Kẻ Vô Sỉ Xuyên Việt Đấu Khí Đại Lục - Chương 6 : Vô Sĩ Làm Cao Nhân 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
169


Kẻ Vô Sỉ Xuyên Việt Đấu Khí Đại Lục


Chương 6 : Vô Sĩ Làm Cao Nhân 2


Nhìn thấy sắc mặt dị biến của đám người Lâm Động Ngọc Trường chợt bất an nhớ đến câu chuyện mình đã đọc trước khi rơi vào vùng không gian không xác định kia ,hắn lạnh giọng hỏi ;

-” không có vẻ như là lão phu phải hỏi chư vị là có biết Viêm Đế là ai hay không”

Sắc mặt đám người Lâm Động lại trở nên kì quái , Lâm Động cất tiếng trả lời;

-“Hoả Vực vô tận uy chấn tứ phương không ai không biết không ai không hay nhưng còn về phần Viêm Đế thì …”

Đồng tử Ngọc Trường chợt co rút lại ,hắn rít lên đầy giận dữ ;

-“mẹ kiếp …vậy là cái dị số đó lại thật sự đảo lộn vận mệnh rồi”

Lâm Động nghi hoặc cất tiếng dò hỏi ý tứ,lại nói Ngọc trường củng không thể nói là mình đã từng đọc qua câu chuyện này nên đành tuỳ tiện tìm 1 lý do ;

-“năm xưa lão phu đã từng đoán trước được là có 1 dị số sẽ thay đổi toàn bộ quỷ tích vận mệnh của Đại Thiên Thế Giới dù khả năng là cực kì nhỏ nhưng nó lại thực sự sảy ra “

Nói đến đây Ngọc trường lại trầm ngâm trong chốc lát rồi mở miệng nói tiếp ;

-“có phải là linh hồn của Tiêu Viêm và toàn bôi huyết mạnh tiêu tộc đều trở nên suy yếu tuỳ thời đều có thể tan biến hay không”

Lâm Động gật đầu xác nhận nhưng ánh mât hắn vẩn toát vẻ kinh nghi bất định nhìn về phía Ngọc Trường ,hắn không nhịn được lại hỏi ;

-“không biết các hạ lời này là có ý tứ gì, tại sao Viêm Đế lại xẩy ra tình trạng như vậy “

Ngọc Trường hiếp mắt lại nhàn nhạn trả lời ;

-“từ hơn vạn năm trước trong 1 diệp tình cờ lão phu đã biết được khả năng sẽ có 1 dị số xuất hiện và thay đổi quỷ tích vận mệnh của Tiêu Viêm”

Ngọc trường chợt cuối xuống nhặt 1 cái que trên đất rồi cất 1 giọng nhàn nhạt âm lãnh nói tiếp ;

-“cái dị số này thức chất là 1 linh hồn đến từ thế giới khác, dường như có tên gọi là Tiêu Sơn thì phải ,hắn từng bước dần dần mà phát triểu đi lên rồi truyền ra tu chân quyết ,1 thứ không nên tồn tại ở đấu khí đại lục làm thay đổi toàn bộ quỷ tích của đấu khí đại lục gián tiếp ảnh hưởng đến số mệnh của đại thiên thế giới và cuộc chiến sắp tới …”

Lâm Động lại nghi hoặc dò hỏi thì được Ngọc Trường trả lời ;

-“các ngươi có nghe nói đến viển cổ thần ma đại chiến trong truyền thuyết chưa ??”

-“đã có nghe qua rồi ,tại nam đại thiên này củng vài di tích truyến trường thượng cổ”

Nghe đến đây Ngọc Trường lại âm dương quái khí mà hắc hắc cười ,1 bộ dáng sung sướng khi thấy người khác gặp hoạ !!!

“Íu chà !!! Ta nói này , các ngươi củng không cần đến đó làm gì đâu …trong tương lai các ngươi sẽ được trực tiếp trải nghiệm thần ma tái chiến thôi “

Nói xong hắn lại 1 bộ âm dương quái khí mà hắc hắc cười ,thanh âm có khi như là tiếng kêu của 1 con quạ bị người ta bóp cổ ,lại có khi nghe giống như thanh âm của đám khách làng chơi khi đi vào kĩ viện .

Như thấy mình đã nói hơi xa vấn đề ,Ngọc Trường lại bày ra 1 bộ lão tử là cao nhân rồi tiếp tục nói ;

-“bánh xe vân mệnh mạnh mẽ bị đảo lộn ,ngây cả Viêm huynh đệ củng bị cuốn vào đấy ,tring 1 trận chiến hắn đã vẩn lạc “

Câu chuyện của Tiêu Viêm trong đoạn dị số này có chút thê thảm khi bị cướp hết nữ nhân ,lại bị đem ra làm nguyên liệu luyện dược cái lĩnh vực mà hắn tự tin là đệ nhất toàn đại thiên thế giới, nên Ngọc Trường củng không muốn nói ra để người khác biết nên chỉ qua loa nói là hắn vẩn lạc trong 1 trận chiến .

-“dù cho hoả vực còn có thể miển cưởng tồn tại nhưng những hậu nhân của tiêu tiêu thì không ”

Ngọc Trường chợt bẻ đôi cái que đang cầm trên tay khuơ khuơ trước mặt Lâm Động rồi nói tiếp ;

-” nếu ví dòng chảy vận mệnh của Tiêu Viêm với cái que này thì nữa mảng bên trái là lúc hắn sinh còn mảnh bên phải này là lúc hắn đến đại thiên thế giới , nếu mảnh bên trái chỉ phát triểu cho đến lúc hắn vẩn lạc rồi gẫy lìa thì những thứ đã phát sinh ở mảnh bên phải đều không tồn tại …hay nói cho dể hiểu hơn là nếu người tán thân khi đấu với Lâm Lang Thiên ở cổ mộ phủ thì củng chẳng có 1 Lâm Động đi đạo tông tao ngộ Ứng Hoan Hoan lại càng không có 1 nha đầu Lâm Tĩnh ở đây hồ nháo trước mặt lão phu “

Nghe tên đáng ghét trước mặt lại gọi mình là nha đầu làm Lâm Tĩnh tức giận đến mức dậm chân định phát tác thì bị tiểu điêu đứng 1 bên ngăn cản lại .

Thấy bộ dáng của Lâm Tĩnh ngọc trường 1 bên âm thằm lắc đầu than thở …quả nhiên là yêu tinh hại người a!!!

-“thế theo các hạ thì tình hình của Viên Đế có thể xoay chuyển được hay không “Tiểu Điêu lên tiếng hỏi Ngọc Trường.

Ngọc Trường vứt bỏ 2 cái que đang cằm trên tay rồi chấp tay sau đích đi tới đi luôi, 1 bộ cao thâm mạt trắc mà trả lời ;

-” biến số này củng không phải lànkhoong thể xoay chuyển chỉ cần trở về lúc tất cả mọi chuyện chúa bắt đầu rồi loại bỏ biến số là tên Tiêu Sơn ấy thì mọi chuyện sẽ ngây lập tức trở lại như ban đầu, lại nói chuyện gì thì nghĩ nó củng đơn giản hơn là làm, việc này củng không hề đơn giản như là ta đã nói “

Lâm Động định hỏi việc này nên ắt đầu từ đâu thì Ngọc Trường chợt nhắm mắt lại trầm tư như đáng suy nghĩ gì đó rồ chợt mở mắt ra nhàn nhạt nói ;

-“Ta định lập 1 đại trận nhưng củng không chắc là thành công” ;

Lâm Động lại hỏi hắn có giúp được gì không thì được trả lời ;

-“đương nhiên là ta phải cần Lâm huynh giúp đở rồi , nếu có thể thì huynh hãy chuẩn bị 1 số tài liệu này và cho ta mượng không gian tổ phù của huynh dùng 1 lát là được rồi “

Lâm Động đang tỏ ý là hắn sẽ giúp hết sức thì chợt thấy Ngọc Trường lại bày ra 1 bộ tiểu nhân đắc ý mà âm dương quái khí cười hắc hắc

-” hắc hắc hay cho 1 tên tiêu sơn , quả này mà thật sự có tác dụng thì lão tử mà không dày vò ngươi cho a nương ngươi nhìn ngươi củng không ra thì ta liền bái ngươi là gia gia a “

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN