Xuyên Thư Thành Nữ Phụ - Chương 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
105


Xuyên Thư Thành Nữ Phụ


Chương 1


Trong một quán caffee nào đó, cô gái với kiểu tóc ngắn, mái ngố thưa nói:

– Hầy, chán quá mày ơi ~ Bộ trên đời này nam x nam bị kì thị hay sao í mày, kiếm mãi vẫn không thấy còn cuốn nào mình chưa đọc.
– Thế tại sao mày không chuyển qua đọc ngôn tình như tao này, suốt ngày cắm mặt vào ba cái cúc với dưa đó! _Bạn cô đáp

– Mày im đi ~ Trên đời này, cúc với dưa là chân lí, còn lại chỉ là tạp nham! _ Ai đó hùng hổ nói thế

– Con điên. Tốt nhất mày nên im đi. – Hà Yên Như vừa nói vừa cốc đầu con nhỏ bạn của mình là Đường Lam Ngân

Thế là cả buổi, cô chả dám hó hé lấy một tiếng. Chỉ dám liếc mắt nhìn rồi chửi rủa trong bụng. ” Hừ, đồ ác quỉ, mụ phù thuỷ, đồ…đồ….”

– Mày thôi nhìn tao bằng ánh mắt đó đi, tao biết mày đang chửi rủa tao trong bụng đấy. – Như nói – Thay vì tốn thời gian tìm thì tao đây sẵn sàng giới thiệu cho mày một truyện này, bao hay luôn đấy. Tên truyện là Nữ phụ thì có được hạnh phúc không?

– Loại tạp nham đó, tao không ham. – Vừa nói, Ngân vừa thủ thế đỡ đòn. Tiếc là, đời không như mơ, tình không như thơ. Do thay vì đỡ đòn thì cô vô tình đập cái menu vào mặt Như.

-… (bạn nữ nào đó liền bỏ của chạy lấy người )

-… . Chết tiệt, con kia, mày đứng lại cho tao . Hôm nay mày tới số rồi- Như đuổi theo cô và hét to lên.

Quả y như rằng, Như đã bắt cô lại được và cho cô ăn liên hoàn cốc, sau đỏ bỏ về, mặc cho cô nằm ở đó.

” Ây da ~ Thế quái nào mà con đó đánh đâu thế ~” Ngân nghĩ thầm, rồi quay sang nói với cô chủ tiệm:

– Tụi em xin lỗi vì đã phá quán chị ạ.

– Ờ.. K..Không sao. Nhưng…mà, liệu em sẽ ổn chứ, tại chị thấy trên đầu em…

– Ahaha, không sao đâu chị, ngày nào em chả bị như thế. – Nói rồi, cô đứng dậy đi về trước ánh mắt lo lắng của cô chủ quán.

———————–

Sau khi về đến nhà, cô liền lấy cái khăn thấm nước ấm đặt lên chỗ u mà Như gây ra. Thay vì rủa thầm như ở quán caffee, cô hét lên:

– Như chết tiệt, đồ thụ, đồ tự kỉ, đồ bà la sát, đồ ác quỉ. Argg!! Mày đợi đó, quân tử trả thù, mười năm chưa muộn nha con!

Thậm chí trong lúc tắm, cô cũng vẫn còn rủa, chẳng hiểu từ ngữ để rủa ở đâu ra mà lắm thế không biết. Chỉ khi tới lúc ngủ, cô mới thật sự im, bởi vì cô đã tiêu tốn quá nhiều kalo cho việc lúc nãy nên đã lăn ra ngủ rất nhanh. Một giấc ngủ bình yên trước khi mọi việc bắt đầu.

——————————

Sáng hôm sau. Ngân thức dậy, uể oải nói:

– Oáp ~~~~ Mệt mỏi thật, mấy giờ rồi ta? 7h30 à. Còn sớm chán~

Cô ngáp dài rồi xuống giường để vệ sinh cá nhân, sau đó ăn sáng, Thay một chiếc áo sơmi trắng với quần short, nó làm tôn lên nước da trắng cùng với khuôn mặt baby của cô. Sực nhớ lại thì, hôm qua, lúc ở tiệm caffee…cô quên cầm cái túi xách về rồi. Lúc này, cô vội lấy xe chạy vọt tới tiệm chị ấy. Khi đến nơi, Ngân nhào vào hỏi:

– Chị ơi chị, chị chủ quán gì đó ơi, chị ơi! Hôm qua em có để quên cái túi xách ở đây, chị có thấy không ạ??

– À, có phải cái túi màu đen hình con mèo không?

– Dạ, là nó đó. Em cảm ơn chị vì đã giữ giùm em ạ, tại trong đây có nhiều giấy tờ quan trọng nên mất một cái là đời em tiêu luôn. – Vừa nhận lại cái túi xách, cô vừa cảm ơn chị chủ quán rối rít.

Bước ra khỏi tiệm, cô thở phào nhẹ nhõm. Giờ thì như mọi khi, cô đến thư viện thành phố để tìm cuốn sách mà bạn cô nói. Sau hơn một giờ đồng hồ bỏ công ra tìm, cuối cùng cũng thấy. Cuốn sách ấy nằm trên giá sách về tâm linh, khoa học huyền bí. Nhưng đây là truyện ngôn tình mà, đáng lẽ nó phải nằm trên dãy dưới kia chứ. Thật là lạ. Ngân nghĩ thầm: ” Tốt nhất là mày nên hay để xứng đáng với công sức tao bỏ ra đó”

Đem cuốn sách về nhà, đọc được 10 chương cô gào thét:

– Con Như kia, truyện máu chó tiểu tam đầy rẫy thế này mà mày bảo hay à? Hay chỗ nào chứ? Trời ạ, sao con lại đi nghe lời cái con đó chứ!! Không thể tin được mà!_Hét lên đầy phẫn uất, nhưng cuối cùng cô vẫn phải câm nín đọc cho hết câu truyện.

Cũng may là truyện này chỉ có vài chục chương nên cô nghĩ rằng đọc hết cho rồi, chứ mượn về rồi không đọc phí tiền chết. Vì thế nên cô cắn răng đọc cho xong. Chật vật hơn 3 tiếng, cuối cùng cũng giải quyết xong một câu truyện máu chó như thế này. Ngân quay ra ngủ một cách ngon lành trong khi tay thì vẫn ôm cuốn sách.

Mắt nhắm mắt mở, Ngân tỉnh dậy thì thấy xung quanh thật kì lạ. Và đặc biệt hơn nữa TÔI ĐANG Ở CƠ THỂ CỦA AI ĐÂY?!!!

Đưa mắt nhìn xung quanh, trên ghế sofa cạnh giường có một người đàn ông ngồi trên đấy đọc sách. “Anh ta thật đẹp ” cô thầm nghĩ như thế. Khuôn mặt góc cạnh, cánh mũi cao, đôi chân mày kiếm, mắt anh ta có màu xanh lục nhạt tôn lên vẻ huyền bí toát ra từ thân thể. Mặc bộ đồ vest làm cho anh ta trông có vẻ chững chạc. Nghĩ đến cảnh yyy thật khiến cho lòng người quắn quéo mà…

– Em tỉnh rồi à? _ Người đó lên tiếng.

– A..à..tỉnh rồi ạ… Mà..anh tên gì vậy? Và tại sao em lại ở đây?? – Cô giật mình, trả lời ấp úng trong khi lau nước dãi.

– Hửm, tại sao em lại hỏi vậy, chẳng phải em đã biết tên tôi là Dương Bách Thần à? Tôi thấy em bị ngất vì say nắng bên cạnh hồ nước ấy, nên đã đưa em về phòng _ Anh ta dùng ánh mắt hoài nghi nhìn cô, cứ như thể cô là người ngoài hành tinh vậy. Thêm nữa, hành động vừa rồi của cô thật khác người.

– Say nắng?? Dương Bách Thần??

Cô khẽ nhíu mày, tự nhủ rằng cái tên này rất quen, cô đã nghe ở đâu đó. Dương Bách Thần…Dương Bách Thần… Rốt cuộc, Dương Bách Thần là ai? Đầu óc cô bắt đầu xoắn lại, có nghĩ mãi cũng chẳng nhớ ra.

– Này! Em lơ tôi đấy à? Những gì tôi nói nãy giờ em không nghe sao? Em thật khiến cho ngươi khác phải lao tâm đấy_Anh ta cười nhẹ, giọng nửa đùa nửa thật. Nhưng nụ cười của anh ta, có chút gì đó rất lạnh.

– Ơ, à, em xin lỗi, tại em mãi suy nghĩ quá…

Nói rồi cô quay đi chỗ khác, giọng nhỏ dần. Còn anh thì trầm ngâm suy nghĩ, sau một hồi, anh nói:

– Được rồi, từ bây giờ em tự chăm sóc cho mình đi, tôi có việc bận rồi. _ Rồi anh đứng dậy bỏ về.

Còn cô thì vẫn đang chìm trong mớ suy nghĩ rối ren ấy. Sau hơn mười phút tìm kiếm, cuối cùng, cô cũng đã nhớ. Dương Bách Thần chính là NAM CHÍNH trong truyện cô vừa đọc. Cái truyện cẩu huyết đó…

– Ôi cha mẹ thánh thần thiên địa ơi ~ Sao thượng đế nỡ lòng nào để con xuyên qua cái cuốn sách chết tiệt này cơ chứ!!! Nếu thế thì trong tương lai mình sẽ bị giết chết rồi. Trời ơi ~ tôi còn chưa hưởng thụ hết chuyện tình giữa cúc với dưa mà, tại sao??? Tại sao ngài lại bạc đãi tôi thế thượng đế !!!

Sực nhớ ra được chuyện gì đó, cô lau nước mắt nước mũi tèm nhem kia:

– Khoan, trong truyện, nữ phụ bị giết vì cố tiếp cận nam chính. Vậy thì chỉ cần mình tránh tên đó hết mức có thể rồi tìm cách trở về thế giới của mình là xong!

Nhờ thế, tâm trạng của cô đã đỡ hơn phần nào. Giờ thì cô chỉ cần tập làm quen dần với cơ thể này và cuộc sống ở đây, trông nó cũng chẳng khác gì ở thế giới của cô cả. Hành trình né tránh nam chính và trở về thế giới của mình bắt đầu.

_____________________________________________

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN