Chồng Cũ, Anh Nợ Em Một Đứa Con
Chồng Cũ, Anh Nợ Em Một Đứa Con - Chương 21: NÔNG TRƯỜNG RƯỢU NHO
Khi ô tô chở hai người chạy gần hai tiếng đồng hồ rồi dừng lại trước cửa một nông trường tô lớn thì Hoa Ngữ Nông mới giật mình, Ninh Quân Hạo không hề lừa cô, chỗ này quả thật cô chưa từng nghe ai nhắc đến.
“Nơi này thật đẹp quá, là chỗ nào vậy?” Vừa xuống xe, Hoa Ngữ Nông liền há hốc mồm, nhìn nông trường đẹp đẽ và rực rỡ trước mắt mà cảm thán.
“Là nông trường rượu nho do một anh bạn người Pháp của anh mở, đi thôi, cậu ta nhất định đã đợi rất lâu rồi.” Ninh Quân Hạo nói xong liền hơi hơi gấp khúc cánh tay của mình, ý bảo Hoa Ngữ Nông đặt tay mình vào đó.
Hoa Ngữ Nông kịp thời phản ứng lại, lập tức vòng tay qua khuỷu tay anh, hai người đi theo một người đàn ông trung niên vừa bước tới chào đón bọn họ tiến vào trong nông trường.
Lúc này trong lòng Hoa Ngữ Nông vẫn còn đang suy nghĩ, thì ra anh đã sớm quyết định sẽ tới nơi này, hơn nữa còn hẹn người ta trước nữa, thế thì lúc ở khách sạn sao anh còn hỏi cô muốn tới chỗ nào để làm gì? Cố ý tỏ vẻ tôn trọng ý nguyện của cô, sau đó lại mang cô tới nơi này là sao chứ?
Đi xuyên qua một bãi cỏ thật rộng, bọn họ tới trước một căn biệt thự bằng gỗ rất lớn, chỉ thấy một người đàn ông tuổi xấp xỉ bằng Ninh Quân Hạo đang bưng chén rượu tựa người cạnh một chiếc Piano màu trắng, giống như đang đợi họ đến vậy. Mà lúc này người đang ngồi trước chiếc đàn Piano màu trắng đấy là một cô gái người Pháp còn trẻ tuổi, mái tóc dịu dàng buông xõa sau lưng, mặc chiếc váy liền áo màu hồng nhạt, mười đầu ngón tay linh hoạt bay múa trên những phím đàn đen trắng, ánh mắt hơi khép lại, trên mặt lộ ra một nụ cười bình thản, tựa như đang thưởng thức những giai điệu động lòng người từ tay mình truyền đến.
“Ninh, bạn tốt của tôi, đã lâu không gặp, hy vọng cậu vẫn khỏe từ lúc chúng ta chia tay.” Khi người đàn ông kia nhìn thấy Ninh Quân Hạo xuất hiện, trên mặt lập tức nở một nụ cười thật tươi, giang rộng hai cánh tay bước nhanh về phía anh, dùng thứ tiếng Pháp thuần túy để chào hỏi.
“Caci, nhìn cậu trông rất tốt, có thể thấy được cậu sống rất vui vẻ nhỉ.” Ninh Quân Hạo thân mật ôm anh ta, sau đó quay đầu giới thiệu với Hoa Ngữ Nông đang đứng ở một bên mình: “Đây là Caci, bạn cùng trường kiêm bạn tốt ở NewYork của anh, Caci, đây là Hoa Ngữ Nông, vợ của mình. Nhưng mà ngại quá, vợ tớ không nói được tiếng Pháp, thế nên đành nhờ cậu chú ý vậy.”
“A, đường nhiên, đó là vinh hạnh của tớ. Nhưng mà cậu kết hôn sớm như vậy cơ à, điều này khiến tớ rất bất ngờ đấy.” Caci nghe vậy liền vươn tay ra, dùng tiếng Anh ân cần chào hỏi cùng cô: “Rất hân hạnh được biết cô, Hoa…” Vế sau có lẽ do anh ta không thể nhớ rõ tên đầy đủ của Hoa Ngữ Nông, cho nên cuối cùng không tài nào đọc rõ tên của cô được.
“Ngữ Nông, tôi gọi là Hoa Ngữ Nông, rất hân hạnh được quen biết anh.” Hoa Ngữ Nông lễ phép đưa tay nắm lấy bàn tay đang vươn ra của anh ta, sau đó liền lặp lại lời giới thiệu tên của mình.
Caci đặt xuống mu bàn tay cô một nụ hôn kiểu cách, sau đó xoay người nhìn cô gái vừa đánh Piano, lúc này đã đi tới đứng sau lưng mình nói: “Giới thiệu với mọi người, đây là Liudlima, vị hôn thê của tôi. Cô ấy đàn piano thật sự rất hay, đây cũng chính là nguyên nhân chủ yếu khiến tôi yêu cô ấy đấy.”
Chào hỏi cùng Liudlima xong, Caci làm một vị chủ nhà nhiệt tình hết mức, mời bọn họ đi thăm vườn nho của mình, sau đó tới chỗ hầm rượu. Khi vô số những thùng rượu bằng gỗ hiện ra trước mặt Hoa Ngữ Nông, cô cảm giác cả người mình như đang chìm đắm trong bầu không khí ngát hương đó vậy.
“Tôi thật sự rất may mắn khi có thể đến chỗ này nhìn tận mắt nơi sản xuất ra rượu nho truyền thống của nước Pháp, nếu những người đến Paris du lịch đều có thể đến thăm nông trường rượu nho này thì thật là tốt.” Bước ra khỏi hầm rượu, Hoa Ngữ Nông vừa thưởng thức rượu nho Caci đặc biệt chuẩn bị cho bọn họ, vừa cảm khái nói.
“Có lẽ em có thể suy nghĩ một chút về chuyện đề nghị với ba lúc trở về, tăng cường hạng mục du lịch nông trường rượu nho ở nước Pháp, như vậy không phải liền có thể khiến mọi người đều được giống như mình hay sao?” Ninh Quân Hạo lắc lắc chiếc ly chân dài trong tay, khẽ mỉm cười nhìn vẻ mặt say mê của Hoa Ngữ Nông, nói.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!