Quay lại vẫn thấy anh
Chương 67: Yêu Thương Khó Giấu
Đài truyền hình Hồ Nam….
Một người đàn ông dáng hình nhỏ bé, gương mặt phúc hậu, mặc một chiếc áo phông, bên ngoài thêm một chiếc áo gile màu vàng nhạt đang trầm ngâm suy nghĩ việc gì đó. Ánh mắt rất linh hoạt cùng nụ cười không biết đùa hay thật khiến người đối diện cảm nhận thấy đó chắc chắn là một người rất thông minh.
“Thầy Hà…thầy Hà…” – Tạ Na xua tay qua lại vài lần trước mặt Hà Cảnh, sau đó lại nhìn theo hướng nhìn của Hà Cảnh, coi ở đó có gì mà khiến anh chăm chú như vậy.
“Hả!!!” – Hà Cảnh giật mình, cũng không biết Tạ Na đã ở đó bao lâu. Việc anh bị thu hút bởi một chuyện gì đó đến mức không nhận ra có ai lại gần minh trước nay rất hiếm khi xảy ra. Mà nếu đã thu hút được anh thì đó đương nhiên không phải chuyện bình thường.
“Hả cái gì? Em hỏi anh làm gì mà nhìn chòng chọc sang bên đó thế?”
Tạ Nạ lên giọng cười cợt. Bình thường trong hậu trường Hà Cảnh vẫn là người nói nhiều, vậy mà hôm nay trước chương trình lại lặng yên quan sát.
Hà Cảnh và Tạ Na là MC lâu năm của đài Hồ Nam. Một trong những đài truyền hình lớn hàng đầu của Trung Quốc. Cả hai bọn họ đã cùng nhau dẫn rất nhiều chương trình. Không chỉ với vai trò là MC, mà đứng ở cương vị diễn viên, đạo diễn, thậm chí là ca sĩ…mỗi người họ cũng đã từng làm qua. Hà Cảnh và Tạ Na nhiều năm qua cũng có được vị trí nhất định trong làng giải trí. Một người thẳng thắn, hào sảng, luôn là tâm điểm pha trò cười trong mọi chương trình. Một người lại điềm đạm, thấu đáo, hiểu biết sâu rộng. Người ta kính trọng anh, gọi một tiếng “thầy Hà”. Mà chương trình bọn họ làm hôm nay là Happy Camp. Chỉ ít phút nữa thôi, chương trình sẽ bắt đầu quay, khách mời chính là dàn diễn viên của Hoa Thiên Cốt.
Sẽ chẳng có gì đáng lưu tâm nếu như trong dàn khách mời hôm nay không có Kiến Hoa. Nhưng ngược lại, sự có mặt của Kiến Hoa ở đây khiến Hà Cảnh có vài điều nghi ngờ.
“Na Na, làm cách nào mà tổ nội dung mời được Hoa ca đến đây vậy?”
“Thì mời thôi” – Tạ Na không cần suy nghĩ, buột miệng trả lời. Đương nhiên họ mời, thì người ta đến, đâu cần quan tâm mời bằng cách nào.
“Dễ dàng như vậy sao?” – Hà Cảnh gặng hỏi lại.
“Ừm…Em nghe nói, tổ nội dung gọi điện tới Hoa Kiệt, không đầy một tiếng sau đã có xác nhận tham gia mà”
Hà Cảnh có vài phần bất ngờ. Hồi đầu năm, Kiến Hoa lần đầu tiên tham gia một chương trình tạp kĩ, hôm đó khách mời tham gia đều là nam. Mà anh còn nhớ, khi đó tổ nội dung còn thông báo lại mời năm lần bảy lượt, Kiến Hoa vẫn chưa xác nhận có đi hay không. Vì trước đó ai cũng biết, Hoắc Kiến Hoa chưa bao giờ tham gia các chương trình giải trí, lại càng không thích dùng những chương trình đó để PR này nọ cho phim của mình. Như vậy cũng là điều dễ hiểu. Hồi đó, khi biết Kiến Hoa đồng ý, Hà Cảnh còn rất bất ngờ. Nhưng hôm nay, sự bất ngờ đó còn vượt hơn trước, phần vì Kiến Hoa đồng ý quá sớm. Phần vì nãy giờ anh theo dõi, Kiến Hoa không chỉ rất thoải mái, hào hứng với chương trình mà ánh mắt của anh luôn theo sát một người – là Lệ Dĩnh.
“Lần trước cậu ấy có tham gia, chúng ta nói đến Nữ thần Kim Ưng. Lần này cậu ấy quả nhiên đưa Nữ thần Kim Ưng đến đây thật rồi”
“Thầy Hà, ý anh là…?” – Vẻ đùa cợt ban nãy của Tạ Na liền biết mất, thay vào đó là nụ cười cùng cái nháy mắt đầy ẩn ý.
“Em vẫn là hiểu ý anh nhất”
Hà Cảnh thả điệu cười nửa miệng, cùng nháy mắt và đập tay với Tạ Na. Chương trình còn chưa bắt đầu, mới chỉ qua diễn tập trong hậu trường mà nhãn quang tinh tường của hai người họ đã phát hiện ra điều gì đó bất thường. Làm nghề này bao lâu, điều mà họ rèn luyện được…chính là khả năng quan sát.
…
Đâu đó trong góc hậu trường…
“Anh hai?”
“Anh biết rồi, phải cẩn thận, giữ chừng mực”- Tố Thu trừng mắt liếc Kiến Hoa, anh chỉ còn cách ậm ừ cho qua chuyện.
“Còn cậu?” – Tố Thu lại quay sang Lệ Dĩnh, làm một điệu bộ giống y hệt khi đối với KIến Hoa vừa rồi, khiến Nancy bấm bụng cười. Tố Thu bây giờ giống y hệt một bảo mẫu, cố gắng tách hai đứa trẻ không lại gần nhau.
“Cẩn thận, giữ chừng mực” – Lệ Dĩnh che miệng cười, đáp một cách máy móc, đúc từ lời của Kiến Hoa mà ra.
Như vậy Tố Thu mới tạm hài lòng, thở phào một cái. Không phải cô chuyện bé xé to mà là hai con người kia, cứ ở gần nhau là như có nam châm, tự nhiên hút nhau, chẳng để ý gì đến xung quanh. Không lẽ muốn cho cả thế giới này biết họ đang yêu nhau mới chịu. Mà lo lắng của cô cũng đâu phải không có cơ sở trong khi cái hội shipper Hoa Dĩnh cật lực soi từng hành động một của Kiến Hoa và Lệ Dĩnh. Chuyện họp báo công chiếu phim cách đây mấy ngày là ví dụ điển hình. Rõ ràng cô đã nhắc nhở từ trước rồi nhưng Kiến Hoa hôm đó, nếu hai người không ở chung trên sân khấu thì thôi. Mà nếu có ở chung thì nhất định dính sát vào nhau, không chừa một li ở giữa. Và đương nhiên, ở đó bao nhiêu fan hâm mộ, cái gì cần soi cũng soi thấy rồi. Khỏi phải nói cũng biết hôm ấy, cái hội đó ăn mừng cỡ nào. Càng nhiều người ủng hộ thì phiền phức kéo đến càng nhiều, nguy cơ bị lộ cũng rõ ràng hơn. Vì thế Tố Thu mới đặc biệt dặn dò hôm nay hai người cần phải cẩn thận. Có điều nhắc là một chuyện, mà đã tham gia chương trình tạp kĩ thì đâu thể không có tiếp xúc thân thiết, đặc biệt hai người họ lại là vai chính. Hàng trăm khán giả ngồi bên ngoài kia, dám chắc có không ít người mang tâm thái soi gian tình mà đến đây.
“Tiểu Cốt, lại đây” – Tạ Na vẫy vẫy tay, kêu Lệ Dĩnh qua đó.
Cũng từ khi đóng Hoa Thiên Cốt, Lệ Dĩnh rất thích người khác gọi mình là “Tiểu Cốt”. Thậm chí cô còn chủ động đề xuất với họ gọi cô như vậy. Gọi như thế vừa đáng yêu, mà vừa có cảm giác giống như sư phụ lúc nào cũng ở bên cô. Vì xét cho cùng, Tiểu Cốt hay Tiểu Dĩnh, hai cái tên đó đều là Kiến Hoa gọi.
“Na tỷ, chị gọi em có chuyện gì vậy?”
“Sao sư phụ em hôm nay lại đến đây?”
Tạ Na vốn tính thích trêu chọc người khác. Cô không chọn Kiến Hoa mà gọi Lệ Dĩnh đến, một là vì hai người thân hơn, sắp tới còn quay chung một chương trình thực tế. Một nữa là nếu muốn moi bí mật nào đó, hỏi Lệ Dĩnh vẫn dễ hơn. Cao thủ như Kiến Hoa, nên để dành cho thầy Hà hỏi.
“Chị hỏi lạ vậy. Đương nhiên là tuyên truyền phim rồi”
“Không phải thế. Ý chị là vì sao anh ấy lại đồng ý tham gia kìa?”
Lệ Dĩnh cũng không phải không biết nguyên tắc làm việc của Kiến Hoa xưa nay. Chuyện đơn giản như thế, dù không phải là fan của anh cũng biết, thì dĩ nhiên Tạ Na thắc mắc cũng là chuyện thường tình.
Còn nguyên nhân vì sao anh lại đến…Lệ Dĩnh lục lại trí nhớ của mình. Cô đã làm cách nào để Kiến Hoa chịu tham gia một chương trình tạp kĩ.
“Sư phụ, anh đồng ý tham gia Happy Camp đi. Nếu không Tố Thu sẽ không để cho em yên đâu”
Đầu năm, Kiến Hoa nhận được một lời mời tham gia Happy Camp. Như mọi khi, anh vẫn từ chối. Lý do cố hữu vẫn không thay đổi. Mà nguyên tắc đó của anh bây giờ cũng cần phải linh hoạt một chút. Năm nay rất nhiều phim của anh công chiếu, cũng cần phải tuyên truyền thật tốt. Vì thế Tố Thu ngày ngày thuyết phục Kiến Hoa đồng ý. Mềm mỏng cũng đã làm, cứng rắn cũng đã thử qua…cô chỉ còn cách gọi điện cầu cứu Lệ Dĩnh. Ngày nào Kiến Hoa còn chưa nhận lời, Tố Thu còn gọi điện ỉ ôi với Lệ Dĩnh ngày đó. Vì cô biết, bây giờ người có thể khiến Kiến Hoa thay đổi ý định, chỉ có thể là Lệ Dĩnh.
“Muốn anh đồng ý cũng được. Tuy nhiên cần có điều kiện”
“Điều kiện gì?”
“Tới mừng thọ mẹ anh sớm một ngày”
Tháng đó cũng có sinh thần của Hạ Tuyết Lan. Vốn Lệ Dĩnh dự định sáng sớm ngày hôm đó sẽ bay đến Đài Bắc. Nhưng ý đồ của Kiến Hoa là muốn cô hoàn thành sớm lịch trình của ngày hôm trước và đến nhà anh ngay trong đêm. Khó khăn lắm hai người mới lại được gặp nhau. Thời gian bên nhau nhiều thêm phút nào là quý phút đó. Mặc dù Lệ Dĩnh có đồng ý hay không thì Kiến Hoa vẫn sẽ đồng ý tham gia Happy Camp, nhưng cứ lấy một điều kiện ra, người có lợi đương nhiên vẫn là anh. Vì thế mới có chuyện Lệ Dĩnh tới Đài Bắc đêm muộn hôm trước. Kiến Hoa đã tính đủ mọi đường, rất hoàn hảo…chỉ thiếu điều anh không tính được là Tố Thu lại lôi Lệ Dĩnh xuống ngủ cùng với mình. Tính toán của anh cư nhiên đổ vỡ.
Lệ Dĩnh nhớ lại chuyện tối hôm đó, che miệng cười thầm. Nguyên nhân cho lần đầu tiên Kiến Hoa tham gia Happy Camp là vậy. Còn lần thứ hai, thậm chí còn chưa cần đến lời mời từ tổ nội dung. Việc tham gia Happy Camp lần này giống như là một lịch trình đã định sẵn của Kiến Hoa từ đầu năm, không thể thay đổi. Cử chỉ đó của Lệ Dĩnh không thể qua nổi mắt Tạ Na. Là chuyện gì mà Lệ Dĩnh lại cười thích thú như thế, khiến cô thực khó hiểu. Mà những chuyện gì càng khó giải thích thì càng khiến người ta nghi ngờ. Tạ Na cũng chẳng cần hỏi nguyên nhân vì sao nữa, cô chỉ cần biết nguyên nhân khiến vị sư phụ kia ở đây, chắc chắn có liên quan đến tiểu đồ đệ này.
Ở một góc khác,…
Hà Cảnh tay cầm một xấp giấy, ghé sát Kiến Hoa trao đổi:
“Hoa ca, cậu xem chia cặp thế này có được không?”
Trò chơi mà lát nữa bọn họ sẽ chơi là trò “hai người ba chân”. Bọn họ sẽ bắt thành từng cặp. Kiến Hoa nhìn vào tờ giấy mà mới cách đây vài phút Hà Cảnh vạch đại ra vài chữ: Tưởng Hân – Đan Phong; Mã Khả – Lệ Dĩnh; Kiến Hoa – Lý Thuần; và cặp còn lại là hai MC của chương trình: Tạ Na – Duy Gia. Mới nhìn phân cặp như vậy Kiến Hoa đã nhíu mày tỏ vẻ bất mãn. Tổ nội dung này không biết anh và Lệ Dĩnh là nhân vật chính sao. Theo lý phải xếp anh và Lệ Dĩnh một cặp mới đúng. Kiến Hoa đắn đo suy nghĩ, làm thế nào để đổi cặp mà không gây ra nghi ngờ.
“Có chút không ổn lắm. Trò này phải buộc chân vào nhau” – Kiến Hoa đã từng chơi trò này trong lần trước tham gia Happy Camp, không những phải buộc một chân của hai người vào nhau, mà muốn giữ được thăng bằng ít thì phải nắm tay, nhiều thì phải ôm mới được. Nghĩ đến việc đó anh chỉ muốn hủy quách tờ phân cặp trên tay thầy Hà cho rồi.
“Thì sao?” – Không phải tự nhiên Hà Cảnh vạch vài chữ đó đem cho Kiến Hoa xem. Kịch bản chương trình còn ở bên dưới, dĩ nhiên là cặp nhân vật chính sẽ bắt cặp với nhau. Anh chỉ là cố tình thử phản ứng của Kiến Hoa, trong lần đầu tiên tiếp xúc với bạn diễn nữ trong một chương trình giải trí sẽ như thế nào. Và phản ứng của Kiến Hoa quả nhiên như Hà Cảnh mong đợi.
“Mã Khả cao hơn Lệ Dĩnh nhiều như vậy, chơi trò đó sẽ khó lắm”
“Hay để Lệ Dĩnh cùng chơi với Đan Phong nhé” – Hà Cảnh nhếch mép cười cợt, lại đề xuất sang người khác. Mà người đó vẫn không phải Kiến Hoa.
“Cậu ấy vẫn quá cao” – Kiến Hoa thực chỉ muốn nói Hà Cảnh biết, người thích hợp nhất đang ở ngay trước mắt đây. Cớ gì Hà Cảnh phải tính hết người này đến người khác. Làm anh sốt ruột muốn chết. Nhưng nào biết, Hà Cảnh đang cố tính trêu mình.
“Duy Gia, cậu ấy thấp, rất phù hợp”
Hà Cảnh như cố tình trêu tức, thử sức chịu đựng của Kiến Hoa. Xem vị sư phụ này làm thế nào để đưa được đồ đệ về bên mình.
“Lệ Dĩnh sẽ không quen. Cứ để em với Lệ Dĩnh một đội đi”
Kiến Hoa nói Lệ Dĩnh sẽ không quen, chẳng phải vậy là đồng nghĩa với việc Lệ Dĩnh vốn đã quen với anh sao. Nếu chỉ xét trên quan hệ đồng nghiệp, thì tất cả những người kia đều thân thiết với Lệ Dĩnh, đâu thể nói là không quen. Còn nếu ở một phương diện khác, một người đàn ông bình thường tất nhiên sẽ không thích cô gái mình yêu có bất kỳ tiếp xúc gần gũi nào với người đàn ông khác. Kiến Hoa trong lòng nghĩ nếu mình còn chậm, có thể Hà Cảnh sẽ lại xếp Lệ Dĩnh bắt cặp với ai khác, không phải là anh. Mà chính vì anh vội vàng nên mới lỡ miệng mắc bẫy mà Hà Cảnh giăng ra.
“À phải, Tiểu Cốt phải là của sư phụ mới đúng” – Đáp án mà mình cần có đều đã nhận được, Hà Cảnh giả bộ mới nhận ra một điều dĩ nhiên nào đó. Tự gõ đầu mình rồi rút lui, kín đáo ngoắc tay Tạ Na về phía mình.
“Thế nào?” – Vẻ điềm đạm thường thấy của Hà Cảnh không thấy đâu nữa mà thay vào đó mà ánh mắt háo hức đợi kết quả từ Tạ Na
“Nhắc đến sư phụ, mắt sáng như sao. Còn anh?” – Tạ Na thích thú hất cằm về phía cặp sư đồ kia, vừa rời nhau một chút đã lại tới gần nhau. Không phải là yêu thì còn là gì nữa. Hai người còn biết, cô gái bên cạnh Kiến Hoa là em gái của anh, thân thiết với Lệ Dĩnh như thế, bảo hai người chỉ là đồng nghiệp hay bạn bè thì chỉ có đem chuyện đó đi lừa trẻ con.
“Đồ đệ của cậu ấy, không ai được đụng tới”
“Hai người này…giấu cũng giỏi lắm” – Hai vị MC cười đắc ý về phát hiện của mình. Quả nhiên hậu trường luôn là chỗ khui ra được nhiều bí mật nhất.
Hà Cảnh và Tạ Na cũng sẽ cùng Lệ Dĩnh tham gia một chương trình thực tế. Với sự sắc bén của họ, tới lúc đó, không biết Lệ Dĩnh sẽ chống trả thế nào với những câu hỏi dồn từ hai người họ. Khi mà khả năng ăn nói của cô gần đây nhờ có Kiến Hoa mới chỉ tiến bộ hơn một chút.
Tố Thu thì luôn nghĩ vẹn toàn làm cách nào đó để che giấu chuyện tình cảm của Kiến Hoa và Lệ Dĩnh, vì thời điểm này công khai là chưa thích hợp. Họ chỉ có thể thỉnh thoảng “vô tình” cho người khác thấy điểm trùng hợp nào đó. Thế nhưng, đã là yêu thì dù muốn giấu rồi cũng có điểm sơ hở. Đơn giản, những người yêu nhau, dù ở bất kỳ nơi nào, họ cũng tự nhiên hướng về nhau.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!