Mịnh Phường Quyên
Chương 4: Kẻ xen chút vào chuyện tình.
– Xin giới thiệu với lớp , hôm nay ta có giáo viên mới đến dạy nha ! Tên cô ấy là Phường ._Quyên nói.
– Oh_Cả lớp ồ lên một tiếng.
Mịnh lại nhìn Quyên.
Còn về Phường thì lâu lâu nhìn anh , nhưng cái ánh mắt nhìn không chịu đáp trả lại cô , khiến cô có gì đó buồn bã trong như bị tổn thương vì anh dữ lắm á . Nhưng biết làm sao được . Anh không còn yêu cô nữa thì phải làm cho anh yêu trở lại thôi , bằng mọi giá . Rồi cô ngừng nhìn anh , quay sang liếc Quyên một cái , hành động đó không làm cho Quyên thấy mà làm cho Mịnh và nguyên lớp thấy .
Cả lớp xì xầm to nhỏ về nhân vật mới này , có phần táo bạo và cực kì nguy hiểm , phải cẩn thận cô ta mới được .
Còn về phần anh phải cảnh giác Phường và không để cho cô hãm hại Quyên mới được . Anh biết tâm tính Phường mà … không hiền gì đâu , cô luôn có mưu mô và không tha cho bất cứ ai khi dám đụng đến cô.
Giới thiệu xong . Hôm nay không có chia nhóm ra tập .
Trong lúc dạy , cô Quyên đi đến hàng của Khôi đứng ( Quyên thích anh này nà ) , và nói chuyện với anh , còn Mịnh thì nhìn cô và không thích cảnh này cho lắm nên cũng hơi mặt lạnh một chút . Còn Phường cứ nhìn Mịnh . Càng làm cô tức hơn nữa. Còn Quyên thì có cảm giác như ai đang nhìn chầm chầm và rất đáng sợ phía mình nhưng cô kệ.
/Ra chơi/
3 người đang ở trong phòng giáo viên …
Quyên biết hôm nay có người mới nên nói chuyện vui vẻ hơn để tạo thiện cảm .
– À , cô Phường có cần mua gì không?_Tiếng cô Quyên.
– Có , cô mua giùm tôi chai nước …_Nói.
– Còn thầy Mịnh?_Quyên quay sang anh.
– Tôi … à thầy không ăn đâu …_Anh cười nói
– À , vậy thôi .
Thế là Quyên đi ra ngoài mua đồ rồi sẵn tiện mua cho Phường luôn .
Giờ chỉ còn Phường và Mịnh ở trong phòng . Cô đau lòng hỏi anh trong hiện tại…
– Anh đã thích cái cô tên Quyên rồi phải không??_Cô hỏi .
– Tôi không có , cô đừng nói như vậy để Quyên nghe được là không hay …_Anh lạnh lùng nói.
– Tôi thì anh nói bằng cô còn Quyên thì sao anh gọi cô ấy thân mật quá nhỉ??_Cô long lanh nhìn anh.
Anh nhàm chán khi phải nói chuyện với cô . Giờ không còn tình cảm thì cô tránh ra đi , sao cô không biết gì thế? . Hết yêu thì làm sao được bây giờ?. Không lẽ cứ ép người khác mãi , Phường chẳng biết gì cả .
Anh nói.
– Nếu cô chia tay tôi rồi thì đừng nghĩ đến chuyện quay lại , lúc cô đá tôi thì ra sao ??? Cô không nhớ à , cô mặc tôi van xin cô , vì lúc đó tôi còn yêu cô … Nhưng bây giờ…_Anh chưa nói hết câu.
– Bây giờ như thế nào?_Cô đau đớn hỏi.
– Hết yêu cô rồi … Vì thế , cô đừng cố gắng nữa ._Anh vẫn điềm tĩnh nói.
Cô như ngã quỵ xuống ghế . Thất thần nhìn nơi xa xăm . Hết yêu cô rồi sao ? Ý của anh là gì??. Đừng cố gắng? Chẳng lẽ cô không còn tư cách để yêu anh nữa . Cô như muốn khóc lên .
Lúc anh bước ra , cùng lúc cô Quyên vào , cầm 2 chai nước và 3 bịch bánh snack . Cô thấy anh thì hơi giật mình .
– Í , thầy Mịnh , ăn bánh nè … À , Phường , tôi mua chai nước cho cô rồi này … có cả bánh nữa !!
Cô ngây thơ bước về phía . Cô để mấy cái đồ mới mua ngay trước bàn.
Cô lắc lắc vai Phường . Khi thấy cô thơ thẩn một chút.
– Phường , tôi mua rồi nè !_Quyên nói.
– À , cảm ơn nha …_Cô cười cho có lệ.
Tự nhiên cô cảm giác , phòng đang có không khí rất âm u và buồn bã . Mới đi một chút mà không khí đã căng thẳng thế kia . Rốt cuộc 2 người đó đã nói gì ta?. Thật là muốn hỏi nên cô đánh liều hỏi một chút.
– Cô Phường với thầy Mịnh nói chuyện gì mà vui thế?_Cô hỏi (T/G : Vui bà nọy tao =))) )
– À , không có gì đâu … tôi chỉ với cô Phường nói một một số chuyện thôi …_Anh vẫn nói.
Thế là kết thúc câu hỏi của cô . Biết chắc là không thể hỏi được mà , nên cô ăn bánh luôn . Không quên cho 2 người đó 2 bịch bánh . Nhưng anh từ chối bảo là Quyên cứ ăn đi , anh không thích ăn nên cô cứ ăn đi . Thế là cô không ngần ngại ăn 2 bịch. =))).
/ Tiếp tục buổi học cho đến khi ra về …/
Phường đã về bao giờ , chỉ còn anh và cô . Anh cũng mở lòng hơn với cô . Ở bên cô , anh cảm thấy thoải mái hơn , hồi nãy cô đi chỉ mới vài phút , chỉ còn anh và Phường , cảm giác đó khác hẳn so với ở bên cô . Ở bên Phường , anh cảm giác như có cái gì đó lấn áp anh khiến anh mệt mỏi và muốn bỏ đi chỗ khác , còn ở bên cô , hương bạc hà ở tóc cô tỏ ra khiến anh dễ chịu hơn rất nhiều . Muốn ở bên cô mãi mãi . Cho dù có chuyện gì xảy ra ” anh muốn bên em mãi Quyên à … “.
– Cô Quyên nhanh lên , tối rồi về thì không hay …
– Vâng , chờ em một chút!_Cô thu dọn đồ.
Thế là chở Quyên về nhà . Họ nói chuyện vui vẻ , cho đến khi về nhà cô.
– Hết chương 4
/////<3/////
$ Mức độ tình cảm 30 % $
@ Nhịp tim tăng 35% @
(T/G : Huhuhu , chỉ mới được nhiêu đó à =( )
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!