Bảo bối , về với anh nào !
Đêm tân hôn
Đêm tân hôn . Cô ở trong phòng đợi anh . Khi cánh cửa phòng tân hôn mở ra , cô sững sờ khi bên cạnh anh là một cô gái xinh đẹp . Nhưng hai người họ lại tay trong tay đến trước mạt cô .Anh lạnh lùng nói với cô :
– Doãn Nhi cô không xứng ở trong căn phòng này . Người tôi yêu không phải là cô , người tôi muốn kết hôn cũng không phải là cô . Tôi kết hôn với cô cũng là vì ba mẹ tôi thôi . Cô cút ra ngoài cho tôi . Tôi không muốn nhìn thấy cái bản mặt đáng ghét của cô . CÚT .
Cô không thể tin vào tai mình . Cô là cô dâu là vợ anh nhưng cô lại bị anh, chồng của mình đuổi ra khỏi phòng tân hôn . Cô cứ như một cái xác không hồn đi ra khỏi phòng . Anh đóng cửa lại rất mạnh . Đêm nay cô ngủ ở phòng khách ngay cạnh phòng tân hôn . Suốt đêm cô không thể nào ngủ được vì tiếng động ở phòng bên cạnh . Cô biết anh và cô ta đang làm gì . Nhưng cô có thể cấm được sao . Cô ta là người anh yêu . Còn cô và anh là do ép buộc .
Anh đâu biết từ lần đầu cô gặp anh trong buổi tiệc doanh nhân . Cô đã bị cuốn hút bởi nụ cười và phong thái của anh . Khi nghe đến hôn sự này cô rất vui vẻ đồng ý . Nhưng có lẽ quyết định của cô là sai lầm .
Ngày hôm sau , cô ta – tình nhân của anh chính thức dọn đến nhà sống cùng với anh và cô . Ba mẹ cô và ba mẹ chồng không hề biết vì sau hôn lễ họ gác lại mọi chuyện cùng nhau đi du lịch vòng quanh thế giới . Từ ngày cô ta dọn đến anh đuổi hết giúp việc trong nhà và bắt cô phải làm việc và phục vụ tình nhân của anh . Cô hỏi anh tại sao thì anh trả lời CÔ XỨNG ĐÁNG .
Từ ngày đó cô phải làm việc rất vất vả . Cô bồ của anh suốt ngày hất hàm sai khiến cô như thể cô ta là nữ chủ nhân nơi này . Anh biết điều đó nhưng vẫn dung túng cho cô ta . Tim cô rất đau rất đau .
Rồi một ngày cô ta mang thai con của anh . Anh rất vui mừng . Anh nâng cô ta như nâng trứng hứng như hứng hoa .. Cưng chiều hết mực . Một ngày anh đưa cô ta ra ngoài mua đồ sơ sinh . Mua về cô ta kêu mệt mỏi . Anh liền ném đó bắt cô dọn dẹp .
____________________________________________________________________________________________
Một ngày nọ cô ta gọi cô lại gần cầu thang . Cô ta nhìn thấy anh đang đi vào nhà liền ngả người ra sau và ngã xuống . Cô chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì nghe tiếng hét của cô ta . Cô vội hoàn hồn : thật ác độc , cô ta không quản đến việc phá bỏ sinh mệnh bé nhỏ trong bụng mình để đổ lỗi cho cô sao .
Cô thấy anh vội vã chạy đến ôm cô ta . Bộ váy của cô ta bây giờ đã nhuộm màu đỏ máu . Anh đưa cô ta vào bệnh viện . Khi anh về nhà thấy cô ở đó liền cầm cái cốc trên bàn ném thẳng vào đầu cô . Một dòng chất lỏng đổ xuống . Đau thật đau
– Cô thật ác độc . Sao cô có thể nhẫn tâm đẩy Linh Nhi xuống như vậy trong khi cô biết cô ấy đang mang thai .
– Em .. em … không làm gì cả ! Là cô ấy tự ngã mà . Anh không tin em sao ??
– BỐP !! một cái tát đánh thẳng vào mặt cô . Khóe môi cô tràn ra máu tươi .
– Vô liêm sỉ . cô còn nói cô không làm , cô ấy sẽ ngu ngốc đến nỗi tự hại con mình sao . Cô cút ra khỏi nhà cho tôi . Đừng bao giờ để tôi thấy mặt cô nữa .
Nói rồi anh ném vào mặt cô tờ đơn li hôn . Cô kí . Sau đó cô rời khỏi căn nhà đó .
Cô lê thê bước trên đường . Bỗng nhiên trời đổ mưa rất lớn . Cô cứ bước đi như vậy cho đến khi
Kéttttttttttttttt … Rầm ………. Cô ngã xuống . Những giọt nước mắt của cô trào ra hòa lẫn với cơn mưa . Cô được đưa vào bệnh viện . Thật trùng hợp …
__ CÒN__
_______________________________
Ủng hộ mình nha . Gạch đá nhận hết ạ . Cho mình xin nhân xét với ạ . ❤️❤️😍
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!