Tam đại thiếu gia lạnh lùng và tam đại tiểu thư xinh đẹp - Chương 1: Quá khứ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
173


Tam đại thiếu gia lạnh lùng và tam đại tiểu thư xinh đẹp


Chương 1: Quá khứ


Tại gara trung tâm thương mại Royal có 2 người -1 nam và 1 nữ đang đi với nhau cười nói vui vẻ .Đó chính là nó và Quốc Bảo. Lúc này nó mới 15 tuổi
-Em đứng đây chị ra lấy xe nhá –nó
-Vâng chị đi đi –Gia Bảo
——————————————————————————————————-Nguyễn Gia Khôi: là em trai nó, kém nó 2 tuổi, tóc nâu, mắt xanh lá, cao 1m75, là người nó thương nhất nhà
——————————————————————————————————-
Nó đang tiến về phía xe thì “cạch….bốp…bịch”nó vừa ra đến xe thì ngã(bị đánh lén). Quốc Bảo thấy thế thì chạy ra chỗ nó và cũng bị đánh lén từ đằng sau.Thế là 2 tên áo đen ném nó và Quốc Bảo lên xe và đi đến 1 căn nhà hoang ở rìa thành phố.Đến nơi bọn chúng trói tay nó và Quốc Bảo lại rồi lấy xô nước “ào…ào…” . Nó dụi mắt tỉnh dậy thì thấy 2 thằng đàn ông cao to đen hôi tay cầm sung chĩa vào mặt nó và Quốc Bảo
-Các người là ai? Sao lại bắt chúng tôi?- nó
-…..-tên đó ko nói j chỉ cười khinh
-huhu..hu hu chị ơi em sợ lắm –Quốc Bảo
-Không sao đâu em đừng sợ – nó trấn an Quốc Bảo
– Tôi hỏi lại một lần nữa các người là ai? sao lại bắt chúng tôi?- nó nhìn bọn kia tức giận
Tên cầm đầu cười nham hiểm rồi cầm điện thoại lên bấm 1 dãy số dài
-………đầu dây bên kia
-Tao đang giữ 2 đứa con của mày.Chúng nó có thể chết bất cứ lúc nào.Muốn cứu thì mang 5 triệu USD đến đây .Hahahahaha………Địa chỉ :đường xxx
-……..đầu dây bên kia
– Bắn chết 2 đứa này cho tao. Ha ha ha ha….- tên đó sai đàn em
‘cạch…cạch…’ tên đó đang định bóp cò thì nó cởi được trói và lao ra đạp cho tên đó 1 cái vào bụng làm hắn ta ngã nhà xuống đất. ‘ ….đoàng…đoàng…’ nó quay ra thì nhìn thấy Quốc Bảo đang nằm trên 1 vũng máu. Bọn kia chạy lên xe đi mất.Nó vội đến chỗ Quốc Bảo
-Gia Khôiiiiiiiiiiiiiiiii- nó khóc thét lên
– Em đừng bỏ rơi chị – nó lại nói tiếp
-………-im lặng
-Chj xin em đấy- nó nói tiếp
-………-vẫn im lặng
Lúc đó cảnh sát , pa ma nó và hơn 20 tên vệ sĩ đến.Chạy đến chỗ nó và Quốc Bảo thì sốc.
-Cho 1 xe cứu thương đến đường xxxx- pa nó gọi cho bệnh viện
5 phút xe cứu thương đến. Quốc Bảo được đưa đến bệnh viện. Nó cũng lên xe của nhà nó đến bện viện.
Rồi pa nó sai đàn em đánh chết bọn kia
——————————Bệnh Viện———————————
Gia đình nó đứng trước phòng cấp cứu,cảm giác hồi hộp, nó tự trách bản thân đã không bảo vệ được cho người em nó rất yêu quý. ‘Tinh….tinh…’ Cánh cửa phòng phẫu thuật mở bác sĩ bước ra
-Em tôi có sao ko bác sĩ? – nó chạy ngay ra chỗ bác sĩ
-Con tôi có sao ko?- pama nó chạy ra
– XIN LỖI phu nhân và chủ tịch… chúng tôi đã cố gắng hết sức…..- ông bác sĩ run rẩy nói
Câu nói đó làm mọi người như mất hết sức sống, nó không tin vào những gì đã nghe được
-Ông nói như vậy mà nghe được hả, bổn phận của bác sĩ là cứu người, sao lại thế này?-nó không kiêm chế được bản thân
-Tiểu thư bình tĩnh, thiếu gia bị bắn 2 viên đạn vào gần tim nên….- ông nói xong rời đi ngay
-Gia Khôiiiiiiiiiiiiiii- nó hét lên rồi chạy ra xe đi về
——————————————————————————————————-
Đám tang Gia Khôi được diễn ra sau đó. Có rất nhiều người đến dự tang lễ , pa nó bận đi tiếp khách suốt buổi. Nó không làm gì cả, kể cả ăn uông hoặc nói chuyện, chỉ ngồi cạnh quan tài của em nó,nước mắt không ngừng chảy. Papa và mama nó thấy thế thì vô cùng lo lắng. Nhưng ông khuyên cách nào đi nữa nó cũng không mở miệng nên chỉ còn cách để nó ngồi ở đấy.
Nó ngồi đấy, quan sát những người đến viếng . Có những người đến an ủi nó
Sau đám tang nó tự nhốt mình ở trong phòng không ăn không uống . Cho dù pama nó nói thế nào nó cũng không nghe. Trong phòng , mắt nó nhìn ra xa vào khoảng không vô định, muốn khóc nhưng không khóc được. Từ đấy nó trờ thành một con người lạnh lung , ít nói.
———————1 tháng sau———————-
Buổi sáng nó dậy từ rất sớm xuống ăn sáng cùng gđ. Người làm thấy nó thì cúi đầu chào, nó cũng gật đầu 1 cái chào thay.
-Xuống ăn cơm đi Nhi- pama nó thấy nó xuống thì vô cùng vui mừng
-Vâng- nó
Nó ngồi xuống bàn ăn. Có rất nhiều món ăn mà nó thích.Pama nó gắp cho thức ăn cho nó đầy bát
-Con ăn xong rồi- nó
Tại phòng khách nó và mama nó ngồi ăn trái cây còn papa nó ngồi đọc báo.Nó xin pama cho sang Mĩ du học để tìm hiểu them kiến thức.Tuy pama nó không muốn cho nó đi nhưng vì thương con nên đã cho phép.Lúc ra sân bay mama nó dặn dò : giữ gìn sức khỏe, ăn uống đầy đủ,…..Nó vâng vâng dạ dạ rồi lên máy bay.
Nó tình cờ gặp được cô và nhỏ , nói chuyện thấy hợp nên cả ba thành bạn thân.Cả ba đã dành được rất nhiều tấm bằng đại học tại các trường nổi tiếng nhất nước Mĩ. Nó, nhỏ và cô hằng ngày cùng nhau tập luyện sau giừ học, sau đó bọn nó đã đạt được đai đen karate và taekwondo,….Cả ba đã phải vượt qua những thử thách rất đau khổ và bây giờ đã trở thành một sát thủ chuyên nghiệp.Nó tự thành lập bang Black Moon(BM) để thuật lợi cho việc trr thù cho Quốc Bảo.Nó là bang chủ biệt danh Ren.Cô là nhị bang chủ bệt danh Ran và nhỏ là tam bang chủ biệt danh Rin
———————————————————————————-
Đây là lần đầu mình viết truyện .Có gì sai sót mong các bạn đừng ném đá. FB:https://www.facebook.com/profile.php?id=100016945682558
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN