Cổ Thành - Chương 6 Nàng Vũ Nữ Và Những Vần Thơ Cổ (2):
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
122


Cổ Thành


Chương 6 Nàng Vũ Nữ Và Những Vần Thơ Cổ (2):


Aisha nhìn thấy Ursula bước vào đại điện cùng những vũ nữ khác. Nàng đọc được trong mắt người bạn sự thoảng thốt trước sự hiện diện của nàng ở nơi này, nhưng cũng chỉ như gợn sóng nơi mặt hồ, dao động đôi chút rồi lại tan biến vào làn nước.

Ursula bắt đầu nhảy múa khi tiếng nhạc được tấu lên, thứ âm thanh hòa trộn từ sáo, trống, đàn tanbur và kẻng ba góc dẫn dắt vũ điệu của nàng từ uyển chuyển, thướt tha đến mạnh mẽ, dứt khoát. Lắc chân của nàng leng keng theo mỗi bước đi trên đại điện, khi dồn dập khi chậm rãi. Nàng vũ nữ khiến những người xem như bị cuốn theo điệu vũ, từng cái lắc hông hay phẩy tay nơi nàng đều cho thấy tài nghệ khó ai có thể bì kịp. Những đường nét cơ thể nàng ẩn hiện, thấp thoáng đung đưa mềm mại theo nếp váy lụa batik buông rủ, hòa cũng nét uốn lượn vẽ lông chim khổng tước bằng mực nhũ vàng. Và, khi nàng cất tiếng hát, dường như người ta nghe thấy tiếng sơn ca líu lo trong khu rừng thiêng đang ve vuốt lấy tâm hồn mình, đưa nó rời khỏi trần thế để bồng bềnh trôi theo mây trời, nhẹ bẫng. Giọng ca của nàng đưa người ta vào cõi mộng đẹp đẽ, còn điệu vũ của nàng lại như thứ men nồng nàn thấm vào hồn họ, để rồi ngay cả khi nhạc đã dứt, tiếng leng keng im bặt, vẫn còn kẻ say lạc lối chưa dứt cơn mơ.

“Một màn trình diễn đáng được khen ngợi.” Nhiếp chính vương Derizi Flava là người đầu tiên lên tiếng tán thưởng nàng vũ nữ.

Những tiếng vỗ tay lác đác như đồng tình, rồi ào ào vang vọng trong đại điện rộng lớn. Aisha ngồi lặng thinh, nàng nhìn vầng trán còn lấm tấm mồ hôi và những đầu ngón chân còn đang rớm máu của Ursula. Sự khổ luyện nàng ấy bỏ ra xứng đáng được hưởng những lời khen ngợi, khẽ tháo xuống đôi bông tai đang đeo, Aisha ném nó về phía người vũ nữ. Đó là quà ban thưởng của nàng dành cho Ursula. Tiếp sau đó, các công chúa và nhiều nhà quý tộc cũng vui vẻ làm theo. Những đồng tiền vàng thi nhau chạm xuống mặt sàn đá dưới chân Ursula, thậm chí Roseta còn hào phóng tặng thêm chiếc vòng tay cùng một chiếc nhẫn nàng yêu thích. Ursula cúi đầu tạ ơn, còn người hầu nhanh chóng nhặt sạch mọi thứ vào các bao vải nhỏ rồi trao cho các vũ nữ. Khi không khí bữa tiệc phần nào lắng xuống, nhiếp chính vương mới hạ lệnh ban thưởng rượu. Để thể hiện sự coi trọng của hoàng gia đối với các vũ công, Derizi Flava tự tay trao rượu cho Ursula.

“Trông nét mặt em không được tốt lắm, công chúa Aisha.” Hoàng tử Raven, một trong những người con của Derizi với hoàng phi Soifi, thì thào.

“Là nữ tu, thưa hoàng tử.” Nàng đáp bằng giọng sắc lạnh. “Sau từng đấy năm, anh làm ta bất ngờ làm sao. Ta cảm kích, nhưng xin đừng quan tâm gì đến ta.”

“Dù sao thì chúng ta cũng chung nửa dòng máu.” Raven nhún vai.

Phải, nhưng nửa còn lại của anh khiến ta buồn nôn. Aisha đã nghĩ vậy trong đầu và nàng suýt chút nữa thốt ra thành lời. Soifi Danco chỉ là một vũ nữ, thậm chí còn chẳng được như Ursula, trước khi bà ta trở thành hoàng phi. Nàng luôn cho rằng địa vị Derizi Flava đắp lên người Soifi Danco cũng chẳng thể thay đổi được xuất thân ti tiện, hèn kém của bà ta. Và lẽ dĩ nhiên, sự ti tiện lẫn hèn kém ấy đều được truyền trong dòng máu đến những đứa con của bà ta, đấy là lý do khiến nàng chưa bao giờ có thiện cảm với anh chị em cùng cha khác mẹ của mình… trừ Roseta, nàng công chúa ấy ngoại lệ hơn một chút. Raven đã luôn tỏ ra tử tế kể từ lúc nàng biết đến anh ta, nhưng lời đồn đại về việc anh ta dính líu đến cái chết của tam hoàng tử, giờ đây, khiến sự tử tế đó trong mắt nàng chẳng khác nào chiếc mặt nạ giả tạo. Tuy nhiên, để đáp lại những lời thân ái của Raven, Aisha vẫn nghiêng đầu tỏ vẻ cảm kích.

“Cha có vẻ rất thích cô ta.” Raven tiếp tục, anh ta nhấc ly rượu lên, lắc nhẹ rồi mới uống.

“Ursula là một vũ công giỏi, có lẽ chỉ kém hoàng phi Soifi.” Aisha hướng về phía người bạn, nàng nhận xét với giọng mỉa mai. “Hoặc, cô ấy không may mắn bằng hoàng phi.”

“Công chúa Aisha, ta thích gọi em như vậy hơn, Ursula từng được anh trai của chúng ta mua về từ chợ nô lệ. Còn giờ, hãy nhìn cô ta xem, đứng giữa đại điện Leono và được tán thưởng. Thậm chí được chính tay nhiếp chính vương ban thưởng rượu.” Khuôn miệng của Raven cong lên thành nụ cười cứng ngắc. “Tất cả những điều ấy không phải là may mắn ư?”

“Còn phải xem cô ấy có nghĩ thế không.” Aisha hướng mắt về phía ngai vàng, chẳng buồn nghe Raven thêm nữa. Nàng quan tâm đến những chuyện sẽ xảy ra ở phía đó hơn là lời nói của kẻ nàng khinh thường.

Nhìn nụ cười nửa miệng thoáng hiện ra trên khuôn mặt Derizi, Aisha chợt rùng mình. Nàng hoảng hốt dõi mắt về phía người bạn, nàng ấy đang bước từng bước chậm rãi tiến lại gần chỗ ngồi của các thành viên hoàng tộc. Aisha lướt qua cả đại điện rộng lớn, mắt nàng dừng lại nơi thân vương Volga đang ngồi, ánh mắt họ giao nhau đầy ẩn ý, chàng vẫn đang rất mực cảnh giác nhưng dường như chẳng có điều gì xảy ra. Mọi thứ trước mắt nàng đều đang rất bình thường, những khách dự tiệc trò chuyện rôm rả với nhau, họ cùng hướng mắt dõi theo nàng vũ nữ tài hoa với vẻ hân hoan. Duy chỉ có Aisha cảm thấy lo lắng, nàng vẫn trưng ra bộ mặt bình thản nhưng trong lồng ngực trái của nàng, trái tim đang đập điên loạn. Trước lúc bão ập đến, đất trời luôn yên ả đến đáng ngạc nhiên. Mỗi bước của Ursula làm nàng cảm thấy bồn chồn. Cổ họng khô cháy của nàng cần được tưới mát và nàng nhấc người đứng dậy cáo lui để sớm rời khỏi chỗ ồn ào này…

“Công chúa Aisha.” Đột nhiên mặt Raven biến sắc, anh ta hét lớn.

Trong một tíc tắc ngắn ngủi, Aisha nghe thấy tiếng kim loại lướt vút trong không trung, rồi có cái gì đó chạm vào lưng mình. Vải áo chùng đang dính sát vào phần da phía sau lưng, nhớp nháp và rít đến khó chịu. Nàng nghe rõ Roseta cùng những phu nhân và công chúa khác gào lên, tất cả họ đều đang nhìn nàng kinh hãi. Còn Derizi, ông ta đang đứng bật dậy khỏi ngai vàng, gầm thét bằng giọng hung dữ như một con sư tử đang trong cơn điên máu. Aisha đưa tay vòng ra sau lưng, chạm nhẹ chuôi dao găm đang ghim sâu vào da thịt nàng, màu huyết nóng nhuộm đỏ cả bàn tay lẫn mảng áo choàng tinh khôi của nữ tu. Mùi tanh nồng xộc thẳng vào mũi làm đầu óc nàng choáng váng, đại điện Leono cũng như hết thảy hình ảnh trước mắt nàng bỗng chốc mang hình hài méo mó đến kỳ dị, chân nàng bủn rủn rồi sụp xuống. Nàng thả mình ngã xuống nền hoa cương lạnh ngắt phía dưới, mí mắt sụp dần, buông một mảnh tối đen che khuất tầm mắt. Nàng chìm vào bóng tối.

Và mọi thứ xung quanh bỗng chốc trở thành hỗn loạn.

*

* *

Không ai có thể ngờ, một vụ ám sát táo tợn như thế này lại diễn ra ngay trước mắt nhiếp chính vương lẫn đám lính ngự lâm quân. Nàng vũ nữ xinh đẹp Ursula đã hành thích công chúa Aisha bằng con dao găm được ngụy trang thành hình trâm cài tóc, tiếp đó lại uy hiếp nữ sứ giả đến từ Aum để mở đường thoát thân. Derizi, trong cơn giận dữ khi Ursula dường như bốc hơi khỏi cung điện Esta, đã ra lệnh treo thưởng một trăm ngàn đồng vàng cho cái đầu của nàng vũ nữ. Điều Ursula làm tối nay khiến hoàng tộc Vespero phải hổ thẹn với các vị khách lẫn xứ giả phương xa. Hàng ngàn lính ngự lâm đã được huy động để lục soát và canh gác khắp nơi trong hoàng cung, họ lục tung từng ngóc ngách mà con người có thể trú thân được nhưng không thu được kết quả mấy khả quan.

“Ta hứa với các vị, con nô tỳ ti tiện ấy sẽ phải chịu những hình phạt thảm khốc nhất.” Nhiếp chính vương nói với các sứ giả từ Aum, đôi mắt sói hằn lên tơ máu.

“Thần sẽ coi đây là một lời hứa từ hoàng thất Vespero.” Arko lạnh giọng, chàng nghĩ tới tình trạng hoảng loạn của Ruza khi cô bé bị thả lại vệ cỏ bên đường. “Em gái của thần, sứ giả của Aum, đã bị uy hiếp đến tính mạng ngay tại hoàng cung của người, thưa nhiếp chính vương. Và hoàng đế Juvelo chắc chắn không hài lòng khi biết người tiếp đón các sứ giả như vậy.”

“Ta hứa với ngươi trên danh nghĩa nhiếp chính vương của mình. Giờ hãy quay về để chăm sóc cho em gái ngươi, ta cầu chúc nàng sớm bình phục.”

“Cảm tạ sự quan tâm của ngài. Thần xin phép cáo lui và đợi tin tốt từ ngài.”

Arko cúi người chào và rời khỏi đại điện Leono. Tuy người hầu đã báo tin rằng mẹ Mariam của chàng đang chăm sóc cho Ruza, cũng như em đã bớt hoảng loạn được phần nào, chàng vẫn cảm thấy không được an tâm. Việc xảy ra tối nay là quá sức chịu đựng đối với Ruza, em gái chàng đã bị trói nghiến rồi vứt ở con đường mòn phía ngoài cung điện Esta – điều không một ai, cho đến thời điểm này, ở Aum dám làm với cô bé. Bàn tay trái của Arko siết lại thành nắm, còn tay phải đặt lên chuôi gươm đeo bên hông. Ruza bị mắt đi ngay trước mắt chàng, giữa vòng vây của cả trăm tên ngự lâm quân, đấy là một sự sỉ nhục đối với chàng. Nếu nhiếp chính vương Derizi Flava cùng hoàng thất Vespero không có lời giải thích rõ ràng, thì chẳng còn gì phải bàn cãi, họ sẽ sớm phải lãnh hậu quả.

“Này Vixen, hãy nhanh chóng quay về, ta muốn thăm em gái mình.” Arko bước lên xe, chàng cởi chiếc mũ vải và ném sang một bên rồi ra lệnh cho hầu cận.

Những con ngựa kéo hí vang sau nhát roi quất của gã điều khiển, chúng phi thẳng kéo theo cả cỗ xe rời khỏi cung điện Esta. Phía bên ngoài, cả kinh đô Macedonica náo loạn bởi đèn đuốc, từng đám lính sục vào khám xét không bỏ sót ngôi nhà nào, còn dân chúng đều ùa ra đường bàn tán. Bầu không khí căng thẳng đến độ chỉ một cái bóng vu vơ lướt qua cũng sẽ khiến người ta hò hét nhau đuổi bắt. Arko ngồi trong xe, chàng tựa người vào chiếc gối nhồi lông vũ, tay chống dọc thanh gươm còn nằm nguyên trong vỏ và xoay tròn. Chàng đang nghĩ đến việc truyền thư về Aum, để Hela yêu quý của chàng biết được chuyện đã xảy ra, một thông điệp từ hoàng đế Juvelo ngay lúc này là cần thiết để Vespero nỗ lực truy tìm ả vũ nữ láo xược kia hơn… hoặc, cũng có thể chàng không cần làm như vậy.

“Nếu ngươi nhúc nhích, thì ta sẽ không ngại để lưỡi gươm của mình vấy máu phụ nữ.” Bằng động tác nhanh gọn, chàng tuốt kiếm ra khỏi vỏ và đâm mạnh về phía khoang chứa chỗ ngồi của phu xe. “Và ta dám chắc, không thánh thần nào cứu nổi ngươi nữa đâu, vũ nữ Ursula.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN