[Fanfic Wanna One] Đây Là Ngưỡng Mộ Hay Tình Yêu? - Chương 1: Trở Về
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
116


[Fanfic Wanna One] Đây Là Ngưỡng Mộ Hay Tình Yêu?


Chương 1: Trở Về


Hôm nay, một ngày đầu hè oi bức. Nhỏ đã chật vật ngồi trên máy bay suốt 6 tiếng đồng hồ, vậy mà khi vừa bước xuống sân bay lại gặp phải một đám đông không biết nóng nực đang chen chúc hò hét ầm ĩ ở cửa ra khiến Nhỏ phải vất vả lách qua lách lại để đi lấy hành lý. Nhỏ tên là Choi Eun-Mi người Hàn chính gốc, đã chính thức bước sang tuổi 18 vào năm tháng trước. Từ bé đã cùng gia đình đến VN(Việt Nam)sinh sống, ba năm trước em trai theo bố mẹ trở về Hàn trước để phát triển sự nghiệp, còn Nhỏ vừa mới thi tốt nghiệp cấp 3 xong thì lập tức khăn gói về HQ để theo đuổi ước mơ.

Lại nói đến, Nhỏ lúc này đang loay hoay để đi lấy hành lý thì điện thoại bỗng kêu lên. Vất vả mãi mới lôi được con Iphone 8 ra khỏi balo, vậy mà khi vừa ấn nút nghe người ở đầu dây bên kia đã hét oang oang vào tai Nhỏ.

– EUN MI À!!!
– Ya!! CHOI EUN SEONG!! Thằng nhóc kia! Mày ăn nói trống không với chị mày thế hả??_Nhỏ quát người vừa mới khủng bố màng nhĩ mình
– Hứ! Gì chứ? Chị lớn hơn em có 5 phút đồng hồ thôi chứ mấy! Còn nữa, 18 cả rồi đó, đừng có gọi em là nhóc này nhóc nọ nữa! Em đang đến sân bay đón chị đây_Eun Seong cũng không phải vừa, cãi lại Nhỏ ngay lập tức
– Ok,ok. Nhanh lên đi, chị xuống máy bay rồi, đang đói sắp chết đây.
– Haiz! Chị suốt ngày ăn mà không bị bội thực à?_Eun Seong lắc đầu than vãn, bà chị này ăn hoài ăn mãi không biết có sao không
– Đâu ra? Từ lúc lên máy bay đến giờ đ… Oái!!!
– Hửm?! Eun Mi à? Chị sao vậy?_thấy Nhỏ đột nhiên hét lên, cậu lo lắng hỏi

Tại Nhỏ vừa đi vừa mải nói chuyện nên không biết từ lúc nào đã bị xô ra giữa dòng người chen lấn rồi vô tình vấp chân ai đó và… Vâng! Nhỏ đã nhào về phía trước và \”vồ\” được con \”ếch\” rõ to. Nhưng kỳ lạ nơi Nhỏ ngã lại là một khoảng trống. Đang chăm chú xuýt xoa cái đầu gối đáng thương của mình thì có một bàn tay đưa ra trước mặt Nhỏ

– Bạn có sao không?(tiếng hàn)_một giọng nam trầm ấm xuất phát từ người đang đưa tay tỏ ý muốn giúp Nhỏ đứng dậy
– À, không sao, không sao! Tôi tự đứng dậy được_vì chưa hồi phục tâm trí từ lúc ngã nên Nhỏ trả lời bằng tiếng Việt rồi tự chống tay đứng lên. Đến lúc nhớ ra \”Chết cha lỡ mồm. Người ta nói tiếng Hàn mình đi nói tiếng Việt. Haizz, đầu với chả óc\”. Suy nghĩ linh tinh một lát xong Nhỏ vội vàng lễ phép cúi người 90độ chào rồi chuồn thật nhanh ra chỗ trả hành lý, bỏ lại người nào đó đang rơi vào trạng thái … đơ.

– Ya! Choi Eun Mi! Chị có nghe em nói gì không đó?_Eun Seong ở đầu dây bên kia không thấy phản hồi bắt đầu cáu
– Rồi, nghe đây. Chị lấy hành lý rồi, đang đi ra đây, đến chưa?
– Đến rồi, em đang chờ ở cổng C
– Ok, đợi chút.
____________________________________________________

Cùng lúc đó, trên ô tô chuyên dụng của công ty, \”người nào đó\” đang bị các anh trêu chọc đến tức điên nhưng chả làm được gì.

– Hahahahaha! Không ngờ có ngày siêu sao \”chố chang\” của chúng ta lại bị cho ăn bơ giữa nơi đông người như vậy. Hahaha!_Seong Woo cười ầm ĩ nói
– Haha, bé heo à, mất mặt thật đấy~ _anh Mây cũng chen vào chọc ghẹo JiHoon
– YA!! Tên lùn kia, anh gọi ai là bé heo hả?!_Jihoon cuối cùng không nhịn được nữa hét
– Gì chứ? Nhóc ít tuổi hơn anh đó. Dám bảo anh là tên lùn hả?
– Anh chả hiểu nó đang làm gì nữa. Haizz_WooJin quay sang thì thầm với Lâm Lâm, nhưng vẫn bị JiHoon nghe được
– Ya! Park UChin nhà cậu, dám nói xấu sau lưng tớ hả?
– Ui, Xúc xích hồng nội chiến rồi kìa_Daniel và Seong Woo đồng thanh
– Sao?!!_WooJin, Jihoon và SungWoon ba miệng một lời quay về phía hai tên vừa phát ngôn kia lườm một cái
– Thôi nào mấy đứa, nghe chị nói đây. Bây giờ chúng ta đi chụp ảnh quảng cáo cho một nhãn hiệu thời trang, riêng KuanLin và Jihoon thì đi tham gia một show thực tế về nấu ăn, khoảng 3h đến 4h chiều thì cả nhóm không có lịch trình có thể tranh thủ đi ăn gì đó, 4h30 cả nhóm di chuyển đến studio để duyệt lại lần cuối cho show comeback tối nay. Ngày mai chị đã thu xếp cho nhóm nghỉ ngơi một ngày nên nếu có đi đâu thì cũng phải cẩn thận, nghe chưa!_Chị quản lý nói
-Nae!!!_nghe đến được nghỉ thì cả lũ đồng thanh hô lên

______________________________________________________________________

Bên phía Nhỏ. Sau khi nghe điện thoại xong, Nhỏ vội vã đi ra phía cổng C, vì hành lý nhiều quá nên còn phải nhờ nhân viên mang ra hộ, Nhỏ rất háo hức được gặp lại gia đình, dù gì cũng không gặp 3 năm rồi, rất nhớ mọi người trong nhà. Bất quá, háo hức không quá ba giây thì bị một cảnh khoa trương đập ngay vào mắt. Một hàng BMW đen dừng trước cổng C, nhân viên của sân bay cũng sửng sốt một hồi sau đó cũng bình tĩnh lại bàn giao hành lý rồi rời đi. Eun Seong mặc một bộ quần áo năng động từ chiếc xe thứ nhất bước xuống, phi nhanh đến chỗ Nhỏ

– Eun Mi~ Nhớ chị quá!_cậu ôm chầm lấy Nhỏ thủ thỉ
– Ầy, tránh tránh. Thấy ghê quá!_bị thằng em sinh đôi của mình ôm ấp, Nhỏ không tránh được có cảm giác da gà nổi đầy mình
– Xì! Đồ keo kiệt_cậu bĩu môi trách móc
– Sao mang đến tận 5 cái ô tô đến đây vậy? Bố mẹ cũng tới à?
– Bố mẹ tới cái gì, còn không phải tại chị có cả tấn hành lý sao? Em còn sợ năm cái xe này đựng không hết ý chứ! Thôi, không nói nữa, về thôi!_cậu vô tội lên án bà chị của mình
– Ừ, trở về thôi.

~~~
Hết chương 1

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN