Hồng Nhan Bạc Phận - Chap 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
165


Hồng Nhan Bạc Phận


Chap 1


Vương triều Thanh Nguyên rất thịnh vượng dưới sự cai trị của Hoàng Hậu Hải Liên. Bởi lẽ người dân vô cùng kính trọng những người nắm quyền cao chức trọng kia. Người trong hoàng tộc cũng vô cùng quan tâm đến người dân trong nước và coi họ như con mình vậy. Vào một buổi chiều nắng đẹp, Thái Hoàng Thái Hậu đưa vào cung một cô thôn nữ mang tên Huyết Phong. Mái tóc dài đen mượt của Huyết Phong trông tựa như dải ngân hà lung linh huyền ảo khi được những hạt nắng ấm áp rọi chiếu. Cái tên Huyết Phong luôn khiến người ta có suy nghĩ nàng là một vị công tử hay là một thiếu nữ lạnh lùng ít nói như tảng băng lạnh giá nhưng không, nàng là một cô thôn nữ nhí nhảnh với cá tính khá là thiếu nữ, đoan trang và mang chút nhã nhặn của những tiểu thư con nhà giàu quyền quý được nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa từ thuở mới lọt lòng mẹ. Có lẽ chính nhờ tính cách đó mà Thái Hoàng Thái Hậu cảm thấy nàng rất thân thuộc và gần gũi. Hiếm khi thấy Thái Hậu đưa một cô gái đến từ nơi đồng xanh bát ngát, cò bay thẳng cánh vào cung, Hoàng Hậu rất lấy làm tò mò về nàng thiếu nữ kia. Khi vừa nhận được tin, Hoàng Hậu cho người gọi Huyết Phong đến. Đứng trước mặt Hoàng Hậu, Huyết Phong không mẩy may chút lo lắng hay sợ hãi mà trong đôi mắt nàng là sự hồn nhiên vô tư khiến cho Hoàng Hậu đã có chút thích thú. Coi như quà lần đầu gặp mặt, Hoàng Hậu ban cho Huyết Phong một cung nứ bên cạnh coi như để nàng dễ thích nghi với lễ nghi trong cung hơn mặc dù lễ nghi cũng chẳng khắt khe và hà khắc lắm. Vốn quen cuộc sống tự do tự tại ngoài cung, Huyết Phong vui vẻ cảm ơn cái ân huệ chẳng lớn là bao ấy:
– Cảm ợn tỉ nha!
Trước câu nói vô tư chẳng có chút phép tắc ấy cung nữ và thái giám tỏ ra rất sợ hãi và khẽ lắc đầu thất vọng như đang thầm nói ” Tội Nghiệp ” bởi từ trước đến giờ chưa ai dám tự nhiên như thế hoạ chăng có là hoàng tộc đi chăng nữa. Điều đó lại khiến Hoàng Hậu cảm thấy thích thú, Hoàng Hậu đưa bàn tay ngọc ngà trắng nõn từ nhỏ chưa bao giờ phải động tay vào việc gì nặng nhọc hay bẩn thỉu dù chỉ là một hòn đá ra như ám chỉ cho thái giám và cung nữ lui. Khi chỉ còn hai người, Hoàng Hậu , mời Huyết Phong ngồi xuống chiếc ghế Bạch Đàn uống trà mà trước giờ chỉ có hoàng thân quốc thích hay những vị quan lớn được ngồi vào, nay Huyết Phong lại nhận được cái vinh hạnh mà người bình thường xuất thân nghèo hèn cả đời không bao giờ dám mơ tới. Ấy vậy mà Huyết Phong không có chút lo lắng ngồi xuống trò chuyện rất vui vẻ với Hoàng Hậu. Khi đang đưa vạt tay long bào lên che miệng uống trà, Hoàng Hậu Hải Liên bỗng nảy ra một ý nghĩ…
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN