn trong đầu hỏi hệ thống.
\”ký ức của nàng bây giờ không xuất hiện ai tên Nguyễn Kiều và cũng chưa có chồng.\” hệ thống lạnh lùng đáp.
Hèn gì, nàng như thế e thẹn. Chết quên mất.
\”Đoàn giáo sư ta xin giới thiệu với nàng đây cũng là giáo sư của học viện chúng ta, Giao sư An, tên thật là An Dương Vương, danh hiệu nỏ thần. Mong sau này chúng ta vui vẻ hoà thuận phát triển Thiên Long Học Viện.\”
Hắn vội vàng giới thiệu Đoàn Thị Điểm với An Dương Vương.
\”An giáo sư, đây là giáo sư mới cũng giống như ngại được triệu hoán để giúp đỡ ta phát triển học viện.\” Hắn quay về phía An Dương Vương giới thiệu Đoàn Thị Điểm thì thấy An Dương Vương chăm Chú nhìn Đoàn Thị Điểm đánh giá.
\”xin chào nữ sĩ, sau này có gì cứ việc hỏi ta.\”
\”Tạ giáo sư An\”. Nàng nhỏ giọng đáp lại.
Mặc dù nàng nghe tên An Dương Vương rất quen tai, giống như từng nghe ở đâu nhưng vì lễ phép nàng nhịn lại đợi lúc nào có dịp sẽ hỏi viện trưởng.
\”Bây giờ ta dẫn hai người đi tham quan học viện.\” tránh hiện trạng lúng túng hắn đề nghị.
\”Nghe theo viện trưởng.\” hai người đồng thanh đáp.
Hắn đi trước, dẫn theo hai người ra cửa đi vào sân lớn. Nhìn cách xa xa phía bên phải có cái nhà kiến trúc theo kiểu tây.Hắn dẫn hai người đi tới, thấy phía trước để tấm bia đá đề chữ: Giảng Đường. Rồi ba người vào trong.
Phía trong rộng rãi,sảnh trước có bản thông báo lớp, có thêm một dãy ghế sa lon cho học sinh tới sớm ngồi đợi. Và cái quầy trước cửa để tiếp đón học sinh đăng kí môn học. Cả sảnh rộng khoảng 1000 mét vuông. Có cầu thang đi lên từng phòng học của từng môn.
Kiếm pháp,nỏ pháp, đao pháp, thi văn, đạo pháp,….chia đều mấy chục phòng học. Khi nào có giáo sư nhận lớp thì phòng của môn đó sẽ được mở. Ví dụ học viện bây giờ chỉ có hai lão sư là An Dương Vương và Đoàn thị Điểm của hai môn nỏ pháp và thi từ. Như vậy chỉ có 2 phòng đó mở thông. Còn lại mấy phòng khác ở chế độ khóa kín, đợi giáo sư.
Xong giảng đường 3 người ra ngoài sân hướng một phía nhà khác đi đến.
\”Đây là nhà cho giáo viên. Nhà màu xanh cho giáo viên nam. Nhà màu hồng cho giáo viên nữ. Bên trong có chia từng phòng 2 người có thể vào chọn.\” hắn chỉ hai tòa nhà rồi phân biệt cho 2 người nhà bên nào của mình.
Hai người vào trong tìm phòng mình thì hắn đứng bên ngoài hỏi hệ thống.
\”Hệ thống, sao ít kiến trúc như vậy? Ngoại trừ nhà này thì chỉ còn một nhà nữa là hết.\”
\”Kí chủ hiện giờ mới viện trưởng cấp 1,khi thăng cấp sẽ có thêm kiến trúc xuất hiện.\”hệ thống trả lời.
\”vậy xung quanh trống không vậy thì sao,nhìn như khu nhà hoang vậy.\” hắn nhìn xung quanh nói.
\”Ký chủ muốn đẹp thì tự đi trang trí, hệ thống đã chừa không gian cho kí chủ làm theo sở thích.\”
\”Đệt…\”
Hệ thống làm biếng mà nêu lý do như đúng rồi.Bây giờ cả học viện chỉ có 3 người. Hắn viện trưởng, một nữ nhân chân yếu tay mềm và lão tổ. Không lẽ đi bắt hai người họ trồng cây.
\”keng…nhiệm vụ mở ra. Trong vòng 1 tuần thu được một học sinh. Sau một tuần vẫn không thu được tính là nhiệm vụ thất bại.
Hoàn thành nhiệm vụ thưởng tinh nguyên 250. Thất bại: Hoạ mi không bao giờ hót.\”
\”Fuck…không phạt tự bạo thì hâm doạ hoạ mi của ta. Hệ thống, ngươi không còn cái gì để phạt à.\” Lý Thiên Vũ nghe vậy vội vàng che con họa mi lại.
\”Hệ thống chỉ muốn nâng cao ý chí cho kí chủ, không để cho kí chủ vì phạt nhẹ mà xem thường.\” hệ thống trả lời chắc chắn.
Chốc lát sau hai người từ trong nhà đi ra. Lý Thiên Vũ vội hỏi:
\”Hai người chọn được rồi à? Cảm thấy thích sao?\”
\”Cảm tạ viện trưởng, rất thích.\”hai người trả lời.
\”Đi ta mang ngươi qua tham quan nhà cuối cùng rồi hai ngươi có thể nghĩ ngơi.\”
Lý Thiên Vũ nói rồi dẫn hai người đi về phía toà nhà cuối cùng. Cũng là Tinh Nguyên Điện.
Khi vào trong hắn sững sờ đứng yên ở cửa, mắt trợn to nhìn phía trong. Bên trong chia 2 khu. Một khu bán quần áo ,giày dép, vật dụng cá nhân như bàn chải,xà bông…Một khu linh đan, công pháp, thiên tài địa bảo….
Trước cửa vào hai khu có một cái trụ giống như mấy cái máy ATM.
\”Hệ thống, ngươi chơi lớn vậy ah.mở một toà siêu thị trong trường học. Còn trước cửa là cái gì? Đừng nói ta là máy ATM nha. Ta không có tiền đâu.\”
\”Vật dụng bên trong không cần tiền, nhưng cần tinh nguyên. Kí chủ có tinh nguyên có thể đổi cái gì kí chủ thích. Còn máy trước cửa là hệ thống thiết lập là khi mua hàng kí chủ đưa lệnh bài thân phận ra trước màn hình máy thì máy sẽ tự động trừ số tinh nguyên theo vật phẩm đã mua.\”
\”Lệnh bài thân phận? Ta làm gì có cái nào.\”
\”Hệ thống quên, bây giờ cấp cho kí Chủ.\”
\”douma…Có quên luôn.\”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!