Hủ Nữ Mãnh Như Hổ
Chương 167
“Hẹn gặp lại, buổi họp báo, chị sẽ tham gia đúng giờ!” Dứt lời, Tiếu Phù đẩy cửa mà đi, chỉ để lại một mình ta trong căn phòng khách trống không.
Chuyện gặp Tiếu Phù, ta không hề nhắc nửa chữ với Nhậm Hàn.
Không phải vì ta cố ý giấu diếm cái gì, mà là cảm thấy không cần thiết. Ta đã không còn coi kẻ tiểu nhân kia là chị cả ngày xưa, là bạn tốt ngày xưa, tự nhiên cũng không cần phải để con người vô vị ấy, chủ đề vô vị ấy chiếm mất một khoảng thời gian của ta và Nhậm Ma Vương.
Lườm nguýt Nhậm Ma Vương đang ngồi đối diện khoanh tay trước ngực, vẻ mặt khó chịu, ta đập bàn tru lên, “Rốt cuộc thì có đồng ý hay không?”
Nhậm Ma Vương hừ lạnh, quay đầu nhìn sang phía khác, “Chỉ cần em gọi Kiều Kiều đến tham gia họp báo, anh sẽ không đi.”
Siết chặt tay kìm nén cảm giác muốn hành hung xuống, ta tức giận đến nổi cả gân xanh. Thật ra, chuyện mời Kiều Kiều tham gia họp báo của Nhậm Thị vốn dĩ không phải là ý của ta, Kiều Kiều là ngôi sao vừa mới ký hợp đồng tham gia tập đoàn giải trí Nhậm Thị, lộ diện tạo thế trong buổi họp báo là chuyện đương nhiên.
Nhưng bà ngoại Lufise không biết động kinh thế nào, lại cố ý dặn ta đưa thiệp mời cho Kiều Kiều, thế là ai đó bắt đầu giận dỗi.
Nghe xong lời nói của Nhậm Ma Vương, ta cười lạnh, “Tốt lắm, anh không đến thì càng tốt, em với Kiều Kiều… ” Đang nói bình thường, ta đột nhiên ngây người ra, ta với Kiều Kiều có thể làm cái gì? Nghĩ đến cảnh hai người con gái mặc áo cưới hoành tráng xuất hiện trong lễ đường, ta 囧 囧
Bên này ta còn đang do dự, bên kia Nhậm Ma Vương đã cười khanh khách đâm chọc,”Em muốn làm cái gì?”
Ta bắt chước hắn khoanh tay trước ngực, hừ giọng, “Em mời Kiều Kiều thì sao? Dù sao cô ấy cũng là bạn thân của em từ nhỏ đến lớn. Nghe nói mối tình đầu của ai đó cũng từ Anh về dự cơ mà.” Dứt lời, ta trừng mắt liếc người nào đó một cái cho bõ ghét. Mấy hôm trước Nhậm Hàn quả thật có đem danh sách khách mời bên Anh cho bổn nữ vương đây xem qua, còn giới thiệu đâu là cô em họ, kia là anh chú họ, nhưng chưa hề nói trong đó còn cất dấu một người đẹp có cái tên “Mối tình đầu”.
Cuối cùng, còn phải dựa vào mật báo của Sâu và Kỳ Kỳ ta mới biết đường mà cảnh giác.
Nhậm Ma Vương thấy thế, không ngờ không ngại lại còn huênh hoang cười nhạo, xoa xoa bóp bóp hai má của ta: “Ghen hả?”
Vuốt ve bàn tay của Nhậm Ma Vương, ta kìm lòng không đậu thở dài. Nói đến mối tình đầu lại nghĩ đến những người đã từng điên cuồng theo đuổi Nhậm Ma Vương này, nghĩ đến người theo đuổi lại nghĩ đến em gái của sếp Lý Tử Nho, nghĩ đến sếp….
Ta rối loạn nói: “Nhậm Hàn, anh bảo bọn mình mời “Thực Phượng Hoa Tiêu”, Đại BOSS có khó xử hay không?”
“Thực Phượng Hoa Tiêu” là một tạp chí mới thành lập cách đây không lâu, mà tổng biên tập của tạp chí lại là Lý Tử Nho. Mấy ngày trước đây, khi sự kiện Tiếu Phù vừa mới bình ổn, sếp lại đột nhiên tung ra đơn từ chức, lấy lý do là: “Chưa quản lý tốt nhân viên cấp dưới, tự nhận lỗi từ chức”, hoành tráng rời khỏi tòa soạn, mà ra đi đồng thời, còn có tiểu Chí và một nhóm người phòng phóng viên. Không bao lâu sau, “Thực Phượng Hoa Tiêu” nhảy ra trước mắt mọi người, ai ai cũng nhìn ra được Lý Tử Nho đã âm mưu từ lâu.
Nhất thời nhân viên trở thành kẻ địch, Đại BOSS tức giận tới mức nổi trận lôi đình, nhưng buổi họp báo này, tòa soạn “Thực Thượng” là đơn vị quan trọng không thể không tham gia. Nhất thời, chuyện mời hay không mời mấy người bọn sếp tham dự họp báo làm ta muốn phát điên.
Ta nói: “Khụ khụ, Nhậm tiên sinh, tuy là chúng ta có giao hẹn là chuyện công tác anh có thể chọn lựa xem có thể nói cái gì, em cũng sẽ không hỏi bí mật lãnh đạo cấp cao các anh, nhưng em không rõ chuyện sếp rời đi lắm, anh có thể tiết lộ một chút tin tức cho bà xã thân yêu của mình không?”
Nói thật, bây giờ sếp mang theo rất nhiều nhân viên giỏi đi cùng, không chỉ có Đại BOSS ngã gục chưa thể gượng dậy, nhìn phòng biên tập rỗng không, nhìn đám người mới vừa lười vừa kém, ta cũng có chút cảm giác lực bất tòng tâm. Kẻ ban đầu làm ầm làm ĩ phải đi là ta thì vẫn chưa đi, ngược lại những người khác lại lũ lượt kéo nhau rời mất.
Sếp và bọn tiểu Chí ra đi rất đột ngột, lại mang theo một bộ phận nhân lực lớn, tài liệu khách hàng của công ty, nói là “rút củi đáy nồi” cũng hoàn toàn không quá lời. Bây giờ trong công ty, ai ai cũng hoảng sợ trong lòng, ngược lại vị lãnh đạo như Nhậm phó tổng lại vững như Thái Sơn, dường như không có cảm giác đã bị người bạn tốt ngày xưa đục khoét nhân tài, không hề do dự thêm tên Lý Tử Nho vào danh sách khách mời.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!