Thằng ăn cướp kia, cướp đồ chưa đủ hả? Mà lấy luôn trái tim của tao vậy?
5: Tha thứ?
Nghe câu trả lời của Khiết Nhi xong thì 2 người đi ra khỏi phòng vậy là giờ đây chỉ có hắn và nó ở trong phòng nhìn nhau đắm đuối rồi sau một hồi tự thấy mình rảnh và quá ngu khi đứng nhìn nhau như trong phim ngôn tình nên Tuyết Đình và Hạo Thiên leo lên giường rồi ngồi tám chuyện
-Thì ra ông cần tiền để trả tiền bệnh cho mẹ mình zậy mà mới đầu tui cứ tưởng ông cần tiền để chơi g…. à không đi chơi mấy chỗ như bar các kiểu_Tuyết Đình ngồi dáng đúng chất bà tám hỏi hắn
-Xin lỗi chứ bé à, anh đây không có thích đi bar như bé đâu cưng à mà không hiểu sao đi bar hoài mà không có bạn trai nổi, ngộ nghĩnh thiệt chớ_Hạo Thiên liền nhìn nó khinh bỉ nói lại
-Tui nói nha là không phải tui ế mà tui muốn giữ mấy cái lần đầu ví dụ là mối tình đầu nà, nụ hôn đầu, lần nắm tay đầu và đặc biệt là lần đầu đó mẹ những đứa có ghệ là mấy đứa mất sự trong sáng từ khi nó chưa 18 rồi_Nó nóng khi hắn vừa động chạm nỗi đau ngàn năm không bao giờ tan biến của Tuyết Đình
-Lý thị luận ở đâu ra zậy cô bé ế 11 năm không có thằng nào dám hốt_Hạo Thiên lại tiếp tục nhây nên nhận được ánh mắt khủng bố từ Tuyết Đình liền cười trừ như lời xin lỗi
-Hứ con người méo biết hiểu cho sự cố gắng không có hồi đáp của người khác mà cứ thích động chạm
-Ý bé là sự cố gắng nhưng vẫn không có một ai dám đáp trả đúng hông? hí hí không ngờ cô hiểu chính mình như zậy luôn, mà tui nói thiệt chứ thằng nào làm bạn trai cô là kiếp trước nó tạo nghiệp hay đốt chùa dữ lắm luôn nà_Hạo Thiên cười muốn lên máu nhưng cũng do câu nói của hắn mà bị Tuyết Đình sỉ nhục lại
-Tính ra là ông đang quen tui mà anh bạn
-Thôi mình nhục quá, mình về đây bạn à
-Ờ mấy người khẩu nghiệp tui cầu đi về xuống gặp con Minh Châu nó đè nó hiếp cho mất đời trai ông luôn đi
Hạo Thiên bị quê nên đứng dậy đi về vừa đi tới cửa chưa bước chân ra khỏi căn phòng được liền nghe tiếng của Tuyết Đình nên hắn liền quay qua khinh nó như kiểu \”Anh đây ăn ở tốt, bé chưa mất đời gái thì nghĩ sao anh mất đời trai được\” rồi đi ra ngoài luôn vừa đi thì hắn vừa canh do nghe Tuyết Đình nói cũng hơi sợ nên đề cao cảnh giác
Bên Khiết Nhi
-Cậu bé đó là con trai của Mẫn Nhiên?
Mới vào phòng ông Phong ngồi xuống sofa nhìn Khiết Nhi đang nhắm mắt tựa người vào cửa thật bình thản hỏi còn Khiết Nhi nghe câu hỏi đó chỉ cười đểu rồi mở mắt nhìn người chồng mình
-Không lẽ con gái?
Cách trả lời của bà liền làm ông Phong có chút khó chịu nhưng vẫn xem như không có chuyện gì hỏi tiếp
-Bà có nói chuyện đó cho thằng bé biết không?
-Bọn đàn ông các người gây ra những chuyện ấy rồi lại nhắc tới như không có chuyện gì xảy ra, thật sự đáng kinh tởm
Nghe tới đây ông Phong tức giận đập bàn đứng lên chưa để ông Phong nói gì bà Khiết Nhi liền lên tiếng trước
-MUỐN GÌ? HAY LẠI MUỐN TÁN TÔI NHƯ LÚC ĐÓ
Ông Phong đang tức giận nghe bà Khiết Nhi nói thì lại thấy mình có lỗi đau lòng nhìn người vợ của mình bây giờ thật sự lạnh lẽo rồi nhẹ giọng lại nói
-Không thể quay lại như lúc trước sao?
-Trong 1 ngày nhận được 2 tin: một tin là người bạn của mình bị tổn thương đến mức phải bỏ đi và người làm tổn thương lại là thằng thanh mai trúc mã của mình, tin còn lại là người mình yêu thương bấy lâu nay lại lừa dối mình không thương tiếc, nếu là tôi ông có thể tha thứ cho người đó không? tin tưởng bà ta lần 1 lần 2 có lẽ do bà ta diễn quá hay nhưng để bả lừa cả trăm lần thì chắc là do ông quá ngu muội rồi_Khiết Nhi quay qua nói giọng rất bình tĩnh nhưng nước mắt bà lại rơi còn Chí Phong thấy thế liền đi lại ôm người vợ của mình vào lòng
-Tôi xin lỗi, tha thứ cho tôi được không Khiết Nhi
-Làm xong lại đi xin lỗi thật sự là vô nghĩa
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!