Mẫu Đan đích kiều dưỡng thủ sách - Chương 5
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
120


Mẫu Đan đích kiều dưỡng thủ sách


Chương 5


Nếu nói là mấy năm trước tính cách trẻ con Ngụy Tử Ngô chưa bỏ, là một đóa hoa chưa nở hoàn toàn, một nửa tốt đẹp giấu ở nụ hoa kia làm cho người hiếu kì, liền đã làm người ta say mê, không tưởng tượng được bộ dáng nàng lớn lên sẽ như thế nào. Kìa nay, đóa hoa kia đã nở rộ sáu, bảy phần.
“Xúc Xúc chúng ta nhiều hấp dẫn.” Ngụy quý phi cười đến không khép miệng, lập tức lại nhíu mày: “Ta nghe Tự nhi nói, lúc ngươi qua sông trên đường trở về thì gặp giặc cỏ, cô nghỉ mà sợ ngay cả ngủ cũng không ngon.”
Ngụy Tử Ngô an ủi: “Cô yên tâm, ta đây không phải đang tốt đứng trước mặt người sao? Ngụy gia chúng ta gia tướng vũ dũng, bọn đạo chích tầm thường sao là đối thủ được.”
Ngụy quý phi gật đầu, nói: “Nay Ngụy gia không thể so với trước. Có nhiều lúc cô không bảo hộ được ngươi, trong cung ngoài cung, mọi chuyện ngươi nên cẩn thận chút.”
Ngụy Tử Ngô đáp phải.
Ngụy quý phi lại nói: “May mà hoàng thượng nhớ tình cũ, giữ lại tước vị cho cha ngươi, cũng không lấy chức quý phi của cô, chính là, cô muốn phục sủng rất khó khăn, hoàng thượng đã rất lâu chưa đến cung của ta.”
Ngụy Tử Ngô trong lòng biết rõ ràng, hoàng đế lo lắng nếu Ngụy gia ngã, thái tử lên quyền lực lớn mạnh, không thể kiềm chế, giữ lại Ngụy gia, bỏ thực quyền, giữ lại huân tước cùng phú quý, xem như để một thanh kiếm bên người thái tử.
Vị trí thái tử cực kì vi diệu, thái tử nếu biểu hiện gầy yếu, hoàng đế sẽ cho rằng không đảm đương nổi trọng trách, năng lực quá mạnh mẽ lại làm hoàng đế nghi kị. Hoàng đế đa nghi, tự nhiên muốn chuẩn bị thêm người kế thừa.
“Cô tạm thời ở Dực Hoa Cung, mấy ngày nay tiếp con, để hoàng thượng nhớ tới cô, ngài muốn phục sủng không khó.” Ngụy Tử Ngô đây là muốn Ngụy quý phi lấy lùi làm tiến.
“Xúc Xúc, ngươi không biết hoàng thượng.” Ngụy quý phi thở dài, cũng không nói thêm lời.
Ngược lại nói: “Hoàng thượng đang chuẩn bị năm sau định ra việc hôn nhân cho vài vị hoàng tử, lễ bộ lưu trình cũng bắt đầu rồi.” Nói xong quan sát biểu tình Ngụy Tử Ngô.
Ngụy Tử Ngô ngẩn người, sau đó gật đầu, hướng cô cô biểu đạt đã hiểu.
Nàng rất nhỏ chỉ biết tương lai mình sẽ gả cho biểu ca. Cố Kiến Tự đã gần hai mươi tuổi, nay nàng cũng cập kê, là có thể thành thân.
Gả cho Cố Kiến Tự, Ngụy Tử Ngô vừa lòng. Dù sao cũng là người từ nhỏ quen thuộc. Cố Kiến Tự thân là hoàng tử, ngày thường bộ dạng tốt, tài cán xuất sắc, đối với nàng cũng quan tâm trân trọng. Hơn nữa Ngụy quý phi thích nàng, không cần lo lắng chuyện mẹ chồng.
Ngụy Tử Ngô cảm thấy, nàng hẳn là không tìm thấy ai để gả thích hợp hơn Cố Kiến Tự. Huống chi đây là do cô cùng phụ thân quyết định.
Nhưng nàng dù sao cũng là tiểu cô nương, sự tình đàm hôn luận gả của chính mình, vẫn là có chút ngượng ngùng.
– Xúc Xúc, cô tính, cho biểu ca lấy đại tỷ ngươi Ngụy Như Kha. Hoặc là Chu Li Tuệ, ngươi cũng biết.
– Chứng bệnh cha ngươi… Nay khó nói. Biểu ca ngươi đã suy nghĩ biện pháp, đem nhị thúc ngươi điều đi Liêu Tây. Ngụy gia, còn phải để cho nhị thúc ngươi nối tiếp.
– Về phần ngươi, cô tất nhiên sẽ cho ngươi một cuộc hôn nhân tốt, đem ngươi xem như con ruột gả ra ngoài.
Những lời Ngụy quý phi đang nói, cuối cùng trầm mặc. Đến tột cùng là nàng cưng chiều đại đứa nhỏ, kêu nàng nói ra như thế nào?
Ngụy quý phi từng chính mồm nói với nhi tử: “Nếu sau này ngươi đăng cơ, hoàng hậu phải là nữ nhi Ngụy gia.”
Mới đầu Cố Kiến Tự không hờn giận mâu thuẫn, ngoại thích Ngụy gia như vậy, vĩ đại nan điệu. Nhưng nhìn Ngụy Tử Ngô ngày ngày lớn lên, Cố Kiến Tự không cần Ngụy quý phi nhắc lại, đã sớm đem biểu muội coi là của mình.
Mà đối với Ngụy Tử Ngô, phụ thân sai người dạy nàng quyền pháp kiếm thuật, Ngụy quý phi lo lắng đệ đệ đem chất nữ dưỡng thành cao lớn thô kệch, mà nên dưỡng theo dáng vẻ công chúa Loan Liễu Yên, đại sư nổi tiếng kiếm vũ Hàn Việt nương dạy đám người, đem nàng dưỡng thành thân thể kiều nhuyễn, cũng là vì nhi tử mình chuẩn bị.
Nhưng mà làm cho Ngụy quý phi tính sai là, Cố Kiến Thúy cho dù không có mẫu tộc duy trì, cư nhiên có thể đem vị thái tử củng cố như vậy. Ngược lại là Ngụy gia, Ngụy Nghiêu thình lình xảy ra bệnh, trời cũng không giúp bọn họ.
Nhưng Ngụy quý phi vốn là từ trước đến nay không tin chuyện trời đất, nàng nghĩ, tạm thời không đề cập tới chuyện hôn nhân của Cố Kiến Tự, nói: “Chọn thái tử phi nhưng thật ra náo nhiệt.”
Ngụy quý phi châm chọc: “Ôn Khánh Trạch trung với hoàng thượng, chưa đứng về phe hoàng tử nào, Ôn Mật cũng không biết liêm sỉ đi thổ lộ với thái tử, khẩn cấp giúp phụ thân nàng chọn phe. Bản thân ta muốn nhìn, thái tử là tuyển Tiêu Lệnh Phất, hay là tuyển Ôn Mật.”
Ngụy Tử Ngô nói: “Trừ phi xảy ra chuyện đặc biệt, nếu không thái tử sẽ không lựa chọn Ôn Mật.”
Ôn Khánh Trạch là bắc nha lục quân thống quân, thân là trưởng quan cao nhất bảo vệ hoàng đế, nếu hoàng gia cấm vệ tuyệt đối binh lực, đương nhiên hoàng đế tín cực nặng. Ôn Khánh Trạch làm sao mưu lược hơn hoàng đế, làm gì đối với một vị hoàng tử biểu trung tâm. Nhất là thái tử.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN