Thiên Thần Mắt Tím 2 - Chương 59: Trí
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
26


Thiên Thần Mắt Tím 2


Chương 59: Trí


Học viện chìm trong bầu không khí ảm đạm thê lương trước nay chưa từng có. Lễ tang tưởng niệm mười thí sinh diễn ra trong ba ngày. Khắp các nơi trong học viện để một màu cờ đen u buồn. Bầu trời xám xịt bao quanh cả học viện thật nặng nề. Đây có lẽ lần đầu tiên chuyện đáng tiếc đau buồn như vậy xảy ra.

Có lẽ những điềm báo trong quả cầu tiên tri đang dần dần trở thành hiện thực.

Cho dù có tỏ ra bao nhiêu thương tiếc cùng mất mát thì cuộc thi sẽ vẫn diễn ra. Đây là việc hiển nhiên không thể lãng quên.

Ba ngày sau đám tang, Rose, Sally và Eric Thomas được đưa đến kí túc xá nơi thư viện. Dĩ nhiên lần này hai vị viện trưởng đã sắp xếp mọi việc một cách chu đáo và an toàn nhất cho ba thí sinh. Sẽ không có chuyện đáng tiếc nào xảy ra thêm nữa. Đồ ăn cùng thức uống sẽ được kiểm tra kĩ lưỡng trước khi bày ra. Hệ thống camera sẽ luôn có người trực 24/24 giờ. Ngoài ra sẽ có thêm người giám sát và bảo vệ.

Cho dù vì bảo vệ tính mạng của họ nhưng họ cảm thấy ngột ngạt đến nghẹt thở.

Vào một buổi chiều trời âm u, ba người Rose, Sally và Eric Thomas tập trung tại phòng sinh hoạt chung. Mụ Mineva đã ngồi trên ghế sopha từ lúc nào, khuôn mặt mụ trông có vẻ nghiêm túc nhưng bàn tay lại đang vuốt ve con mèo xù lông màu hồng, trông hết sức tận hưởng.

Nhìn thấy cả ba thí sinh đến đủ mụ hắng giọng.

– Vòng thi TRÍ chính thức diễn ra. Bài kiểm tra sơ loại đã phần nào đánh giá học thức của các trò. Về phần này….tôi chỉ có thể nói chỉ cần dùng IQ tư duy một chút thì sẽ rất dễ dàng. Tôi tin các trò sẽ làm được bởi vì…._ Nói đến đây mụ kéo dài lời nói, đôi mắt màu hồng phấn nhìn lần lượt ba thí sinh, sau đó nở một nụ cười. – Đây là một câu hỏi dễ!

Dễ ư? Đây là câu hỏi hiện ngay trong đầu Rose khi mụ Mineva vừa nói xong. Ngay cả Sally và Eric Thomas cũng cảm thấy rất nghi hoặc.

Cho đến khi mụ phát đề thì cả ba mới biết đây là một câu “dễ” nhường nào. Đúng như suy đoán của Rose và Sally, đề thi lần này là giải đố. Tuy nhiên chỉ có duy nhất một hình vẽ cùng các con số.

Không có một chút chú thích yêu cầu là giải ra cái gì!

Trên một tờ bìa trắng tinh là một hình tròn, bên trong hình tròn là một ngọn lửa và xung quanh bên ngoài hình tròn là những con số xếp theo chiều kim đồng hồ lần lượt là 20; 3; 1850; 2166; 316; 216. Ngoài ra phía dưới vòng tròn là một dòng chữ in nghiêng ” The first…”.

Nhìn những khuôn mặt ngây ngốc của ba thí sinh mụ Mineva bụm miệng cười. Mụ chắc chắn rằng họ không hiểu gì…ít nhất là cho đến lúc này.

– Các trò có 24h để tìm ra đáp án cho đề thi này. 18h ngày hôm sau là thời gian thu bài. Sau 1s nếu ai không mang nộp sẽ bị loại. Cho nên nhớ để ý kỹ thời gian. Giờ tôi không làm phiền nữa._ Nói rồi mụ ôm con mèo đang lim dim ngủ bước ra cửa.

– Khoan đã! Nhưng thưa giáo sư trong đề thi này không có nói chúng tôi phải tìm ra cái gì._ Sally giơ đề lên chỉ chỉ.

Mụ Mineva nhìn vào câu đố trong vài giây sau đó nở một nụ cười. – Đúng nhỉ! Nhưng đó là việc mà các trò cần tìm ra._ Sau đó xoay người đi mất hút.

Đồng quan điểm với Sally, Rose cảm thấy đau đầu khi nhìn vào câu đố. Đáp án có thể là một hiện tượng, một sự việc, một con vật hay một kiến trúc nào đó… Rõ ràng đây đúng là một câu hỏi “dễ” theo lời mụ Mineva nói.

Cầm lấy tờ đề Rose xoay người tiến ra cửa nhưng Eric Thomas đã nhanh tay nắm lấy bắp tay của Rose, giọng điệu anh ta có vẻ tự tin.

– Hãy chứng tỏ cho tôi thấy năng lực của người đạt số điểm cao nhất trong vòng loại đi công chúa. Tôi mong chờ ngày mai được nhìn thấy đáp án của người. À…tôi rất mong sẽ tranh đấu cùng công chúa trong vòng thi DŨNG.

– Anh biết đáp án rồi sao?_ Sally đứng bên cạnh nhịn không được tò mò hỏi.

Mà Rose chỉ lạnh nhạt gạt tay anh ta ra, vén mái tóc ra phía sau yêu kiều cô nở một nụ cười không có ý gì là thân thiện.

– Cảm ơn! Anh cũng cố ráng mà vào vòng trong nhé. Tôi cũng chút nào hi vọng gặp anh ở vòng trong.

Ánh mắt Eric Thomas nhìn Rose toé lửa, họ không để tâm đến Sally đang nhìn họ một cách khó hiểu. Cô ta cũng không tài nào hiểu được tại sao anh chàng tên Eric Thomas kia lại hay châm chọc Rose nhưng cuối cùng lại bị Rose làm cho tức xì khói.

Cuối cùng Rose là người bước ra khỏi phòng đầu tiên, cô về phòng mình nằm phịch xuống giường. Đôi mắt nhìn trân trân vào câu đố suy nghĩ. Rốt cuộc hình vẽ và những con số này nói lên điều gì?

Mà lúc Rose rời đi Eric Thomas cũng đùng đùng tức giận, khuôn mặt anh ta đen lại. Anh ta không thể nào chấp nhận sự hời hợt của Rose, biểu hiện chán ghét của cô làm anh ta không thể chấp nhận. Nó làm anh ta nhớ lại khoảng thời gian đáng xấu hổ kia*.

Sally vẫn đứng bên cạnh nhìn anh ta khó hiểu nhưng đôi môi lại không nhịn được hỏi. – Anh đã biết đáp án rồi sao?

Eric Thomas quay mặt trừng mắt nhìn Sally, cái cô gái này thật phiền phức. – Liên quan gì tới cô!_ Buông một câu cáu gắt sau đó hậm hực ra khỏi phòng.

Gì…gì chứ? Sally đơ người! Anh ta vừa tức giận với mình sao? Cái con người khó chịu đó….

Khuôn mặt Sally đanh lại tức tối, thổi bay cái tóc mái sau đó đá cửa đi lên thư viện. Có cho vàng cô ta cũng không thèm bắt chuyện với anh ta thêm một lần nào nữa.

———–

Đã 10 tiếng trôi qua.

Hiện tại trong đầu Rose vẫn còn mơ hồ với những con số cùng kí hiệu hình ngọn lửa. Sally cũng đang chôn chân mình trong thư viện. Đã nhiều tiếng trôi qua mọi cuốn sách giải đố được cô ta lôi ra chất thành đống để dưới sàn. Có vẻ như Eric Thomas là bình thản nhất. Anh ta giống như đã biết đáp án cho nên dành nguyên thời gian ở trong phòng ngủ. Hoàn toàn không hề lo lắng một tí nào.

Tạm gác lại những khúc mắc khó lý giải Rose vùi mình vào bồn tắm thư giãn. Chiếc đồng hồ trên tường tích tắc kêu….thoắt cái đã qua 10 tiếng đồng hồ.

Rose nằm trong bồn tắm trầm mặc suy nghĩ… Cái hình tròn đó là biểu tượng của cái gì? Còn có hình ngọn lửa?

Đồng hồ ư? Đây cũng là thứ mà Rose nghĩ ra nhưng trong thâm tâm lại không cho rằng nó là đúng.

– Rốt cuộc là cái gì?_ Rose lẩm bẩm.

Trên tường phòng tắm có rất nhiều bức tranh đính lên. Đa phần là tranh về các cung hoàng đạo.

– Aries, Taurus, Gemini, Cancer, Leo…_ Rose chán nản đọc từng tên cung hoàng đạo, ngón tay thon dài gõ lên thành bồn tắm theo tiết tấu.

– … Libra, Scorpius, Sagittanrius…A!_ Rose thốt lên.

Đôi mắt bất chợt đảo qua đảo lại nhìn các bức tranh, lại nhìn đồng hồ đính trên tường. Nụ cười trên môi Rose nở ra.

Nếu cô không nhầm thì biểu tượng chung của 12 chòm sao là một hình tròn. Như vậy cái hình tròn trong đề có thể là ám chỉ 12 cung hoàng đạo?

Vậy còn ngọn lửa trong hình tròn thì sao? Có liên quan gì?

– Suy nghĩ….suy nghĩ đi Rose!_ Rose nhắm mắt lại nhắc nhở, bộ não nhanh chóng hoạt động.

Đôi mắt lại mở ra, tầm mắt lại lướt qua các bức tranh….Rose như chết lặng.

Lẽ nào…

Trong 12 cung hoàng đạo được chia thành 4 nhóm.

Nhóm Lửa, nhóm Đất, nhóm Khí và nhóm Nước.

Vậy hình ngọn lửa kia là ám chỉ nhóm Lửa sao?

Trong một phút hiểu ra vấn đề Rose vội vàng mặc quần áo rồi phi ra khỏi phòng tắm.

Cô đã biết câu đố này rốt cuộc là tìm cái gì!

*: sau này các bạn sẽ biết vì sao mà Eric Thomas luôn châm chọc Rose

Hết chương 59.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN