Mẫu Đan đích kiều dưỡng thủ sách
Chương 3
Lại nói đến Ngụy quý phi.
Nàng muốn đón chất nữ tiến cung, từ trước đều là bản thân nàng làm chủ. Nhưng hiện tại, quyền lực chấp chưởng hậu cung bị trả lại cho Tiết hoàng hậu, nàng cũng không thể tùy tâm sở dục làm như vậy.
Nhưng Ngụy quý phi không muốn nói với Tiết hoàng hậu, định đi Từ Di Cung bẩm báo Thái hậu.
Ngụy quý phi đến Từ Di Cung thì, bên trong vô cùng náo nhiệt. Cò trắng Đồng Lô cùng Địa Long bắt đầu cháy, mang theo từng trận tiếng cười, lại hòa thuận vui vẻ.
Này tiền triều cùng hậu cung, bao nhiêu người trải qua những mưa gió, lên lên xuống xuống, chỉ có Thái hậu, vĩnh viễn sừng sững bất động.
Thái hậu cùng Thái phi, trưởng công chúa bốn người cùng đánh mã treo.
Thái hậu thân thể không mập không gầy, trên người là quần áo màu đỏ tía, trên vầng trán thư lãng an hòa, trong mắt lại tụ tinh quang.
Mà ngồi ở bên cạnh Thái hậu, bị Thái hậu lôi kéo, cũng là thái tử.
Nghe được âm thanh của Ngụy quý phi hướng Thái hậu thỉnh an, thái tử ngay cả mắt gió cũng không bay tới trên người Ngụy quý phi. Giống như đối phương không tồn tại.
Nhưng thật ra Ngụy quý phi đang chờ đợi Thái hậu đánh xong một ván bài này, ánh mắt phức tạp nhìn thái tử.
Lần đầu tiên nhìn thấy mẹ đẻ thái tử Kính Ý hoàng hậu, cho dù là Ngụy quý phi tự phụ thù sắc, cũng không phản ứng một hồi lâu, nàng khiếp sợ một hồi cuộc đời này chưa thấy ai mĩ mạo đến như vậy. Thái tử giống mẹ đẻ, có thể nghĩ là dung mạo tuấn mĩ xuất chúng.
Cố Kiến Thúy một thân triều phục thái tử đỏ sậm thêu phượng, thân hình cao lớn mà thả lỏng tư thế.
Từ xưa thái tử chính là bia ngắm, có rất nhiều người thậm chí biến thành cái gai trong thịt của Hoàng đế, Cố Kiến Thúy mẹ đẻ mất sớm, cũng chỉ có Thái hậu ở trong cung, hắn mới không phòng bị.
Nam nhân này cho dù tùy ý như thế nào, cũng có khí chất thái tử thanh quý cao nhã. Hắn không để cho người khác cảm thấy mình kiêu căng, mà là cao cao tại thượng. Đây là một loại khí chất trời sinh.
Cho dù là nhiều năm nắm giữ quyền lực như Ngụy quý phi, ở trước mặt thái tử cũng không khỏi muốn cúi đầu.
Cố Kiến Thúy cùng lão nhân gia chơi bài, lại không có người muốn bố trí hắn chơi bời lêu lổng, thất chi thể thống. Chỉ vì vị thái tử này học đạo lí vua và dân là một.
Vả lại, trong cung người nào cũng biết, Thái Hậu hiền hòa, tuy rằng đối với các hoàng tử công chúa đều quan tâm, nhưng chỉ có thái tử, từ nhỏ là tâm can trong mắt Thái Hậu, so với ai khác đều nặng hơn một cái đầu.
Có thái tử bồi bên người, ngay cả cơm cũng có thể dùng nhiều hơn một chén, tinh thần cũng tốt hơn so với bình thường. Này đây, Thái tử bồi Thái Hậu chơi bài ngược lại có thanh danh hiếu thuận.
Ngụy quý phi đang thất thần, Thái Hậu đã muốn chơi xong, Trương Thái phi bọn họ đang cười trêu ghẹo Thái tử, Thái Hậu cho tới bây giờ đều chỉ thắng không thua.
Thái Hậu không nhanh không chậm hỏi: “Quý phi đến đây là có chuyện gì?”
Ngụy quý phi nói: “Bẩm Thái Hậu, nô tì có chất nữ Ngụy Tử Ngô vừa về kinh, hơn nửa năm không thấy nàng, nô tì muốn cho nàng tiến cung bồi nô tì vài ngày.”
Thái Hậu hỏi: “Tử Ngô quay về kinh? Trở về khi nào?”
Ngụy Tử Ngô, Tiêu Lệnh Phất, Ôn Mật, mấy cô nương này đều là đích nữ con trọng thần hoặc có họ hàng với hoàng tộc, thuở nhỏ bị chỉ điểm làm thư đồng cho công chúa, thường xuyên ra vào cung đình, Thái Hậu xem như nhìn bọn họ lớn lên, thập phần quen thuộc.
Ngụy quý phi đáp: “Hôm qua vừa quay về kinh.”
Thái Hậu vuốt cằm nói: “Tử Ngô là một đứa nhỏ hiếu thuận. Làm khó như vậy, bôn ba đi Liễu Tay hẻo lánh, lại trời đông lạnh giá rét gấp trở về bồi mẫu thân cùng đệ đệ nàng mừng năm mới.”
Lại nói: “Có lẽ đã lâu ai gia đã không gặp nàng, quái tưởng của nàng. Để Tử Ngô tiến cung, đem nàng lại đây cho ai gia coi một chút.”
Ngụy quý phi cười nói: “Dạ, Tử Ngô tiến cung tất nhiên là thỉnh an Thái Hậu. Có thể được Thái Hậu lo lắng, là phúc của nàng.”
Vì không quấy Thái Hậu chơi bài hưng trí, Ngụy quý phi cáo lui, trước khi rời đi, lại nhìn thái tử.
Nam nhân rốt cuộc dừng ánh mắt lại nhìn, vừa vặn cũng nhìn Ngụy quý phi, Ngụy quý phi chạy nhanh dời mắt.
Cố Kiến Thúy cong khóe môi, Thái Hậu lúc này tìm hắn nói chuyện, hắn liền thu hồi tầm mắt, mỉm cười nghe. Lại bồi Thái Hậu đánh hai bàn, Thái tử tìm cái cớ, cũng rời đi.
Đợi Thái Hậu đi tản mát, Cung Thất Lý an tĩnh, Đỗ má má mới nói: “Quý phi yêu thích Ngụy Nhị cô nương như vậy, sợ là vì Anh Vương tìm Vương phi.”
Đỗ ma ma hầu hạ bên cạnh Thái Hậu từ khi còn nhỏ, vài chục năm làm bạn trong thâm cung, tình nghĩa chủ tớ không tầm thường.
Thái Hậu nói: “Chưa hẳn, lão nhị thật ra muốn cưới biểu muội Tử Ngô này. Khả năng quý phi tính toán còn nhiều, việc hôn nhân lão Nhị không thể ép buộc.”
Đỗ ma ma nói: “Cũng đúng. Bất quá khẩn yếu nhất, vẫn là chọn Thái Tử Phi.”
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!