( Tfboys) Gió - Chương 7: Trùng Khánh
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
111


( Tfboys) Gió


Chương 7: Trùng Khánh


Từ phía xa xa của khoảng trời rộng lớn. Chiếc máy bay theo lộ trình nhanh chóng di chuyển đến đừng băng, từ từ hạ cánh. Sân bay ồn ào đông nghịt. Không khí oi bức của mùa hè càng nơi đây thêm nực nội hơn.

Dịch Dương Thiên Tỉ, đi khoác trên mình bao lô, đi ra từ phía cửa VIP, theo sau là Bạng Hổ. Khẽ nở nụ cười sau lớp khẩu trang:”Trùng Khánh, hình như đã rất lâu rồi chưa có ghé qua”.

Hai người chen chen lấn lấn trong một đoàn người một lúc, hình như không có lần nào cậu xuống sân bay là yên tĩnh cả. Các Fans cũng thật cuồng nhiệt. Nhưng sự cuồng nhiệt ấy cậu rất cảm động. Bỗng chốc nhận ra rằng có rất nhiều người quan tâm vào yêu thương mình. Tậm trạng lại tốt thêm một phần. Vốn dĩ hôm nay đến Trùng Khánh cũng phải phải sự việc gì to tác, đơn giản là lâu thật lâu chưa tới chơi, Vương Tuấn Khải cùng Vương Nguyên rất nhớ cái ngày mới thành lập nhóm nên hôm nay rủ cậu đến đây, nói là muốn ôn lại kỉ niệm xưa một chút.

Mở cửa chiếc xe công ti đưa tới, vừa vào trong đã thấy hai con khỉ kia một người ngồi trên một người ngồi dưới nhe răng cười chào cậu.

-Tiểu Thiên Thiên, sao giờ mới tới, Nguyên Ca rất nhớ cậu đó.

-Hi! Thiên Tỉ, hôm nay muốn đi đâu chơi? Đại Ca dẫn em đi.

Thiên Tỉ tháo bỏ cái khẩu trang. Cười lại:

– Vương Nguyên, chúng ta mới chủ gặp nhau vào cuối tuần trước, cái gì mà nhớ với nhung chứ. À! Đại Ca, là anh nói đấy nhé, hôm nay lão tử sẽ không tha cho cái ví tiền của anh đâu.

Nói xong liền cười rộ cả xe. Kiếp này, Thiên Tỉ có được hai người huynh đệ này thật có phúc. Ba người bọn họ, chính là ba mảnh ghét hoàn hảo, bất luộn là cái gì tác động đều vĩnh viễn không thể tách rời.

Mấy người bọn họ hi hi ha ha một hồi đã về đến kí túc xá công ti. Vẫn là Vương Nguyên nhanh nhảu. Mở cửa xe kéo cả hai người vào, nói là muốn lên kế hoạch cho lần quậy phá hôm nay. Ba người ngồi trong phòng, Thiên Tỉ hết nhìn trái, rồi lại nhìn phải. Thở dài một hơi, thật phát mệt với hai người này. Vương Tuấn Khải nói đầu tiên sẽ đưa Thiên Tỉ đi ăn mì, nhưng Vương Nguyên lại phản đối nói muốn đưa Thiên Tỉ đi ăn lẩu. Cãi qua cãi lại từ nãy, rốt cuộc vẫn chưa quyết định là sẽ đi đâu.

– Được rồi, Được rồi. Hai người đừng cãi nữa, chúng ta gạt ăn uống sang một bên, đạp xe ngắm sông Trường Giang được không?

Hai người kia nhìn nhau, rồi lại nhìn Thiên Tỉ, vẫn là lựa chọn gật đầu đồng ý.

…..

-Chúng ta đạp đua có được không? Chứ cứ đạp như thế này vô vị chết. Đích đến sẽ là cái cây đằng kia. Ai thắng sẽ được quyết định ăn gì, còn người thua sẽ trả tiền. Có được không?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN