Uej
Chương ba
Ngày nắng , hôm nay tôi lại ngồi trên chiếc ghế đá để xem cậu ấy chơi bóng , nhưng tìm mãi trong đám người đó vẫn không thấy cậu ấy . Đành chờ vậy .
Lướt xem vài bản tin mới , không ngờ lại đọc phải vài dòng này :
\”Kết quả tốt đẹp nhất của yêu thầm là người bạn thích vừa vặn cũng thích bạn, kết quả bi kịch nhất là người bạn thích không thích bạn, hơn nữa còn không hề biết tình cảm của bạn, đó thật là một sự hi sinh uổng công vô ích\”
Bất giác , tâm trạng lại chùng xuống . Câu nói này chả khác nào dành tặng riêng cho tôi .
Khoảng thời gian yêu cậu , là từng ngày xem cậu chơi bóng qua tấm lưới , là những khoảnh khắc tôi cố tình lướt qua cậu , va phải cậu , cố tình mặc đúng bộ đồng phục ngày hôm ấy nhưng cậu vẫn không nhận ra . Thật sự có chút thất vọng .
Đã có nhiều lúc ,tôi muốn buông bỏ , mỗi buổi sáng đều tự nhắc mình : \” Không được nghĩ đến cậu nữa\” , nghe nhiều bản nhạc sôi động hơn để tâm trí thôi nghĩ đến cậu , lao vào học nhiều hơn để không có thời gian nhớ đến cậu , ngay cả chiếc điện thoại cũng không dám đụng đến vì sợ rằng sẽ vào xem trang cá nhân của cậu , nhìn thấy cậu đi với cô bạn này , chụp hình cùng với chị gái lớp trên hay ngồi ăn cùng cô bạn nào đó , mặc dù trong lòng đang gào thét khó chịu nhưng vẫn cố dằn lòng không quan tâm đến cậu nữa . Nhưng mọi thứ đều không thể kéo dài được lâu , vào mỗi buổi chiều , tôi không thể ngăn bước chân mình tìm gặp cậu . Tôi dần nhận ra yêu cậu thật sự rất đau khổ , nhưng thôi nghĩ về cậu lại càng đau khổ hơn . Có lẽ , khi nào vẫn chưa tìm được lý do chính đáng để quên cậu , thì tôi tuyệt đối sẽ không buông bỏ.
\” Yêu đơn phương là tự biên, tự diễn, tự sướng tự vui, tự thương tự xót, tự làm tự chịu. Không nỡ buông tay, nhưng cũng không thể có người khác được.\”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!