Đoản SE , HE - Chương 2 : Đoản 1 _ Đoản SE ( Tiếp)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
139


Đoản SE , HE


Chương 2 : Đoản 1 _ Đoản SE ( Tiếp)


Anh ngồi trong xe ngẩn ngơ hồi lâu mới khởi động xe rời đi , một đường lái xe về nhà . Khi về nhà , anh móc chìa khóa ra mở cửa, lúc mở cửa trong chớp mắt kí ức không nhịn được lại ùa về như thủy triều.

\”Ông xã chúng ta chọn sơn nhà màu vàng đi \”.
\”Ông xã em muốn đồ dùng toàn có họa tiết hình hoa sen \”.
\”Ông xã , hôm nay em mới mua 1 cặp bát đôi , anh dùng cái này nhé , em dùng cái còn lại \”.

Mỗi nơi trong căn nhà anh dường như đều nhìn thấy bóng dáng tươi cười của cô , cô nấu ăn , tươi cười với anh , vừa ăn vặt vừa xem TV ,… Tất cả mọi thứ như mới thấy ngày hôm qua.

Nhưng khi nhìn lại căn nhà chỉ là một căn nhà xa hoa trống rỗng không bóng người .

Anh nặng nề ngồi xuống ghế sofa . Bỗng anh thấy trên bàn có thư thỏa thuận ly hôn.

Bên cạnh đó còn có cả một bức thư . Anh liền mở thư ra xem .

Nội dung bức thư là :
\”Trần Khoa em đã suy nghĩ rất lâu và vẫn quyết định ly hôn .Lúc đầu em nghĩ từ bỏ người mình yêu thật khó nhưng bây giờ em thấy nó lại rất dễ dàng .
Anh có lẽ không biết những năm qua em trải qua khó khăn, đau khổ như thế nào , em vốn cho rằng sau khi kết hôn thái độ của anh sẽ đối với em tốt hơn một chút . Nhưng mà em đã nghĩ sai sau khi kết hôn anh đối với em ngày càng lạnh nhạt hơn . Thậm chí còn không thèm nhìn em lấy một cái .Em không nên hi vọng anh đối tốt với em hơn một tí vì nếu thế anh lại cho rằng em cố tình gây chuyện, em thật sự chịu đủ lắm rồi !Em là vợ anh , là một người sống sờ sờ ,chứ không phải là người ở ( người giúp việc ,osin) , em cũng cần được yêu thương chứ . Dù chỉ được chồng mình quan tâm một chút em cũng thấy vui rồi .

Trần Khoa , anh có lẽ không biết em yêu anh bao nhiêu nên mới cam chịu bị anh bị anh lạnh lùng nhiều năm như vậy , em lúc nào cũng hi vọng mọi thứ có tiến triển , nhưng cho đến khi xảy ra chuyện của Nguyễn Hoài Thương ( là em họ cô ) , em mới hoàn toàn thấy được rằng đời này anh sẽ không bao giờ yêu em , không bao h nhìn thấy nỗi đau khổ của em , anh chỉ một lòng cảm thấy em thik gây sự mà thôi, anh chưa bao h đứng ở góc độ của em mà suy nghĩ , anh hoàn toàn không biết cả năm nay em phải uống thuốc ngủ mới ngủ được ,tôi phải uống thuốc mọc tóc liên tục . Em rất đau đớn rất khổ sở nhưng em không muốn hận anh ,cũng ko muốn trách mọc anh , dù sao cũng là do em tự nguyện yêu anh . Em hi vọng anh cũng mau chóng kí vào đơn ly hôn này . Sau này chúng ta sẽ không còn liên can gì đến nhau nữa.
……………………………………………………………………………………….
# Còn . Chương sau kết nhé
# Đoản này còn một chap nữa nữa mới end ạ
# Xin mn cho í kiến về truyện với ạ

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN