Hủ Nữ Mãnh Như Hổ - Chương 27
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
128


Hủ Nữ Mãnh Như Hổ


Chương 27


Trương cục trưởng bên này cũng say không nhẹ, nhìn thấy Nhậm Hàn ngã quỵ, kỳ quái nói: “Ơ, thằng nhóc này, tiểu tử ngươi sao lại ngủ trước? Dậy, uống tiếp! Lần trước ở nhà ngươi, cha ngươi đem ta hạ gục tới ói tứ tung, làm hại lão tử trở về khổ sở giặt quần áo, lão tử hôm nay mời ngươi ăn cơm là muốn báo thù. Ngươi, tiểu tử ngươi còn chưa thoát y vũ, như thế nào đã… say?”

Trên bàn rượu, hoàn toàn tỉnh táo chỉ có hai người, ta cùng lái xe của cục trưởng, hai mặt nhìn nhau.

Lái xe nghe cục trưởng càng nói càng kỳ cục, xấu hổ cười nói: “Hay là… tôi trước tiên đưa cục trưởng về nhà trước, sau rồi trở lại đưa cô cùng Nhậm tổng về?”

“Không cần, để tôi tự đưa Nhậm tổng về đi.”

Lái xe vò đầu, xem ra cũng có chút ngượng ngùng, “Kỳ thật, trước khi đến cục trưởng có nói mấy lời, nói tối nay ăn cơm phải giúp ông bạn già dò hỏi, xem trong lòng Nhậm tổng nghĩ như thế nào, tại sao đã trưởng thành cũng chưa kết hôn. Còn phân phó tôi xong việc nhất định không cho Nhậm tổng lái xe, muốn đưa hai người trở về. Còn nói chính mình lái. Kết quả bây giờ cô xem…”

Cục trưởng, ngài thật sự là một cục trưởng tốt. Vừa rồi tôi còn hiểu lầm ngài, cho rằng ngài dung túng Nhậm Hàn lái xe sau khi say, hoặc là loạn tính sau khi say.

Một phen cảm động, ta luôn miệng cam đoan nhất định đem Nhậm Hàn đưa về nhà an toàn, rồi giúp đỡ lái xe kéo vị cục trưởng đang lăn lóc trên bàn lên xe.” Xe đi rồi, ta đột nhiên nghĩ tới một thứ thật nghiêm trọng, một vấn đề thật nghiên trọng:

~~ Bữa ăn hình như còn chưa trả tiền.

~~ Càng nghiêm trọng là, ta không một xu dính túi.

~~ Dùng thẻ? No, no, tài khoản của ta đã bị laptop Apple lột sạch sẽ.

~~ Thẻ tín dụng, còn chưa kịp làm…

~~ Lần đầu tiên trong cuộc đời, ta cảm nhận được sự thống khổ của ăn cơm bá vương (ăn cơm quỵt tiền).

Trở lại phòng, nhìn một bàn toán loạn đồ ăn cùng một gã ngạo kiều thụ say tới ngã trái ngã phải, ta nước mắt tuôn rơi.

Ông trời, chẳng lẽ ngươi một ngày không làm khó ta, trong lòng sẽ không thoải mái sao?

Loại thời điểm này, chỉ còn lại một biện pháp.

Soát người!

Quyết tâm, ta tà ác nhìn về phía gã ngạo kiều thụ đang say bất tỉnh nhân sự kia, gian trá cười thành tiếng. Xin Thượng Đế phù hộ, Nhậm Hàn trên người nhất định có nhiều thật nhiều tiền mặt.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN